Hai tia sáng đen đó chính là hai con Hỗn Nguyên thần hoàng của hắn.
Ở đây bố trí rất nhiều cấm chế, đám người Lạc Bắc đánh lén đều dựa vào
pháp bảo trong tay. Tất cả pháp lực dao động tản ra từ pháp bảo đều bị
Lạc Bắc dùng một thứ pháp thuật trong Chân linh bảo điển che đi. Mà với
tu vi Độ Kiếp kỳ của Đồng Chập sơn chủ ở Thiên Lan hư không cũng coi như xứng bá một phương tuy nhiên bên phía Lạc Bắc có quá nhiều dị bảo đồng
thời đánh lén cho nên thân thể bị đánh nát còn Nguyên Anh cũng bị bắt.
Trên ngực Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ bị Thanh Đế thần thương chém để
lại một vết nứt bây giờ đang bị Huyết Phượng la trấn áp nên không thể tự nổ.
- Ngươi còn định chết? Ta nói cho ngươi biết ngay cả Cửu Bạt của Côn Luân các ngươi cũng đã đầu hàng nói công pháp của y biết cho
Đồng Chập sơn chủ.
Trong một cái phòng giam, có một tên đệ tử
Kiếm Ti của Côn Luân. Lúc này có hơn mười con bọ cánh cứng màu đen đang
thở phì phì mà gặm nhấm da thịt của tên đệ tử Côn Luân đó. Có một người
tu đạo Thiên Lan hư Không tu vi Nguyên Anh kỳ mặc pháp y màu đen đang
đứng trước mặt tên đệ tử Côn Luân bị trói cả chân cả tay dính vào vách
đá đó. Thi thoảng y lại phóng ra một chút thuốc màu hồng lên người tên
đệ tử Côn Luân bị trói.
Thứ khói thuốc đó có hiệu quả lưu thông
máu huyết khiến cho những vết thương trên người tên đệ tử Côn Luân đó
khép lại rất nhanh, da thịt mới cũng được tái tạo. Tuy nhiên hơn mười
con bọ cánh cứng màu đen lại lập tức nuốt chửng chỗ da thịt đó. Cách tra tấn thế này thật sự là tàn nhẫn.
- Cửu Bạt sư bá của ta làm sao lại đầu hàng các ngươi. Ngươi đừng có phun ra phân ở đây nữa.
Tuy nhiên tên đệ tử Kiếm Ti của Côn Luân đó cũng rất kiên cường. Mặc dù
không chịu nổi đau đớn, thi thoảng lại kêu lên thảm thiên nhưng vẫn hét
lên như vậy.
- Nếu ta đã nói vậy, ngươi còn không tin thì ta đây cũng để cho ngươi nếm thử trước một chút với Phần Du châm của ta.
Người tu đạo Thiên Lan hư không mặc pháp y màu đen cười lở đễnh rồi lấy ra hơn mười cái châm nhỏ màu đỏ.
- Có biện pháp gì thì cứ sử dụng hết đi. Dù sao thì ngươi cũng đừng có mơ tưởng moi được công pháp gì từ miệng của ta. - Tên đệ tử Kiếm Ti của
Côn Luân nổi giân mắng.
- Nghe nói thởi cổ có một thứ bí thuật
sưu thần, cho dù ngươi có cứng rắn tới mấy thì cũng có thể xâm nhập vào
thần trí của ngươi mà đọc được suy nghĩ. Hiện tại Thiên Lan hư không
chúng ta cũng có phương pháp đoạt xác. Tu sĩ Nguyên Anh đại thành có thể sử dụng phương pháp Đoạt xác để cướp lấy thân thể rồi dung hòa một phần trí nhớ. Chỉ có điều với phương pháp đoạt xác này mỗi lần lại bị tổn
thất một chút tu vi, hơn nữa để cho phù hợp với thân thể cần tốn rất
nhiều thời gian, so với Bí thuật sưu thần thời cổ kém quá xa, không thể
sử dụng lúc nào cũng được.
Người tu đạo Thiên Lan hư không cũng không nổi giận mà nói tiếp thật chậm rãi:
- Thứ bí thuật sưu thần này đã thất truyền, nghe nói nguyên nhân thứ nhất là tu luyện nó rất khó, hơn nữa nếu gặp phải người có tâm niệm vững
chắc hơn mình thì có khi thần hồn bản thân sẽ bị phản lại gặp nguy hiểm. Có điều theo ta thấy thuật Sửu thần đó thất truyền còn có một nguyên
nhân nữa đó là nếu nó còn tồn tại thì chẳng phải cái chuyện tra tấn kẻ
địch không còn có cảm giác vui sướng nữa hay sao? Từ từ tra tấn đối thủ
để có được thứ mà mình muốn thì cần gì phải lo lắng đi tu luyện thứ công pháp nguy hiểm đó làm gì? Bắt được đối phương rồi từ từ hành hạ chẳng
phải tương đương với sử dụng thuật Sửu Thần tìm kiếm rồi sau đó giết
chết vui hơn không?
Tên đệ tử Kiếm ti Của của Côn Luân thở hổn hển. Đối mặt với một người như vậy y không còn từ nào để nói.
Người tu đạo Thiên Lan hư không đó rõ ràng cũng giống như Đồng Chập sơn chủ
lấy tra tấn hành hạ đối thủ tới chết để làm vui. Đám người Huyền Vô
Thượng cũng biết dùng người nên mới để cho họ ở đây quản lý địa lao, phụ trách việc bức cung.
- Phần Du châm của ta sử dụng hết sức đơn
giản. Chỉ cần cắm lên người của ngươi rồi từ từ hút mỡ trong người ngươi ra. Có điều cây châm này khi hút mỡ trong người ngươi sẽ tỏa ra hơi
nóng khiến cho chúng như dầu sôi di chuyển trong cơ thể của ngươi. Sự
đau khổ đó so với bây giờ ta dùng mấy con bọ cánh cứng này cắn xé thân
thể ngươi còn hơn mấy chục lần. Tuy nhiên chuyện này hết sức thong thả,
ít nhất phải mất mười ngày mới có thể hút hết mỡ trong người của ngươi
rồi biết ngươi chỉ còn da bọc xương.
Người tu đạo Thiên Lan hư không lắc lắc mười cây châm đỏ đang tản ra nguyên khí màu đỏ mà nói đầy hưởng thụ:- Phần Du châm của ta mới được luyện chế thành công, có điều ngươi cũng
không phải là kẻ đầu tiên được hưởng thụ nó. Trong số Côn Luân các ngươi còn có một đệ tử nữ, vóc dáng cũng được tuy nhiên có thân thể Bế âm,
thiên tư bình thường không có khả năng sinh sản. Đối với người Thiên Lan hư không không có nhiều tác dụng. Có điều nàng tu luyện công pháp cũng
đặc biệt vì vậy mà ta đã thử sử dụng Phần Du châm đối với nàng. Ta cắm
hết cả hai cây châm lên hai đầu vú của nàng. Ngươi không được nhìn thấy
gương mặt của nàng lúc đó đâu... Chỉ tiếc chưa tới một canh giờ, nàng đã không chịu nổi mà nói hết cho ta biết. Bản thân ta hy vọng lần này
ngươi chịu lâu hơn một chút.
- Ngươi...
Tên đệ tử Kiếm Ti
của Côn Luân gầm lên giận dữ, hai mắt tưởng như nứt toác. Tuy nhiên y
cũng không thoát khỏi cấm chế trên người mà người tu đạo Thiên Lan hư
không cũng bình thản cầm hơn mười cái châm nhỏ mà cắm lên đầu tên đệ tử
của Côn Luân.
- Ta nghĩ ngươi cũng nên thử xem mùi vị của Phần Du châm thế nào đi.
Nhưng đúng lúc này, một âm thanh lạnh như băng cũng vang lên sau lưng người
tu đạo Thiên Lan hư không đó. Giống như một bóng quỷ, bóng dáng Lạc Bắc
đột nhiên xuất hiện sau lưng y. Hai con Hỗn Nguyên thần hoàng nháy mắt
chui vào cơ thể của y. Lạc Bắc cũng nhanh chóng nắm lấy hai tay y. Rắc!
Hai cái tay của người tu đạo Thiên Lan hư không đó bị bẻ gẫy như một
thanh củi.
Người tu đạo Thiên Lan hư không kia vừa mới hoảng sợ
định há mồm thì một tia sáng màu xanh từ tay của Lý Dã Hạc đã bay thẳng
vào trong miệng của y khiến cho đầu lưỡi dập nát. Mấy tia sáng cũng
nhanh chóng bắn lên người gã. Người tu đạo Thiên Lan hư không đó có tu
vi kém xa đám người Lạc Bắc nên ngay cả Nguyên Anh cũng không kịp thoát
ra đã bị đám người Lạc Bắc nhanh chóng khống chế.
Hơn mười cái
châm nhỏ đỏ hồng bị Lạc Bắc thu vào tay. Ánh mắt của hắn chợt trở nên
lạnh lùng rồi cắm thẳng cả mười cây châm đó lên đỉnh đẩu người tu đạo
Thiên Lan hư không kia. Lập tức hơn mười cây châm nhỏ đều bốc lên một
ánh lửa nhỏ bé đồng thời thân thể của y cũng vặn vẹo co giật. Do đầu
lưỡi đã bị cắn nát cho nên lúc này y cũng chỉ thốt lên được những tiếng
kêu đâu đớn nhưng không rõ.
- Chúng ta tới cứu các ngươi ra.
Nói câu đó xong, ánh mắt của hắn hơi dịch chuyển, khóa sắt trên tay tên đệ
tử Kiếm Ti của Côn Luân bị lực lượng vô hình cắt nát. Rồi sau đó quầng
sáng bẩy màu lập tức bao phủ lấy tên đệ tử Kiếm Ti của Côn Luân phong ấn y lại. Tiếp theo, đám người Lạc Bắc lại nhanh chóng đi theo Mạc Thiên
Hình lao về một cái hang khác đang có tiếng kêu thảm thiết.
....
- Dường như hôm nay tiếng kêu thảm to hơn mọi ngày rất nhiều.
Ở lối vào địa lao, hai người tu đạo Thiên Lan hư không phụ trách canh gác nhìn nhau.
- Xem ra hôm nay sự hưng phấn của Đồng Chập sơn chủ hơi cao. - Một người tu đạo Thiên Lan hư không lắc đầu:
- Không biết hắn lại dùng cách gì để tra tấn những người này.
- Hừ! Nói nhỏ thôi. Đồng Chập sơn chủ không thích người khác nói sau lưng.
Một người tu đạo Thiên Lan hư không khác cẩn thận nhìn vào bên trong:
- Nếu như để ngài nghe được thì chúng ta sẽ bị cộng đồng Thiên Lan hư
không chống đối. Bây giờ có lẽ hắn không làm gì chúng ta nhưng nếu tới
lúc tình hình ổn định, giới tu đạo này cũng giống Thiên Lan hư không,
hắn mượn cơ hội thì chúng ta không chịu nổi đâu.
- Ở đây có mấy
nữ tu Côn Luân có nhan sắc, tư chất đều tốt khiến cho người ta phải động lòng. Nếu có được một trong số đám nữ tu đáo làm thị thiếp rồi sinh con nối dõi không chừng sẽ có được rất nhiều mầm giống tốt.
Người tu đạo Thiên Lan hư không nói hôm nay Đồng Chập sơn chủ hưng phán gật đầu:
- Hay là chúng ta cũng xin Nam Thiên môn hay bảo vệ trận pháp truyền
tống? Mặc dù những chuyện đó hơi nguy hiểm nhưng so với chúng ta ở đây
chắc chắn là có nhiều công lao hơn.
...
Trong lúc hai
người tu đạo Thiên Lan hư không đang bàn bạc lại không biết những tiếng
kêu thảm thiết xuất hiện trong địa lao đó bây giờ đôi sang những người
tu đạo Thiên Lan hư không bức cung.
- Sư tôn.
Trong một cái động, Tô Hâm Duyệt vui mừng nhào vào lòng một người con gái xinh đẹp mặc trang phục màu tím.
- Hâm Duyệt.
Người phụ nữ đó vỗ vỗ lưng của Tô Hâm Duyệt, ánh mắt chớp chớp đầy sự ngạc nhiên. Nàng đúng là Lạc Tiên tiên tử.
Lạc Tiên có thân phận đặc thù, hơn nữa là nữ tu có tư chất rất cao ở Côn
Luân nên được coi trọng. Vì vậy mà Lạc Tiên không hề bị tra tấn.
Mặc dù Lạc Bắc không nói mình là ai nhưng Lạc Tiên liếc mắt nhìn thấy hắn
cũng nhận ra. Bởi vì nàng cảm nhận được bản thân Lạc Bắc cũng có một thứ hơi thở giống như Nguyên Thiên Y.
- Chủ nhân! Thuộc hạ đã tìm thấy tên đệ tử Côn Luân sử dụng Man Hoang chiến cổ.
Bóng dáng của Mạc Thiên Hình và Lý Dã Hạc xuất hiện ở cửa hang.
- Ngươi đưa họ tới bên ngoài hang giam giữ Cửu Bạt.
Lạc Bắc gật đầu với Lạc Bắc rồi xoay người. Lúc này, toàn bộ địa lao đã nằm trong sự khống chế của hắn, tất cả người tu đạo Thiên Lan hư không ở
bên trong đã bị bắt nhưng hắn vẫn không thể coi thường. Còn về chuyện
Hoài Ngọc và Man Hoang chiến cổ thì đợi sau khi rời khỏi đây hỏi cũng
được. Hơn nữa quan trọng Trảm Tam Thi Diệt thần tiễn của Cửu Bạt hết sức độc đáo. Trong hoàn cảnh chân nguyên bị khống chế vẫn còn dựa vào việc
thiêu đốt thần hồn để sử dụng cho nên ở đây mới được đặt rất nhiều loại
cấm chế đồng thời sử dụng sợi xích hồng xuyên qua cơ thể của y để mọi
người từ từ nghiên cứu. Tuy nhiên cả Mạc Thiên Hình cũng không nghĩ được cách phá giải.
....
- Bỏ thứ cấm chế này đi thế nào?
Trong cái động giam giữ Cửu Bạt, Lạc Bắc nhìn Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ đang bị trói mà hỏi.
Lúc này, ngoại trừ Cửu Bạt và Lạc Tiên toàn bộ người của huyền môn chính
đạo và Côn Luân khác bị Lạc Bắc sử dụng Đại Hắc thiên ma quyết phong ấn.
- Không ngờ ngươi lại là nhân vật vượt qua hai lần thiên kiếp. Ngươi là
Lạc Bắc? Không ngờ ngươi dám lẻn vào đây. Ta cũng không phát hiện ra tu
vi thật sự của ngươi. Ngươi nghĩ rằng ta sẽ nói cách phá giải cấm chế ở
đây cho ngươi biết?
Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ thấy mình
có thể thốt lên tiếng nhưng vẫn bị trấn áp không thể vọng ra ngoài vì
vậy mà chẳng thèm quát to mà chỉ nở nụ cười lạnh.
Lạc Bắc cũng
không nói nhiều, vung tay lên. Một tia sáng màu đen xuyên thẳng vào
trong Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ khiến cho nó co giật. Tuy nhiên
âm thanh của y lại bị chân nguyên của Lạc Bắc trấn áp vì vậy mà không ai nghe thấy được. Mạc Thiên Hình từng bị Lạc Bắc sử dụng cái pháp thuật
đó nên nhìn thấy vậy cũng run lẩy bẩy.
- Nói hay không?
Đợi tới khi Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ thôi co giật, Lạc Bắc hỏi thẳng.
- Ngươi có dùng cách này để tra tấn ta cũng vô dụng. Các ngươi không thể cứu được hắn ra. - Đồng Chập sơn chủ rên rỉ:
- Cái cấm chế này chỉ có Cửu cung thần quân mới bỏ được. Cho dù các ngươi có đánh lén cũng không thể bắt được ngài.
Lạc Bắc cùng với đám người Nạp Lan Nhược Tuyết liếc mắt nhìn nhau. Chưa nói có thể lôi Cửu Cung thần quân tới đây hay không, ngay việc không động
tới cấm chế mà bắt được hắn cũng đã khó. Mà kéo dài thời gian thậm chí
có thể sinh biến.
- Hắn nói đúng. Cái cấm chế này do một nhân vật cấp Thần quân của Thiên Lan hư không đặt.
Cửu Bạt nghe thấy Đồng Chập sơn chủ nói vậy thì hết sức bình tĩnh. Y ngẩng đầu lên nhìn Lạc Bắc và đám người Lạc Tiên rồi nói:
- Các ngươi đi thôi.
- Không được.
- Lạc Tiên sư muội! Muội nghe huynh nói.
Lạc Tiên mới nói hai chữ đã bị Cửu Bạt ngắt lời:
- Muội cũng biết với tu vi của Cửu Cung thần quân nếu không để người khác biết mà giết được y thì đúng là rất khó, bắt y lại càng khó hơn. Nếu
người khác biết cho dù với tu vi của Lạc Bắc cũng không thể dẫn các
ngươi trốn thoát yên bình. Cho dù thế nào ta cũng quyết định không đi.
Có điều các ngươi cũng không cần phải lo lắng cho ta. Trong suy nghĩ của chúng ta ta còn có giá trị lợi dụng. Chỉ cần các ngươi chiếm được thế
thượng phong trong giao chiến với Thiên Lan hư không là có cơ hội cứu ta ra. Không cần phải vội vàng mạo hiểm.
- Lạc Bắc! Lúc trước ta
không phát hiện ra bộ mặt của Hoàng Vô Thần nên mới liên thủ đối phó với sư phụ Nguyên Thiên Y của ngươi, đối với La Phù các ngươi làm nhiều
chuyện không hay. Bộ công pháp Trảm Tam Thi Diệt Thần Tiễn của ta với tu vi của ngươi mà sử dụng thì uy lực cũng tạm được. Hiện tại bộ công pháp đã bị người này sử dụng bùa ghi lại, ngươi có thể lấy để xem. Tên đệ tử Nam Cung Tiểu Ngôn của ta cũng ở cùng với các ngươi, thuận tiện ngươi
hãy truyền đầy đủ bộ công pháp này cho nó. - Cửu Bạt nhìn Lạc Bắc:
- Sau khi ngươi rời khỏi đây có thể tới lăng Thiên Long ở Trung Châu tìm
một người tu đạo tên là Mạnh Tường Vũ, y sẽ đưa các ngươi tới Lan Lăng.
- Lan Lăng?
Đám người Lạc Bắc và cả Lý Dã Hạc đều giật mình không biết Cửu Bạt nói Lan Lăng là ở đâu.
- Đó là nơi sư tôn tạo ra có ghi phương pháp đối phó với Hoàng Vô Thần.
Cửu Bạt nhìn đám người Lạc Bắc và Lý Dã Hạc:
- Khi sư tôn truyền ngôi cho Hoàng Vô Thần, Côn Luân đứng đầu huyền môn
chính đạo. Sư tôn đề phòng sau này Hoàng Vô Thần có quyền thế đầy trời
đi vào con đường sai nên sau khi truyền ngôi đã bảo cho ta cùng với
Huyền Viên biết một chỗ tên là Lan Lăng có phương pháp đối phó với Hoàng Vô Thần. Vốn ta và đám người Huyền Viên cảm thấy mấy năm gần đây thực
sự Hoàng Vô Thần làm rất nhiều chuyện bất mãn, nên chuẩn bị buộc tội.
Nếu y vẫn cố chấp như trước thì tới Lan Lăng để lấy cách đối phó với y.
Nhưng không ngờ y lại đưa người Thiên Lan hư không tới đây khiến cho Côn Luân rơi vào tay chúng. Với tu vi và âm mưu của y, y không thể nào chết trong trận chiến ở Côn Luân.
- Ta sẽ làm hết sức.
Lạc Bắc gật đầu với Cửu Bạt.
- Tôn huynh! Người này mới được giải vào đây bây giờ sao lại đưa y đi?
Tại lối vào địa lao ở vòng đảo thứ tám của Côn Luân, hai người tu đạo Thiên Lan hư không phụ trách canh gác liếc nhìn Mạc Thiên Hình đang chộp lấy
Lạc Bắc mà hỏi.
- Vừa rồi người này đã nói hết toàn bọ những gì
mình biết hơn nữa lại hiểu một số pháp quyết luyện thi. Y chấp nhận đầu
hàng Thiên Lan hư không chúng ta nên Đồng Chập sơn chủ lệnh cho ta đưa y tới chỗ Thiên Hư sơn chủ.
Mạc Thiên Hình lạnh lùng liếc nhìn hai người rồi sau đó không nói nhiều xách Lạc Bắc nhanh chóng bay đi.
- Cái tên Tôn Thường Niên chẳng phải cao hơn chúng ta có một bậc thôi
sao? Mỗi lần nói chuyện với y đều có cảm giác xa cách, không coi chúng
ta vào đâu. Lúc nào tu vi của ta vượt qua y nhất định phải giẫm lên mặt y mới được.
Khi bóng dáng của Mạc Thiên Hình hoàn toàn biến mất
khỏi tầm mắt của hai người thì người tu đạo ở bên trái mới thốt lên đầy
căm giận như vậy.
- Tư chất của y tốt hơn chúng ta nhiều, không
coi chúng ta vào đâu cũng là điều bình thường. Có điều hiện tại Thiên
Lan hư không chúng ta chiếm giới tu đạo này, không ai biết sẽ có sự may
mắn như thế nào. Tu vi của chúng ta vượt qua được y cũng là chuyện có
thể. - Một người tu đạo Thiên Lan hư không còn lại cũng cất tiếng cười
lạnh.
- Lão Liễu! Hình như có gì đó không ổn.
Trải qua
đại khái chừng hai nén hương, người tu đạo Thiên Lan hư không ở bên trái đột nhiên cảm thấy có gì đó bất thường quay sang nói với tên kia.
- Càng huynh! Có gì không ổn? - Người tu đạo Thiên Lan hư không kia cũng cảm thấy kỳ lạ quay sang hỏi.
- Ngươi có cảm thấy thời gian tiếng kêu hôm nay kéo dài hơn không?
- Chẳng phải huynh nói hôm nay Đồng Chập sơn chủ quá vui vẻ hay sao?
- Nhưng trong thời gian dài như vậy ngoại trừ thằng nhãi Tôn Thường Niên
kia chạy ra ngoài cũng không còn có một ai khác. Chẳng lẽ tất cả đều
hứng trí như vậy? Bình thường trong thời gian dài như thế ít nhất cũng
phải có một, hai người ra để tu luyện chứ?