- Thái Hư lão tổ là một tên tán tu được Hoàng Vô Thần chèo kéo, nghe nói đã vượt qua một lần thiên kiếp. Nhưng trong trận chiến ở Côn Luân ta
không thấy xuất hiện. Vì vậy mà ta nghi ngờ, Hoàng Vô Thần còn làm điều
gì khác nữa. - Lý Dã Hạc lắc đầu:
- Nhưng rất nhiều chuyện Hoàng
Vô Thần chỉ thông qua Từ Thạch Hạc tiếp xúc còn lại đệ tử của Côn Luân
không biết chi tiết về người này. Vì vậy mà ta cũng không biết gì về y
cả.
- Bắc Minh vương tiền bối. Bán Diện nhân ma tiền bối. Hai
người thấy thế nào? - Lạc Bắc trầm ngâm một lát rồi nhìn Bắc Minh vương
và Bán Diện Thiên Ma hỏi.
- Hợp lại một chút.
Bắc Minh vương gật đầu rồi cất tiếng ho khan.
Trong tầng Cửu thiên kim phong tối đen thi thoảng lóe lên những tia sáng màu vàng kim đột nhiên xuất hiện những giọt mưa bụi.
Trên tầng Cửu Thiên kim phong nằm ngoài chín tầng trời, tận trong hư không.
Ngoại trừ một dải nguyên khí tinh cầu ngưng tụ thành Cửu Thiên kim phong ra, cơ bản không thể xuất hiện mưa bụi.
Vào lúc này, những hạt
mưa bụi kia xuất hiện một màu vàng. Mỗi một hạt nước mưa tản ra nguyên
khí lôi cương khủng bố phiêu tán trong Cửu thiên kim phong kèm theo vô
số những tiếng sấm. Mỗi một sợi tơ đó mang tới cho người ta một cái cảm
giác giống như một ngôi thành khổng lồ.
Thứ mưa bụi này chính là
lôi dịch do vô số nguyên khí lôi cương ngưng kết thành. Mỗi một sợi tơ
đều ẩn chứa uy năng khủng bố khiến cho Cửu thiên kim phong bị chúng làm
cho tản ra nhanh chóng.
Những dòng lôi dịch màu vàng đó đều chảy
về một hướng bao phủ một khu vực rộng tới cả ngàn dặm. Trung tâm của khu vực đó là một ngôi thành được tạo ra từ kim loại màu xám lơ lửng trong
không trung.
Trên một cái quảng trường trong ngôi thành máu xám có một bóng người tản ra khí thế chỉ có ta là vua dưới vòm trời đang đứng.
Hoàng Vô Thần!
Bên cạnh Hoàng Vô Thần có một cây cột màu trắng, bề mặt của cây cột bám đầy những dải nguyên khí liên tục rót vào trong một cái dây dài có hai màu
đen trắng liên tục thay đổi như muốn duy trì uy lực cần thiết của sợi
dây đó.
Hư Không sinh tử tác. Sợi dây có hai màu đen trắng liên
tục thay đổi đó chính là thứ mà lúc trước Huống Vô Tâm đã dốc hết lực
của cả Côn Luân để luyện chế dùng nó đối phó với Nguyên Thiên Y. Cái
pháp bảo này cũng chính là một trong những sự tự tin để Huống Vô Tâm làm phản. Nhưng sau khi Huống Vô Tâm chết bởi Hoàng Vô Thần, cái pháp bảo
này đã rơi vào tay y.
Tất cả như nằm trong sự khống chế của Hoàng Vô Thần.
Vào lúc này, Hư Không sinh tử tác đang trói một cái Nguyên Anh. Cái Nguyên
Anh đó có cảm giác uể oải, chân nguyên dường như bị ngưng tụ lại. Đó
đúng là Nguyên Anh của Từ Thạch Hạc lúc trước định ăn trộm Thạch Nhũ
Quỳnh dịch bỏ trốn.
Hiện tại Nguyên Anh của Từ Thạch Hạc đang nhìn lên một cái tán màu vàng khổng lồ lơ lửng trên cao tới mấy ngàn trượng.
Trên cái tán màu vàng đó lưu chuyển vô số hình ảnh, mặt trời, mặt trăng,
ngôi sao cùng với những pháp phù huyền ảo. Từ cái tán tản ra một thứ khí thế như nắm toàn bộ đất trời trong tay, thậm chí nắm cả vô số các tinh
cầu, như toàn bộ vũ trụ. Thứ khí thế đó tản ra khiến cho cả Kim phong
cũng bị đẩy dạt ra ngoài hư không.
Cái tán màu vàng đó chính là
do pháp lực dao động tản ra từ các khiếu huyệt trên người Hoàng Vô Thần
mà ngưng tụ thành. Vào lúc này pháp lực dao động trên người Hoàng Vô
Thần so với trận chiến cùng Lạc Bắc còn mạnh hơn mấy lần.
Lôi
dịch màu vàng đầy trời giống như mưa bụi từ bốn phương tám hướng bay tới gần ngôi thành màu xám. Tuy nhiên Hoàng Vô Thần không hề hoang mang vẫn nhắm hai mắt. Bên trong bốn ngôi đền ở bốn góc của ngôi thành đột nhiên có ánh sáng màu vàng lóe lên rồi đồng thời xuất hiện bốn bốn bóng người có hơi thở cực mạnh.Bốn Hoàng Vô Thần!
Không ngờ cả bốn người đó đều có vẻ ngoài giống Hoàng Vô Thần như đúc, pháp lực dao động hơi giảm đi một chút.
Bốn Hoàng Vô Thần vừa mới xuất hiện lập tức tới bên cạnh Hoàng Vô Thần. Rồi sau đó cả bốn đều bước một bước như bước thẳng vào người của Hoàng Vô
Thần dung hợp thành một với Hoàng Vô Thần ở giữa cái ao. Năm Hoàng Vô
Thần một lần nữa hóa lại thành một Hoàng Vô Thần.
Trong nháy mắt
khi bốn Hoàng Vô Thần biến mất, ánh sáng trên người Hoàng Vô Thần vẫn
yên lặng ở giữa ao chợt phóng lên cao. Không trung chợt xuất hiện tiếng
nhạc thánh thót cùng với hương thơm cũng với bốn cái tán to xuất hiện ở
bốn phía.
Bốn cái tán hiện ra rồi kéo theo bóng dáng của Thần
vương cưỡi ngựa trắng cầm trong tay các loại pháp khí cùng với vô số Độ
mẫu tạo thành một cảnh tượng trang nghiêm.
- Lôi âm thành phật
pháp. Công pháp Vô Sắc định đại hoa luân của ngươi đúng là tiến hóa từ
pháp quyết hóa thân Phật môn của Lôi Âm Tự.
- Hoàng Vô Thần!
Chẳng trách mà ngươi có thể vất bỏ Côn Luân. Ngươi cũng không phải vượt
qua ba lần thiên kiếp mà đã vượt qua tới bốn lần thiên kiếp.
Ầm!
Bốn cái tán cùng xuất hiện hư không lập tức chấn động mạnh rồi như có
tiếng tinh cầu nổ tung vọng tới. Từ bốn phương tám hướng có vô số những
cơn lốc ập đến. Có những cơn gió chẳng qua do vô số nguyên khí từ các
tinh cầu kéo đến rồi hình thành do áp lực cực mạnh. Nguyên khí của tinh
cầu cuồn cuộn bám theo sau.
Nguyên khí tinh cầu, dị tượng Lôi
dịch rõ ràng là do pháp lực dao động của Hoàng Vô Thần tản ra gây cho
nguyên khí đất trời chấn động mà tạo thành. Rõ ràng y đang dẫn động
thiên kiếp. Rồi đột nhiên trong tiếng nổ vang, Nguyên anh của Từ Thạch
Hạc thét lên chói tai.
Trong tiếng thét chói tai từ Nguyên Anh
của Từ Thạch Hạc, Hoàng Vô Thần nhếch mép cười lạnh. Y giơ tay lên,
những cái bóng giống như tượng thần cưỡi ngựa trắng trong bốn cái tán
đột nhiên vỡ vụn rồi một lần nữa ngưng tụ thành một pho tượng đạo tôn
màu vàng cầm trong tay một cái bánh xe màu vàng. Nhìn qua hơi thở pháp
thuật không còn hơi thở công pháp của phật môn mà hoàn toàn toàn biến
thành phong cách của Huyền môn đạo tông.
- Từ Thạch Hạc! Trăm năm trước ta sáng tạo công pháp, tu vi đạt tới một tốc độ phi phàm, mãi mãi hiếm có người sánh bằng. Ngươi có biết tại sao ta lại có dã tâm lớn tới mức tạo ra một thời đại thịnh thế nhất từ trước tới nay không?
- Năm lần thiên kiếp. Cho dù lần ngày ngươi Độ kiếp thành công thì cũng
chỉ vượt qua được năm lần thiên kiếp. Đừng nói là muôn đời giới tu đạo,
cho dù trong mấy trăm năm ngươi cũng không phải là người thứ nhất. Tu vi của Nguyên Thiên Y chấn động cổ kim cao hơn xa ngươi. Chưa nói ngươi
cũng khó vượt qua được lần thiên kiếp này. Với thực lực vượt qua bốn lần thiên kiếp mà muốn tiêu diệt toàn bộ giới tu đạo, giết hết những người
tu đạo trở thành một vị thần thật sự nắm giữ sự vận chuyển của đất trời
thì ngươi đúng là ngông cuồng tới mức buồn cười.
Tiếng thét chói tai qua đi, Nguyên Anh của Từ Thạch Hạc mắng to:
- Hoàng Vô Thần! Ngươi đi làm kỹ nữ còn đời xây đền thờ trinh tiết. Ngươi nhất định sẽ thất bại, hình thần bị diệt.
- Từ Thạch hạc! Ngươi không phải kích ta. Vô ích thôi. Nếu ta làm như vậy thì đã quyết tâm, trong thiên hạ cơ bản không một ai có thể lay động
được ta. - Hoàng Vô Thần lắc đầu khẽ động tay một cái, một thanh Ma nhận màu đen lơ lửng trên đỉnh đầu của y.
Thanh Ma nhận màu đen đó
tản ra hung quanh chiếu rọi vạn trượng. Một dải ánh sáng màu đen bay ra
ngoài tạo thành một luồng khí xoáy kinh người bao phủ ngôi thành màu
xám. Từ bên ngoài nhìn vào trong vòng xoáy như có một con ma đầu khủng
bố. Từ pháp lực dao động và uy áp của thanh Ma nhận đó không ngờ khiến
cho Nguyên Anh của Từ Thạch Hạc có cảm giác bị hòa tan.
Chỉ thấy
bên trên thân của thanh Ma nhận màu đen có vô số hạt châu lưu chuyển rõ
ràng là những viên Xá lợi màu đen. Trong mỗi một viên xá lợi màu đen
dường như có vô số thần phần đang kêu khóc, rên rỉ.
”Diệt phật ma nhận!”
Vừa nhìn thấy thanh Ma nhận màu đen, Từ Thạch Hạc lập tức run rẩy.
Thanh Ma Nhận màu đen đó rõ ràng là diệt Phật Ma nhận, một trong hai bảo vật
của Từ Thạch Hạc trước đây. Cái pháp bảo này không chỉ có uy lực hùng
mạnh mà mỗi lần tiêu diệt một tu sĩ Mật tông đều hấp thu một phần thần
hồn và lực lượng chân nguyên.
Tuy nhiên lúc trước khi thanh Ma
Nhận ở trong tay Từ Thạch Hạc có khí thế cũng chẳng bằng một phần vạn
bây giờ. Lúc này, trên chuôi của nó có nhiều xá lợi như vậy cùng với lực lượng kinh người như thế không biết phải tiêu diệt bao nhiêu người tu
đạo Mật tông mới tạo ra?