Vào lúc này,
trước chỗ Lạc Bắc đứng có một màn ánh sáng màu tím không nhìn thấy đâu
là điểm cuối. Mà nhìn qua có thể thấy được màn ánh sáng đó rất dầy, từ
bên ngoài không thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong, chỉ thấy thi thoảng
lại có những điểm sáng màu tím hiện lên.
Màn ánh sáng màu tím đó hiển nhiên là Tử Kim vẫn tinh đái trên tinh đồ.
Từ Kim hư không là do những tinh cầu và sao băng va chạm với nhau tạo
thành, kéo dài không biết mấy trăm, mấy ngàn dặm. Cho dù là người tu đạo thượng cổ cũng chưa thế thám thính hết được toàn bộ Tử Kim hư không.
Mặc dù không biết khoảng không bên ngoài Tử Kim hư không được Tử Kim vẫn tinh đái bao phủ không, nhưng ít nhất thì phía trước cái trận pháp
truyền tống hắn tới đây là một cái Tử Kim vẫn tinh đái dài không nhìn
thấy điểm cuối.
Phía sau Lạc Bắc mà một khoảng không tối đen.
Trong không gian có rất nhiều điểm sáng, thoáng nhìn có thể thấy cách
Lạc Bắc rất xa. Nó khiến cho Lạc Bắc có cảm giác không gian bây giờ được chia ra thành hai nửa. Một nửa là màu tím còn một nửa là màu đen, vị
trí của hắn đang đứng chính là ranh giới giữa hai vùng.
Nhìn khoảng không gian tối đen rộng lớn không một hạt bụi, Lạc Bắc hết sức nghiêm túc.
Bởi vì Lạc Bắc biết nguyên khí trời đất trong Tử Kim hư không mặc dù
không kém so với nguyên khí ở chỗ của mình là mấy, gần như tất cả pháp
bảo và pháp thuật đều có thể sử dụng nhưng nguyên khí trong cái không
gian màu đen kia lại khác hoàn toàn. Trừ khi là người tu đạo đã vượt qua mấy lần Thiên kiếp có thể chuyển các loại nguyên khí khác nhau ra, pháp thuật và pháp bảo của người tu đạo có cấp bậc thấp hơn chắc chắn là
không thể nào thi triển. Cho dù là người tu đạo thượng cổ thì phần lớn
đều sử dụng pháp bảo xuyên qua hư không mới có thể đi lại trong cái
không gian màu đen đó.
Mà trong giới tu đạo thượng cổ thì trong thời gian một ngàn năm việc
thám thính không gian loạn lưu rất nhiều nhưng cũng chỉ có thể đi vào
được vài cái. Một phần là vì khoảng cách tới không gian loạn lưu quá xa, hai là rất ít người có thể tới được đó.
Hơn nữa mỗi lần sử dụng trận pháp thượng cổ đều phải tiêu hao một ít
pháp tinh. Nếu pháp tinh mất hết, phân thân của Lạc Bắc cũng không thể
về được, chỉ có chờ đám người Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc mang pháp
tinh tới đây thì mới có thể mở được trận pháp quay về.
Vì đây là lần đầu tiên dựa và trận pháp truyền tống ngầm dưới Nam Thiên
môn để tiến vào Tử Kim hư không, cơ bản không biết tình hình ra sao cho
nên Lạc Bắc cũng hết sức cẩn thận, ngay cả Yêu vương liên thai cũng
không mang theo. Hắn sợ khi tới đây, tình hình không ổn khiến cho phân
thân chết đi thì không thể lấy lại được pháp bảo.
Vào lúc này, Lạc Bắc chỉ mang theo cái Thúc Anh hắc vân nang lấy được từ tay Độc Nhân vương. Cái cổ bảo này mạc dù chuyên dùng để đối phó với
pháp bảo Nguyên Anh của đối phương nhưng uy lực phòng ngự và tấn công
cũng rất mạnh, hơn xa pháp bảo cấp Kim Tiên. Mà xem trên tinh đồ thì mỗi một viên Tử kim vẩn thạch có uy lực tương đương với một đạo bản mệnh
kiếm nguyên bình thường. Mà Tử kim xạ lưu thì có uy lực mạnh hơn mấy lần Tử kim vẩn thạch. Nếu như không có gì bất ngờ, pháp thuật của Lạc Bắc
cùng với cái pháp bảo này có khả năng vượt qua Tử Kim vẫn tinh đái rất
cao.
Hiện tại thế lực của Lạc Bắc cũng chỉ có thể tìm được số lượng pháp tinh để ra vào Tử Kim hư không chừng mười lăm lần. Cho nên nếu tiêu hao lần
pháp tinh này để vào Tử Kim hư không, Lạc Bắc cũng không để ý mà chỉ
biết tình hình ở đây thế nào mà thôi.
Vào lúc này, sở dĩ Lạc Bắc thả thẳng pháp tinh vào trong trận là vì căn
cứ vào tình hình trước mắt, trận pháp của Tử Kim hư không vẫn còn nguyên vẹn, không hề bị hỏng. Hơn nữa, ánh sáng bảo vệ trận pháp hết sức kỳ
diệu cho nên Lạc Bắc cảm thấy đến lúc mình phải dựa vào trận pháp để trở về, trong Tử Kim hư không lại không có ai khác, cứ thả pháp tinh vào
trong trận pháp sẽ không sợ mất hơn là mang trên người.
Nhưng Lạc Bắc không biết rằng ngay lúc mình thả pháp tinh vào đó rồi đưa chân nguyên vào trong Thúc Anh hắc vân nang khiến cho nó hóa thành một
đám mây đen bao phủ quanh người. Khi hắn bắt đầu bay tới Tử Kim vẫn tinh đái, thì từ trong một cái trận pháp truyền tống ở mặt khác của Tử Kim
hư không chợt có nhiều bóng người xuất hiện.
Hiện ra đầu tiên từ trong vầng sáng của trận pháp truyền tống là một
người tu đạo có gương mặt như mặt ngựa mặc trường bào màu đỏ. Trên bộ
trường bảo của người đó có những ký hiệu kỳ dị. Sắc mặt của y không hề
che giấu sự âm tàn. Người đó chính là Băng Trúc Quân.
Xuất hiện ngay sau lưng y chính là Trần Thanh Đế, Cống Dát Kiên Tán, Thao Sinh Nguyên, Vân Hạc tử...
Băng Trúc Quân, Trần Thanh Đế, Vương Diễm Dương, Trần Lê Phù... Toàn bộ
đều là nhân vật có tu vi Nguyên Anh kỳ. Cho dù Thiên Ngô Hầu bị mất
Nguyên Anh thì cũng còn có rất nhiều pháp bảo và thủ đoạn mà người tu
đạo khác không thể bằng được.
Toàn bộ những nhân vật đó tập trung lại ở đây. Nhìn khắp cả giới tu đạo
đúng là một nhóm khiến cho bất cứ thế lực nào cũng phải e ngại.
Khác với vị trí trận pháp của Lạc Bắc, vào lúc này, đám người Băng Trúc
Quân xuất hiện tại một nơi bên trong Tử Kim hư không. Từ chỗ bọn họ đứng nhìn thật xa về phía Nam mới có thể thấy được màn ánh sáng màu tím dài
không thấy điểm cuối. Cái nơi đó chính là Tử Kim tinh vân đái.
Vị trí đặt trận pháp của họ là một ngọn núi lơ lửng rộng chừng mấy trăm
trượng với đầy những tảng đá lởm chởm. Nó giống như từ trên một tinh cầu bị đánh văng ra ngoài. Vào lúc này, đám người Băng Trúc Quân đứng trong trận pháp ở gần ngay đỉnh núi. Tuy nhiên cho dù đứng ở đó, họ cũng
không thể được quang cảnh toàn bộ xung quanh.
Bên trong ngọn núi linh khí rất loãng, mọc đầy những loài thực vật và cây cối kỳ lạ.
Nhìn về phía sườn Bắc, dõi mắt ra rất xa có thể thấy thấp thoảng một làn ánh sáng màu vàng và màu bạc. Còn nhìn về phía đông và phía Tây cũng cơ bản không hề thấy điểm cuối. Không gian nơi này vô cùng rộng lớn. Phía
trên cao có một dải sáng rất dài. Cả trên cả dưới ngọn núi đang lơ lửng
trong hư không đều có những ngọn lửa lượn lờ. Nhìn như toàn bộ ngọn núi
đang bị đốt cháy tản ra hơi nóng và ánh sáng rực rỡ. Cho nên không gian
của Tử Kim hư không không hề có một chút u ám. Ít nhất từ vị trí của
đám người băng Trúc QUân nhìn ra bên ngoài hoàn toàn sáng rực như ban
ngày.
Cái cảm giác này có phần giống như ở Thục Sơn, giống như đang lơ lửng
trên đỉnh núi tại đó quan sát trời đất. Chỉ có điều ngọn núi trong cái
không gian loạn lưu này rộng lớn hơn cả ngàn ngọn núi ở Thục Sơn không
biết bao nhiêu lần.
Cái trận pháp mà đám người Băng Trúc Quân đang đứng tản ra ánh hào quang màu đỏ nhạt. Trên đỉnh đầu, bầu trời giống như một cái mui xe. Còn trên mặt đất là một cái trận pháp được đúc từ tinh kim. Hiện tại sau khi
Băng Trúc Quân xuất hiện liền lấy ra một cái túi tơ đặt vào trong trận
pháp. Bên trong cái túi tản ra ánh sáng màu vàng. Nó đựng đầy những viên pháp tinh rất to, nhìn phải tới mấy chục viên. Cái trận pháp này cũng
cần phải có pháp tinh mới có thể sử dụng được giống như trận pháp mà Lạc Bắc sử dụng. Nhìn qua thì niên đại của chúng là tương đương nhau nhưng
phương pháp bố trí lại khác.
Mà trong giới tu đạo thượng cổ thì trong Tử Kim hư không những chỗ nào
có linh khí trời đất đều bị những tông môn lớn chiếm cứ. Thậm chí có
tông môn lớn còn vạch rõ địa giới để cho tông môn khác không xâm phạm
vào trong khu vực của họ, chỉ có thể tìm kiếm những nơi mà họ chưa tới.
Cái trận pháp mà Lạc Bắc sử dụng được bố trí ở bên cạnh Tử Kim hư không
còn cái trận pháp này lại được bố trí ở trong khu vực. Rõ ràng là tông
môn bố trí trận pháp ở Nam Thiên môn và tông môn bố trí trận pháp mà đám người Băng Trúc Quân sử dụng có thực lực chênh lệch nhau rất nhiều. Ít
nhất thì cũng tương đương với một phái nhỏ như phái Bắc Mang đem so với
Thục Sơn.
- Hiện tại vị trí của chúng ta nằm ở phía Bắc của Tử Kim hư không.
Sau khi đặt cái túi đựng pháp tinh vào trong trận pháp, Băng Trúc Quân
nhìn những người bên cạnh do lần đầu tiên mới tiến vào đây đang quan sát tử Kim hư không giống như Lạc Bắc. Lão nói:
- Để phòng pháp tinh mang theo bị rơi mất chúng ta đặt hết ở trong trận. Có điều phương pháp sử dụng cái trận này chỉ có mình ta biết, cho nên
trước khi ra ngoài, mọi người không nên có lòng khác, phải cùng nhau
hành động, dốc sức bảo vệ sự an toàn cho ta. Nếu không ta mà chết thì
tất cả phải ở trong Tử Kim hư không đợi cho vượt qua được bốn lần Thiên
kiếp như trong truyền thuyết thì mới có thể quay về được.