Tu vi tăng lên không chỉ đại diện cho lực lượng chân nguyên mạnh theo mà còn ở tốc độ
thi triển pháp thuật. Hiện tại lực lượng chân nguyên của Lạc Bắc còn hơn một nửa nhưng thần thức lại như rơi vào một vũng bùn khiến cho phản ứng và tốc độ thi triển pháp thuật chậm đi nhiều.
Trong nháy mắt vầng sáng màu vàng sẫm lao tới. Do phản ứng chậm chạp, cơ bản Lạc Bắc không kịp có phản ứng. Một tiếng nổ vang lên, cái hộ thuẫn
bảo vệ quanh người Lạc Bắc bị đánh nát thành năm, sáu mảnh.
- Chẳng lẽ cái phân thân của ta lại bị mất trong tay con dị thú này?
Lạc Bắc vừa mới xuất hiện ý nghĩ đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng động
xé gió rồi một vầng hào quang màu vàng bắn thẳng vào bóng con dị thủ bao bọc trong những tảng đá màu đỏ.
Hóa ra trong khoảng khắc đó, con dị thú và Lạc Bắc đuổi nhau đã tới gần
chỗ cái cây mà lúc trước Lạc Bắc thi triển pháp thuật. Cái cây đó bị Lạc Bắc thi triển pháp thuật giống như là thủ vệ của hắn. Cho nên lúc này,
thấy Lạc Bắc bị nguy hiểm nó lập tức cử động. Một đòn kia mặc dù giống
như Diệt Tuyệt lôi vân không xuyên qua được lớp đá bảo vệ con dị thú
nhưng cũng khiến cho vô số tảng đá bị đánh vỡ. Con dị thú ngẩn người
không hiểu tại sao cái cây đó lại tấn công mình. Sửng sốt một chút, nó
liền phun ra hạt châu màu bạc to bằng nắm tay có ánh sáng bạc. Chân
nguyên của Lạc Bắc bắt đầu khởi động dồn vào trong mấy cái cây xung
quanh.
Cùng với cái cây gỗ đầu tiên, sáu cái cây quanh đó cũng lập tức phun ra
những vầng sáng không thua gì kiếm cương khiến cho như có năm sáu người
tu đạo có tu vi Kiếm cương cùng tấn công con dị thú.
Đôi mắt của con dị thú ngơ ngác chớp chớp, trên người cũng tản ra rất nhiều ánh sáng màu xám như bao phủ nó càng chặt chẽ thêm.
Nó làm như vậy cũng không phải là do e ngại công kích của cự mộc mà là
vì viên nội đan của con dị thú mặc dù quái dị nhưng thần trí của nó
không được mạnh, không hiểu tại sao mấy cái cây kia lại tấn công minh.
Lạc Bắc cũng không hề dừng lại, nhân lúc con dị thú còn đang ngơ ngác
không tấn công mình, hắn không hề bỏ chạy mà bắn ra mười tia sáng màu
lục vào hơn mười cái cây xung quanh.
Hơn mười cái cây đó cũng lập tức cử động khiến cho trong phạm vi trăm
trượng xung quanh xuất hiện những vầng sáng mảu đỏ vàng như một tấm võng khiến cho lớp đá tảng bao bọc xung quanh còn dị thí bị đánh nát hơn
nửa, để lộ rất nhiều lỗ hổng.
Thấy tình cảnh đó, một làn pháp lực dao động từ trên người Lạc Bắc lập tức tản ra.
Một tia lôi cương có anh sáng màu tím ngưng tụ lại thành một hạt châu to bằng quả trùng đột nhiên xuyên thẳng qua lỗ thủng rồi nổ tung ở cổ của
con dị thú.
Đạo pháp thuật đó có tên là Lôi Tiêu đạo quả. Đó là một trong pháp thuật có uy lực giống như Lôi Tiêu đạo tôn mà Lạc Bắc biết được trong Đạo
Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Mặc dù phạm vi bao phủ của nó không bằng Lôi
Tiêu đạo tôn nhưng lực phá hoại tập trung lại mạnh hơn.
Vào lúc này, Lôi Tiêu đạo quả nổ tung chỉ nghe con dị thú kêu lên một
tiếng đau đớn. Ánh sáng màu xám nơi phần cổ của nó bị đánh cho bay mất,
trên lớp vảy cũng xuất hiện những vết thương gồ ghề.
Gần như đồng thời khi Lôi Tiêu đạo quả nổ tung, chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt cũng lập tức lao thẳng vào chỗ nó vừa mới nổ.
Lần này chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt dưới sự điều khiển của Lạc
Bắc không cùng nhau đánh trúng mà từng đạo một như những cái đinh đóng
lên cũng một vị trí.
Dưới lực xung kích kinh người, toàn bộ nửa thân trên của con dị thú bị đánh cho bật ngửa lên.
- Ngay cả chín đạo Kiếm cương Phá Thiên Liệt liên kích của ta cũng không đánh vỡ được lớp vảy của nó?
Tuy nhiên Lạc Bắc lại không thể tin nổi vào mắt mình.
Cho dù là pháp bảo cấp Kim tiên khi bị hắn dốc hết sức sử dụng Lôi tiêu
đạo quả và chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt va chạm chỉ sợ phôi của nó cũng bị tổn thương. Nhưng vào lúc này, khi đạo kiếm cương Phá Thiên
Liệt thứ tám đánh trúng, lớp vảy của con dị thú mới có chút rạn nứt. Tuy nhiên khi đạo kiếm cương thứ chín của hắn xông lên, cái vảy đầy những
vết rạn vẫn còn nguyên.
Chỉ có điều do yết hầu không chịu nổi lực xung kích khiến cho con dị thú phải há miệng mà phun ra một làn sương máu.
Theo làn sương máu tuôn ra đã làm cho con dị thú nổi giận thật sự. Cái
hạt châu màu bạc tản ra ánh sáng rực rỡ tạo thành một vầng hào quang bao phủ Lạc Bắc vào bên trong.
- Không ổn.
Lạc Bắc lập tức cảm giác được tốc độ suy nghĩ và phản ứng của mình so
với vừa rồi còn chậm hơn mấy lần. Với tốc độ như vậy khiến cho khả năng
thi triển pháp thuật còn kém cả người tu đạo tu vi Kim đan sơ kỳ.
Nhưng đúng vào lúc này, Lạc Bắc đột nhiên nghe thấy những âm thanh cuồn
cuộn đinh tai nhức óc ập tới. Không khí trong phạm vi mấy trăm trượng
quanh người hắn như bị xé nát. Với tốc độ và phản ứng của Lạc Bắc bây
giờ cơ bản nghĩ mãi mà chưa hiểu có chuyện gì xảy ra. Nhưng con dị thú
kia lại như hiểu ra điều gì đó mà trong mắt xuất hiện sự kinh hãi.
Chỉ trong một cái chớp mắt, cả trăm vầng sáng màu vàng đỏ che rợp trời
bắn trúng người con dị thú. Có mấy chục đạo đánh thẳng vào đầu và cổ của nó.
Những vầng sáng còn lại bắn vào vị trí khác trên người nó đều tản ra mà
không thể tiến vào. Nhưng hơn mười đạo ánh sáng tấn công trúng vào cổ
khiến cho cái vẩy đầy những vết rạn không chịu nổi nữa mà vỡ vụn. Hơn
mười dải sáng màu vàng liền đâm xuyên qua.
Ánh sáng màu bạc của hạt châu to bằng nắm tay cũng biến mất. Con dị thú
bốn chân rơi thẳng xuống đất khiến cho bụi đất bay lên mù mịt. Dường như nó muốn chui vào trong lòng đất nhưng cả trăm dải ánh sáng màu vàng đỏ
như một cơn mưa phủ xuống người khiến cho thân thể không còn lớp đá bảo
vệ bây giờ như bị một ngọn núi khổng lồ đè lên mà trầm xuống.
Vào lúc này, Lạc Bắc cũng hiểu ra sở dĩ lúc trước nó không bị mấy cái
cây này tấn công là nhờ có thứ sương mù màu xám che phủ khí huyết. Nhưng bây giờ, bị Lạc Bắc đánh cho chảy máu...khí huyết không che giấu được
nữa nên nó mới bị toàn bộ những cái cây xung quanh tấn công. Mà con dị
thú có lớp vẩy bảo vệ rất mạnh, lại biết pháp quyết hệ Thổ nhưng chưa
bao giờ bị thương vì vậy mà khi đám cây vây công, nó hoảng hốt khiến cho không chống đỡ nổi
Con dị thú như có bản lĩnh độn thổ. Vì vậy để cho chắc chắn, Lạc Bắc đã
kịp phản ứng thì sao có thể để cho nó mang theo Thúc Anh hắc vân nang
của mình mà xuống đất.
Ngay lập tức chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt lập tức xuyên thẳng vào nơi vết thương ở cổ của con dị thú.
Lần này Lạc Bắc cảm giác được, máu thịt của nó cũng không có sức phòng
ngự mạnh mẽ. Khi chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt lao tới, toàn bộ máu thịt ở phần cổ và đầu của con dị thú bị băm nát khiến cho ánh mắt của
nó từ từ tối dần rồi toàn thân mất đi sức lực, chẳng khác nào một khúc
gỗ gục xuống đất.
- Kia là rễ của mấy cái cây này?
Khi con dị thú quỵ xuống, máu tươi và thịt của nó phun ra qua vết
thương. Mấy cái cây quanh đó như hết sức hưng phấn mà rung động rồi ngay lập tức mặt đất ở âm thanh vỡ vụn sau đó một cái rễ dài giống như vật
sống liền vươn thẳng vào trong cơ thể của con dị thú qua vết thương.
Phía trên cái rễ cây dó nhanh chóng chảy ra chất dịch ăn mòn màu vàng
nhạt. Dưới sự ăn mòn của nó, máu tươi và thịt của con dị thú nhanh chóng biến thành một thứ nước vào rồi bị cái rễ cây kia hút lấy.
Chỉ trong vòng khoảng một nén hương, con dị thú khổng lồ đã biến thành
một cái vỏ rỗng. Ngay cả xương cốt của nó cũng không còn sót lấy một
cái. Chỉ có những cái vẩy màu xám bên ngoài là vẫn còn nguyên, nhưng do
mất đi chỗ bám mà rơi đầy trên đất.
Lạc Bắc hạ xuống sử dụng chân nguyên hút sáu, bảy cái vảy lên xem rồi sắc mặt lập tức trở nên mừng rỡ.
Mà cái hạt châu màu bạc nhìn giống như viên nội đan vừa rồi lại nằm gần
với một cái vẩy ở ngay vị trí cổ. Bên dưới mấy cái vẩy phía sau có ánh
sáng màu đen lóe lên chính là cái Thúc Anh hắc vân nang bị con dị thú
hút mất.
- A?
Hiện tại Thúc Anh hắc vân nang là cái pháp bảo duy nhất mà Lạc Bắc có.
Nếu không có nó, cái phân thân của Lạc Bắc cho dù có tìm được Thiên thần tinh thạch thì cũng không vượt qua nổi Tử Kim vẫn tinh đái để về. Nhiều lắm bắt buộc chờ cho tới khi bản tôn của Lạc Bắc tới đón. Cho nên vào
lúc này, sự chú ý của Lạc Bắc liền tập trung vào cái pháp bảo kia.