“Về đến nhà rồi,dậy đi”Anh đưa tay ra lay lay người cô.Ngáp một cái,ánh mắt cô vẫn còn mơ màng.Cô chu môi lên”Về đến nhà rồi ạ”Anh bật cười,nhìn bộ dạng cô rất đáng yêu.Anh muốn đưa tay ra véo,suy nghĩ thì vậy nhưng tay đã đặt trước mặt cô rồi.”Á.Đau em””Ai kêu em là dáng vẻ đáng yêu cho anh xem cơ””Anh đểu lắm”Cô vung tay lên đánh anh,anh dơ tay lên vừa đỡ vừa tránh vừa cười.Anh ước anh và cô sẽ mãi như vậy.Cho dù anh phải đánh đổi bất cứ cái giá nào,anh cũng muốn cô được vui vẻ như vậy.Sáng hôm sau.Anh vừa dậy bước xuống bếp.Đập vào mắt anh là dáng vẻ mỏng manh,yếu đuối đang đứng trước kệ bếp.Anh tiến lại gần,vòng tay quanh eo cô.”Em làm món gì vậy”Hôn lên tóc cô,anh ghé vào tai cô thì thầm.”Em đang làm bữa sáng a~~~””Em cũng biết nấu á””Hả? Anh nghĩ em là ai chứ””Ồh,vậy sao.Tại đợt trước anh thấy em toàn dậy muộn mà”Anh đưa tay ra nhúm miếng trứng ở gần đấy thả vào miệng.”Ngon đấy”Anh đưa ngón cái ra hướng về phía cô cười tán thưởng.Cô lấy hai tay đẩy anh ra xa.”Anh ra ngoài kia ngồi đi,em đang làm tý nữa em mang ra thì ăn””Ừm.Làm nhanh lên nha anh đói lắm rồi.””Vâng.Em biết rồi,ông tướng của em ạ”Anh đi ra ngoài bàn,ngồi ngoan ngoãn đợi cô mang đồ ăn ra để ăn.Cô tiến gần vào bàn ăn,trên tay cầm 2 cái đĩa.Một đĩa đựng bánh,một đĩa đựng trứng.Cô lấy một miếng bánh kẹp thêm miếng trứng, ít nước sốt,cho thêm một tí tương ớt vào đặt thêm một miếng bánh nữa lên trên.Cô đưa miếng bánh đến gần miệng anh.”A”Anh há miệng ra để cô đút bánh vào cho dễ.Cắn một miếng nước sốt và nước tương bắn vào trong miệng anh.Nó có vị cay của ớt,vị thơm của thịt.”Ngon lắm”Cô cười cười,đưa miếng bánh đang cầm trên tay vào miệng mình.Cô gật gật đầu.”Công nhận là ngon”Hai người ăn sáng xong cậu lái xe đưa cô đi học.Đừng xe trước cổng trường cô,anh xuống xe mở cửa giúp cô.Tay chĩa về phía cổng trường,làm kiểu mời cô chủ nhỏ vậy.Cô tháo dây an toàn ra,đẩy cửa xe bước xuống.Tất cả học sinh toàn trường đều quay xang cô nhìn.Cô ngượng ngùng,cúi đầu xuống,bàn tay bé nhỏ đưa ra để đón lấy túi sách đang ở trong tay anh.Anh đưa túi cho cô,nhân tiện túm tay cô kéo cô lại gần mình.”Ngồi trong lớp phải ngoan,nghe không???””Vâng,em biết mà”Anh đưa tay lên xoa xoa tóc mái cô.Tay còn lại đặt trên mặt cô véo.Tất cả học sinh toàn trường đều đang nhìn đôi nam nữ sinh đẹp trước mắt này mà đơ ra.Giờ nhìn thấy hành động này học liền đơ ra như tượng đá.Sau khi rời khỏi bàn tay ác ma của anh.Cô cầm cặp của mình chạy về lớp học.Vừa đặt cặp xuống bàn,cô lại nhìn thấy anh chàng lần trước đưa đồ ăn sáng cho cô.Anh chàng ấy đang dần dần bước về phía cô.Khi đi đến bàn cô.Hai tay anh ta đặt trên mặt bàn.Nhìn những ngón tay dài thẳng búp măng kia,cô lại nhớ đến bàn tay dài thẳng búp măng đã từng đeo nhẫn cô tặng trong giấc mơ.Đôi tay ấy giống như của anh ta vậy.Cứ như vậy đi.Dù sao cũng không liên quan đến cô.”Anh ở đây làm gì???””Vậy em nói anh không có quyền đứng đây sao.””Dĩ nhiên anh có thể đứng,nhưng làm ơn anh đừng có chống tay vào bàn tôi như vậy.””Tại sao,em vô tâm tuyệt tình vậy.””Tại sao ư,tại vì tôi không quen anh.Vậy nên anh hãy biến cho khuất mắt tôi đi thì hơn.”Nghe câu này hắn ta như muốn hộc máu mồm ,đưa tay phải cầm cằm cô bóp chặt.”Cho em nói lại lần nữa đấy.”Câu nói đó cậu ta như dít qua kẽ răng.”Anh hãy bảo tay mình ra đi,anh đang làm tôi đau đấy.””Nếu anh không bỏ thì sao.””Tôi không đảm bảo rằng,tính mạng anh còn nguyên vẹn.”
Hắn ta cười lạnh một cái,buông cánh tay đang bóp cằm kia của cô.
”Cho anh hỏi người đưa em đến trường hôm nay là ai???”
”Anh có cái quyền gì hỏi tôi câu này.”
Cô hơi nâng mặt mình lên mắt đối mắt với anh ta.
”Em hãy trả lời câu hỏi của tôi đi.”
Anh ta nói to như muốn hét vào mặt cô vậy.
”Hừ.Anh nghĩ anh là ai mà tôi phải trả lời câu hỏi của anh chứ.”
Lần này đúng là cô là hắn ta tức thật rồi.
Hắn ta cúi người xuống áp môi hắn lên môi cô đặt một nụ hơn phớt.