Lạc Mất Tình Yêu: Những Linh Hồn Tội Lỗi

Chương 19: Chương 19




Lễ trao giải tạm nghỉ sau ít phút, mọi người được thả lỏng, trên sân khấu Đỗ Viên Viên và các nghệ sỹ khác đang giao lưu cùng với khan giả cả nước. Tạ Chiêu Ly nhìn cô ta trong mắt tràn ngập ý cười nghĩ đến năm ngoái, cô ta cũng ngồi tại vị trí này tươi cười nhìn cô trên sân khấu. Năm đó Đỗ Viên Viên đã tặng cô một phần quà, thì năm nay cô cũng tặng cho cô ta một phần đại lễ.

Giải thưởng nữ diễn viên của năm không ngoài dự đoán của tất cả mọi người thuộc về Đỗ Viên Viên, mọi người không nói quá khi nói rằng Đỗ Viê Viên là người đáng được giải thưởng này. Cô ta có khả năng diễn xuất, đời sống riêng tư trên ngôn luận, từ trước đến giờ đều rất trong sạch trừ vụ clip nóng trên mạng mà theo cảnh sát cho ràng là cắt ghép ra.

Đỗ Viên Viên lộng lẫy, mỉm cười đi lên sân khấu. ở dưới hội trường các ký giả đang nhao nhao chụp hình. Hôm nay Đỗ Viên Viên mặc chiếc áo lông vũ màu đỏ tươi, khiến cô ta trở nên nổi bật. Đunga trên sân khấu, Đỗ Viên Viên mỉm cười hạnh phúc, đôi mắt tràn ngập ý cười. Cô ta hướng tới khan giả toàn quốc và những người bạn, người hâm mộ những người đã ủng hộ cô ta những lời chúc tốt đẹp nhất. Đột nhiên trên màn ảnh lớn trên sân khấu vang lên những âm thanh rên rỉ khiến người ta đỏ mặt. một loạt hình ảnh dâm mỹ hiện ra với đủ các chiêu thức khiêu khích. Trong hình là những người đàn ông khác nhau, nhưng tất cả lại có chung nữ diễn viên chính. Đỗ Viên Viên có cảm giác sét đánh giữa trời quang. Người phụ nữ trong clip chính là cô ta. trong clip cô ta đang “làm” với những người đàn ông khác nhau. Họ đều là những người đàn ông có tiếng trong ngành.

“Em muốn giải diễn viên xuất sắc nhất năm sao? Chỉ cần em làm anh hài lòng thì nó sẽ là của em”

“Tắt nó đi” Đạo diễn Lưu ngồi hàng ghế danh dự đứng bật dậy, mặt mày xám ngắt, giận dữ quát. Tất cả mọi người nghe thấy tiếng quát của ông ta, quay đầu lại nhìn nhưng chưa kịp phản ứng thì trên màn hình lại vang lên một giọng nói khan khan đầy dụng vọng khác: “Cục cưng em làm như vậy không sợ fan của em thất vọng sao?”

“Bọn người đó có gì đáng quan tâm. Tất cả chỉ là một bọn ngu ngốc thôi. Chỉ rơi vài giọt nước mắt, nói mấy lời đại lợi như cảm ơn hay tôi yêu các bạn là bọn người đó lại đâm đầu vào đấy mà.”

“Tắt đi mau! Tôi bảo các người tắt đi cơm mà. Bọn người này chúng mày có muốn chết không?” Lần này là tiếng đạo diễn Lý vang lên. Tất cả hội trường còn chưa hồi hồn về đạo diễn Lưu thì lại bất ngờ với hình ảnh đạo diễn Lý. Tất cả mọi người đều một lần nữa dồn ánh mắt vào ông ta. Đạo diễn Lý tức giận đến đỏ tai, mặt mày lúc xanh lúc tím, quát lớn: “Tôi nói lại lần nữa, mau tắt nó đi!” Nhưng không ai để ý đến lời ông ta, mọi người đều nhìn ông ta với tâm trạng khác nhau. Một số người nhìn ông ta với ánh mắt khinh miệt, một số người ánh mắt lóe sáng, vui mừng khi người khác gặp họa, một số khác lại lo lắng không biết hình ảnh mình có trong đó không?

Tạ Chiêu Ly lanh lùng thu hết biểu hiện của mọi người vào trong mắt, khóe miệng khẽ cong. Ánh mắt lóe lên tia sáng nhưng rất nhanh thay bằng sự lo lắng nhìn về phía Đỗ Viên Viên. Bàn tay phải dưới ghế, khẽ chạm vào nút điều khiển kết nối với bảng điều khiển trung tâm được thiết kế tinh sảo giống như những viên kim cương ở gót giầy, rất nhanh một loạt hình ảnh khác lại được chiếu lên.

Cả hội trường bàn tán ầm ỹ, không ai còn quan tâm đến giải thưởng gì nữa. Tất cả mọi ánh mắt, máy ảnh, máy quay phim đều hướng về nữ diễn viên chính trong đoạn video kia. Đỗ Viên Viên khuôn mặt trắng bệch không giọt máu, gần như rơi vào trạng thái mất hồn. Cô ta không thể tin nổi mình vì sao đã rất cẩn thận rồi mà vẫn còn ghi được. Mỗi lần cô ta đều không cố định ở một địa điểm, mỗi địa điểm chỉ được quyết định trước cuộc hẹn 30 phút. Hơn nữa vì sự kiện video bị phát tán lần trước nên mỗi lần cô ta đều đến trước kiển tra mọi ngóc ngách, một chỗ cũng không bỏ qua, không có phát hiện ra vật thể không nên có nào. Sao có thể như vậy.

Tạ Chiêu Ly nhìn Đỗ Viên Viên đang đứng chết lặng, ánh mắt hoảng loạn, trong lòng cười lạnh. Đỗ Viên Viên đúng là mỗi lần đều đến sớm kiểm tra xem có cái gì không nên có xuất hiện không. Xác định không có cô ta mới gọi điện thoại hẹn những người đó nhưng cô ta không biết rằng thứ dùng để quay hình cô ta không phải là loại máy quay thông thường mà là loại máy quay dùng điện toán đám mây mới nhất được công ty Trương thị nghiên cứu riêng cho cô, trên thế giới này sẽ không xuất hiện cái thứ hai.

Tiêu Trấn Vũ nhìn Đỗ Viên Viên trên sân khấu cũng không có cảm xúc gì. Đây là hậu quả cô ta đáng phải nhận, nhưng mà dù sao cô ta cũng là bạn thân của Ly Ly. Anh sợ Ly Ly thấy cô ta như vậy sẽ không vui. Tiêu Trấn Vũ theo bản năng nhìn về phía Tạ Chiêu Ly, vừa kịp bắt gặp khóe miệng khẽ cong của cô thì trong đầu lóe lên một ý nghĩ không nên có. Không phải việc này là do cô gây ra chứ? Nhưng rất nhanh anh lập tức phủ định. Cô chỉ là một diễn viên mới nổi thôi, làm gì có khả năng mà làm việc này chứ. Nhưng mà chẳng lẽ cô cũng giống như bọ họ cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa sao?

Trương Duật Hiên thấy ánh mắt của Tạ Chiêu Ly, trong lòng ấm áp, ánh mắt ôn nhu nhìn cô mỉm cười, quay đầu biến mất trong đám đông. Công việc của anh đêm nay đã kết thúc rồi, thời gian còn lại là đất diễn của cô. Anh còn có việc quan trọng hơn đang cần làm, còn ba người nữa cần anh giải quyết. Nghĩ đến bọn họ trong ánh mắt thâm thúy sau thẳm của Trương Duật Hiên thoáng qua tia lạnh lùng, khiến những người gần anh sống lưng đột nhiên cảm thấy lạnh toát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.