Lạc Thần Truyện

Chương 32: Chương 32: Lọt tốp mười




Hai cánh tay của Lạc Trần cứng như sắt đá, được hắn dồn chân khí vào rồi bất ngờ tung ra hai quyền cực kỳ mạnh mẽ. Tuy Lạc Trần còn ẩn dấu tu vi ở luyện thể cảnh thất trọng sơ kỳ nhưng do hắn đã luyện Thiên Cương quyền tới đệ thất cảnh đại thành, vì vậy một quyền này khi hắn đanh ra có uy lực cực kỳ khủng bố.

Cho dù là Ninh Xuất, hiện có tu vi luyện thể cảnh thất trọng, đối với công kinh mạnh mẽ như vậy cũng không giám đối đầu trực tiếp. Thân hình của Ninh Xuất thoắt một cái đã lùi lại phía sau mấy bước chân, có ý chánh đi Lạc Trần.

Nhưng tốc độ phản ứng của Lạc Trần cũng không chậm, hai quyền của hắn không có đình chỉ tấn công mà chân phải Lạc Trần giẫm mạnh trên võ đài một cái liền bẻ lái hướng đi. Tiếp tục bám lấy Ninh Xuất mà tấn công, lần này Ninh Xuất không kịp phản ứng, hắn biết bản thân không thể trốn tránh được công kích của Lạc Trần.

Vì vậy hắn dứt khoát đứng lại hai tay thủ thế đỗi chọi với công kích của Lạc Trần, thấy vậy Lạc Trần đương nhiên cũng không e ngại mà toàn lực ra tay.

“Ầm, ầm”

Lạc Trần đánh ra hai quyền tới Ninh Xuất, mà đúng lúc đó Ninh Xuất liền dơ hai tay nên trước mặt bắt chéo, hắn khó khăn lắm mới cản được hai đòn công kích đó của Lạc Trần.

“Bộp, bộp”

Ninh Xuất liên tiếp nùi lại phía sau, bước trân của hắn va chạm với mặt sàn tạo ra âm thanh rất lớn, điều đó hiển nhiên là do hai chân hắn phải chịu áp lực rất lớn mới có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy. Ninh Xuất chỉ cảm thấy hai cánh tay mình tê dại đi như mất đi tri giác, tiếp đó là hắn cảm nhận được sự chấn động rất lớn từ hai tay chuyền tới thân thể.

Khiến hắn không chịu được mà bị đánh lùi ra sau và hộc máu tại chỗ, Ninh Xuất gìm chặt hai tay đang có chút run rẩy vì đau đớn, hắn nhìn Lạc Trần với ánh ắt đầy kinh ngạc, cùng khiếp sợ. Không chỉ Ninh Xuất có biểu hiện kinh ngạc như vậy mà dưới khán đại, đám đông và các vị cao thủ của Ninh Gia thấy cảnh so đấu vừa rồi cũng kinh ngạc không kém.

Có một vị cao thủ của Ninh Gia không nhịn được mà mở miệng cảm thán, ông ta có tu vi rất cao, việc Lạc Trần đánh hai quyền vừa rồi đã được ông ta nhìn rất rõ. Cũng chính vì vậy mới khiến ông ta kinh ngạc, vừa rồi Lạc Trần đánh ra hai quyền đó tưởng chứng như tầm thường nhưng thực tế hắn đã vận dụng Thiên Cương quyền tới tầng thứ bảy, vì vậy công kích của hắn mới có uy lực như vậy.

“Không ngờ tên tiểu tử Lạc Trần này mới mười sáu, mười bảy tuổi đã đem Thiên Cương Quyền luyện tới tầng thứ bảy đại thành. Xem ra kẻ này có thiên phú không kém mấy vị thiên tài của dòng chính Ninh Gia ta, Nhị tiểu thư đúng là có ánh mắt nhìn người thật tốt.”

Biểu hiện hiện tại của Lạc Trần rất được các vị trưởng lão Ninh Gia thưởng thức, hắn chỉ dựa vào thân phận hạ nhân, may mắn được Ninh Thiên Vũ nhìn trúng, cung cấp cho cơ hội tu luyện, mà chỉ trong thời gian gần hai năm lại có thành tựu như vậy. Có thể coi là một thiên tài hiếm có.

Ở một góc khá xa võ đài, Ninh Thiên Vũ nhìn thấy Lạc Trần sử dụng Thiên Cương Quyền tầng thư bẩy thì cũng bị làm cho bất ngờ. Chính nàng cũng không nghĩ tới Lạc Trần lại có ngộ tĩnh thốt như vậy, không chỉ có tu vi tiến nhanh mà công pháp có tiến bộ kinh người như vậy. Khóe môi nàng khẽ nhếch nên một nụi cười nhẹ hiếm thấy, ẩn sau lớp khăn lụa đó, không ai ngờ được vì Ninh Gia nhị tiểu thư luôn lạnh lùng mà lại có lúc cười vì một nam tử. Nếu đẻ tin này nộ ra cũng không biết tạo thành bão tố gì?

Trên võ đài Lạc Trần sau khi sử dụng Thiên Cương Quyền tới tầng thứ bảy, thành công đánh lui Ninh Xuất, khiến hắn ta bị thương thì có vẻ hài lòng, Lạc Trần nhìn Ninh Xuất với ánh mắt đầy ẩn ý nói.

“Ninh Xuất huynh, ta biết huynh chưa toàn lực ra tay, vì vậy ta khuyên huynh không nên ẩn dấu nữa. Nếu không đến lúc đó có muốn dùng cũng không kịp đâu.”

Dưới câu nói bất ngờ của Lạc Trần khiến cho Ninh Xuất có chút ngây người, việc Ninh Xuất hắn ẩn dấu là không dả nhưng làm sao Lạc Trần có thể nhìn ra được. Điều này khiến Ninh Xuất có ánh nhìn đầy đề phòng với Lạc Trần, vì hắn ta hiện tại hoàn toàn không nhìn thấu được thực lực Lạc Trần mạnh tới đâu, trong mắt hắn Lạc Trần lúc này như có một tầng sương mù bao phủ nấy khiến hắn không thể nào quan sát được sâu cạn của Lạc Trần.

“Thực lực của Lạc Trần huynh đúng là khiến ta bất ngờ, đúng là ta không dốc toàn lực, chỉ sợ cũng sẽ bị Lạc Trần huynh đánh bại. Lạc huynh lên cẩn thận rồi”

Dứt lời, Ninh Xuất bỗng đứng thẳng lưng, cả người hắn lúc này dần tản mác ra một tầng khí thế vô hình rất mạnh. Trạng thái hiện tại của Ninh Xuất làm gì có giống bị thương, trái lại có vẻ như khí lực của hắn còn rất dồi dào là khác. Lạc Trần thấy Ninh Xuất trở nên nghiêm túc như vậy cũng có chút hứng thú, ban đầu hắn chỉ bằng vào trực giác và cảm nhận mơ hồ về khí tức của Ninh Xuất mới đưa ra phán đoán tên đó có con bài chưa đánh.

Sau đó hắn mới dùng chiêu thăm dò, thật không ngờ Ninh Xuất đùng là còn ẩn dấu sát chiêu, xem ra cao thủ tốp mười cao thủ Cường Bảng cũng không yếu như hắn tưởng tượng.

“Lạc Trần, xem đây, đây là một kích mạnh nhất của ta, ngươi có thể đỡ được nó coi như ta thua chận này. Bá Vương Phách Sơn Quyền.”

Vừa nói, cánh tay phải của Ninh Xuất đang ruỗi ra từ từ thu lại, kết hợp với đó là thân hình Ninh Xuất cũng xuống tấn xúc thế. lúc này chân khí trong co thể Ninh Xuất quồn quận như nước sông chảy ra biển đang dồn từ bốn phương tám hướng tụ tập lại cánh tay phải của hắn.

Thấy khí thế của Ninh Xuất bắt đầu kéo lên không ngừng, có một vị trưởng lão của Ninh Phủ không nhịn được nói.

“Không ngờ tên tiểu tử Ninh Xuất kia còn luyện được chiêu này, xem ra lần này Lạc Trần thua chắc rồi. Bác Vương Phách Sơn Quyền là một bộ công pháp nhất phẩm, nhưng có uy lực không kém công pháp cấp 2 hạ phẩm, đứng chong đám công pháp nhất phẩm cũng được coi là thượng hạng. Mà Thiên Cương Quyền của Lạc Trần cũng chỉ được xem như một bộ công pháp nổi bật trong số đó mà thôi. Hai bên hoàn toàn không cùng một cấp bậc”

Mấy vị trưởng lão bên cạnh nghe vậy cũng chỉ đảnh thở dài, tỏ ý tiếc nuối cho Lạc Trần. Phía trên đài thi đấu, Lạc Trần thấy Ninh Xuất đánh ra sát chiêu khiến hắn bắt đầu có chút nghiêm túc hơn, hắn âm thầm vận chuyển chân khí của Huyền Linh Cửu Chuyển Thánh Quyết để thôi động Thiên Cương Quyền. Hai bên nặng nhìn nhau một hồi rồi bất ngờ tung ra công kích của bản thân để tấn công đối phương.

“Ầm”

Thân hình của hai người như hai cục nam châm lớn bị hút lại với nhau với tốc độ kinh khủng. Trong thời điểm hai nắm đâm của Ninh Xuất va chạm vào với nhau thì ầm một tiếng vang khắp vo đài, khoảng không trung quanh hai người nổ tung, bắn nên đầy sỏi đá, khiến võ đài mù mịt.

Rồi “vèo’ một tiếng, người ta thấy thân hình Ninh Xuất bị đánh bay đi như bao cát rớt xuống đất ngất lịm, không biết sống chết. Mà một hồi sau, khi khói bụ đã tản đi người ta vẫn thấy Lạc Trần đứng đó, quần áo có chút rách rưới, đầu tóc tán loạn. Nhìn từ vẻ ngoài có vẻ Lạc Trần rất chật vật, nhưng nhìn kỹ hắn không có bị thương gì quá nghiêm trọng.

Thấy Lạc Trần còn bảo trì tỉnh táo, còn Ninh Xuất đã hôn mê bất tỉnh, vị trọng tài thấy vậy phải mất hồi lâu sau mới kịp phản ứng rồi đứng ra thông báo.

“Ta tuyên bố, chận này Lạc Trần thắng cuộc, lọt tốp mười người mạnh nhất Cường Bảng”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.