Giọng nói của trọng tài vừa dứt, cà khán đài như vỡ òa trong tiếng reo hò của đám đông. Ban đầu mọi người còn cho rằng Lạc Trần sẽ bị Ninh Xuất đánh bại, nào ngờ một kích vừa rồi của Lạc Trần lại gây ra oanh động tới vậy.
“Lạc Trần, ta ủng hộ ngươi, cố lên...”
“Lạc Trần ca ta yêu huynh, cố lên...”
Dưới khán đài có không ít lời cổ vũ hết mình của đám đông, trong đó có không ít là nữ nhân trực tiếp tỏ tình với Lạc Trần, vừa rồi họ còn hò hét cổ vũ cho Ninh Xuất vậy ma khi Lạc Trần chiến thắng liền thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy. Đương nhiên mấy lời ngoài ta gió bay đó Lạc Trần không để trong lòng, hắn nhìn xuống chỗ của Ninh Thiên Vũ đang ngồi khẽ chắp tay một cái rồi xuống võ đài.
Khi Lạc Trần xuống võ đài còn có không ít người tiến tới chúc mừng cổ vũ, làm quen, mà đa số họ hắn còn không nhớ. Lạc Trần gật đầu cảm tạ cho qua chuyện rồi một mạch đi tới vị trí của Ninh Thiên Vũ và Nhạc nhi, in lặng đứng sau hai người họ.
Tiếp đó là mấy trận chiến của vòng tranh tài vào tốp mười, tuy cũng rất kịch tính nhưng không thể so với trận đấu của Trần Phong và Ninh Xuất vừa rồi được. lần này Trần Phong không còn thờ ơ như trước nữa, hắn rất chăm chú quan sát trên võ đài. Hắn phân tích rất kỹ những tuyển thủ có cơ hội vào tốp mười Cường Bảng, để tìm ra sơ hở, vì chỉ chốc nữa thôi một trong những người đó rất có thể là đối thủ của Lạc Trần.
Trong những trận đấu vừa rồi Lạc Trần quan sát được quả thất có vài tân tuyển thủ có thực lực đáng gườm, nếu như hắn không thi triển toàn bộ tu vi của bản thân ra e không thể nào thắng được. Nhưng nếu như hắn làm như vậy ắt sẽ gây ra động tĩnh quá lớn, điều đó khiến hắn dính tới không ít phiền phức, vì vậy Lạc Trần dự định bàn thân sẽ cố gắng tiến vào tốp 8 cường bàng rồi sẽ ngừng thi đấu.
Trong lúc quan sát trận đấu, khiến cả Lạc Trần và Ninh Thiên Vũ bất ngờ là Ninh Tài, không ngờ hắn ta cũng có thực lực đáng kinh ngạc, có thể chiến thắng đối thủ có tiềm lực vào tốp mười. Nếu mà để hình dung về tu vi của Ninh Tài thì có thể so sánh với Ninh Xuất, người từng đánh với Lạc Trần trước đó.
Cả Lạc Trần và Ninh Thiên Vũ không ngờ là chỉ có một thời gian không gặp Ninh Tài, thực lực của hắn lại có tiến bộ nhanh như vậy, chắc hẳn là hắn đã có được kỳ ngộ gì đó. Nhưng thấy ánh mắt đầy khiêu khích và ganh tị của Ninh Tài nhìn về phía mình, trong lòng Lạc Trần có chút không thoải mái, hắn không hiểu sao Ninh Tài lại có sự đố kỵ lớn như vậy với hắn.
Dù sao trước đó hai người cũng có mối quan hệ khá tốt, mà Lạc Trần không hiểu Ninh Tài lại đột nhiên thay đổi đến vậy. Mà Ninh Thiên Vũ ngồi cách Lạc Trần Không sa, đối với sự thay đổi của Ninh Tài nàng đương nhiên cũng nhìn ra, chỉ là nàng chỉ coi như không nhìn thấy mà thôi.
“Tiếp theo của trận đấu ngày hôm nay là cuộc chiến tranh giành thứ hạng của tốp mười cường bảng. Trận đầu tiên Ninh Tài đấu với Ninh Xuất”
Lúc này trên võ đài, khi trọng tài vừa cao giọng tuyên bố trận đấu, khiến Lạc Trần tập trung hơn hẳn, hắn cũng muốn nhìn xem Ninh Xuất với Ninh Tài ai mạnh hơn. Mà trên võ đài khi hai người Ninh Xuất và Ninh Tài vừa lên võ đài liền có một trạng hoan hô cổ vũ rất nồng nhiệt.
Hai đối thủ đều tập trung tinh thần, âm thầm đánh gia đối phương, Ninh Xuất mấy trận trước tuy bị Lạc Trần đánh bị thương nhưng dựa vào dược liều của Ninh Gia, khiến cho vết thương trên người hắn gần như là đã không có gì đáng ngại. Mà vừa rồi Lạc Trần cũng không có ra tay quá lặng, vì vậy Ninh Xuất mới có thể nhanh tróng khôi phục đến vậy.
“Ngươi là Ninh Tài sao? Ta có biết về ngươi, chỉ là ta không ngờ ngươi cũng có thể đi tới vòng này, đúng là những người mà được nhị tiểu thư bồi dưỡng, đều không tầm thường. Hình như ngươi vẫn không được nhị tiểu thư coi trọng thì phải. Nếu không kẻ đứng bên nhị tiểu thư kia không phải là Lạc huynh rồi”
“Chết tiệt, ngươi tưởng mình lợi hại nắm sao? Đợi khi ta đánh bại ngươi rồi, đến lúc đó để ta xem ngươi vênh báo kiểu gì”
Ninh Tài bị Ninh Xuất chọc đúng chỗ đáu, khiến hắn tức giận liền buông lời uy hiếp đối phương. Nhưng mà Ninh Xuất đâu phải là người chỉ bị vài câu nói mà sợ hãi.
“Ha ha, đối với ta chuyện thắng thua cũng chỉ là chuyện thường tình của nhà binh, chỉ cần có tranh đấu ắt sẽ có thắng thua. Nhưng ta không nghĩ ngươi có thể thắng được ta”
“Muốn biết thắng được hay không còn đánh rồi mới biết được, ngươi cần gì dài dòng vậy”
Ninh Tài như bị Ninh Xuất làm cho mất kiên nhân, liền vội xuất thủ đánh một kiếm về đối phương. Ninh Xuất cũng không kém, hắn liền thi chiền công pháo đón đỡ công kích của đối phương, hai bên vừa va chạm liền dùng tới những chiêu thức nguy hiểm muốn đả thương đối thủ.
Kiếm của Ninh Tài đánh ra như mưa, liên tục không ngừng tấn công về phía Ninh Xuất. Còn Ninh Xuất thì không ngừng dùng sự linh hoạt của bản thân lẽ chánh những từng kiếm, từng kiếm của đối phương.
Chỉ cần nhìn ra sơ hổ của kẻ địch hắn liền ra tay tấn công, mỗi chiêu đều là trí mạng, mang theo uy lực dũng mãnh như dã thú. Mỗi một quyền của Ninh Xuất đánh ra đều khiến Ninh Tài bị ép đến không thở nổi, Ninh Tài chỉ thấy sau mỗi kích mà Ninh Xuất đánh ra, hắn dùng kiếm đỡ được thì cả hai cánh tay đều có chút tê dại, mất đi cảm giác nhất thời.
Hiện tại Ninh Tài mới cảm nhận được thực lực đáng kinh ngạc của Ninh Xuất đánh ra. Vậy mà hắn lại cùng Lạc Trần quyền đối quyền, cước đối cước, từ đó hắn cũng có cái nhìn thực tế hơn về thực lực của Lạc Trần.
“Ninh Xuất, thực lực của ngươi đúng là lợi hại nhưng mà có chút hơi chậm hơn so với ta. Ngươi muốn thắng ta thì dừng có mơ, Xuân Vu Kiếm”
“Ta cũng muốn xem thực lực của ngươi tới đâu mà mạnh miệng tới vậy. Bá Vương Chấn Sơn Quyền, phá”
Quyền phong và kiếm phong của hai ngươi cùng lúc được đánh ra, va chạm kịch liệt với nhau, ngay sau đó kiếm của Ninh Tài một đường phá tan quyền phong của đối thủ, đâm thẳng tới ngực Ninh Xuất.
“xoẹt, vù”
Kiếm của Ninh Tài liền đâm qua lớp phòng ngự của Ninh Xuất chém vào ngực chém vào ngực Ninh Xuất. Ninh Xuất liền bị đánh bay đi, hết sức chật vật, “Phốc” một tiếng Ninh Xuất liền phun ra một ngụm máu tươi, hắn nhìn về Ninh Tài có chút không cam lòng.
“Ngươi... ngươi thắng, ta thua rồi”