Lạc Thần Truyện

Chương 40: Chương 40: Luyện Chế Đan Đỉnh




Lạc Trần nhìn một lượt qua các loại huyền thiết trên kệ, ở đây chưng bày rất nhiều loại huyền thiết có đủ loại và màu sắc khác nhau. Đã số chúng đều có hình thù kỳ di, rồi ánh mắt hắn tập trung nhìn vào một cục sắt toàn thân đen thui nằm tại một góc nhỏ trên kệ nhìn bề ngoài không có vẻ gì nổi bật.

“Mỹ Phụng Tỷ, khối sắt kia là gì vậy?”

“À, thứ đó chính ta cũng không rõ nắm đây là một mẫu kim thiết được một vị trưởng lão của Thiên Dược Các tìm được từ dưới đáy từ một con sông sâu cả trăm mét”

“Toàn thân ló rất cứng rắn, lại không có tính đàn hồi, nhiều luyện khí sư cấp 2, cấp 3 của bồn các đã dùng nhiều cách mà không thể luyện chế nó thành huyền bình. Ban đầu các vị trưởng lão còn coi đó là một thứ bảo bối, nhưng sau nhiều lần thử luyện chế đều không thành công, ngay cả vị luyện khí sư cao cấp nhất của Phú Xuân Thành sau khi luyện chế thất bại thì coi đó là phế phẩm, căn bản không phải là tinh thiết gì mà chỉ là một mẩu khoáng thạch vô dụng lên được tùy ý bầy bán ở đây”

“Ồ là vậy sao? Ta lại cảm thấy thật thú vị, không ngờ chỉ là một cục sắt nhỏ lại khiến cho ngay cả luyện khí sư lợi hại nhất Phú Xuân Thành cũng không thể luyện, đúng là thật tò mò mà”

Quả thật như Lạc Trần nói đúng là khó hiểu khi mà một vị luyện khí sư được công nhận là lợi hại nhất cả thành lại không thể luyện chế ra được thứ gì từ cục sắt đen đó. Thông thường chỉ cần là luyện khí sư có năng lực nhất định thì cho dù là một mẩu khoáng thạch có hàm lượng kim loại thấp nhất cũng có thể luyện chế ra được một thứ đồ gì đó.

Huống chi ngay cả một vị luyện khí sư cấp 4 tông sư lại không thể luyện chế được đúng là một chuyện cười lớn. Những điều đó Lạc Trần đều hiểu nhưng hắn vẫn tỏ vẻ không quan tâm nói.

“Đã như vậy ta thật muốn biết cục sắt nhỏ đó có huyền cơ gì mà không thể luyện được huyền binh. Phụng tỷ, cục sắt nhỏ này bán bao nhiêu ta muốn”

Cao Mỹ Phụng nghe được Lạc Trần muốn cục sắt đen thui đó khiến nàng hơi bất ngờ không kịp phản ứng.

“Trần... Trần công tử muốn miếng sắt đó sao?”

“Phải, ta thấy nó khá thú vị nên muốn mang về xem một chút”

“Ta thấy Lạc Trần công tư lên xem xét lại, chung quy cục sắt đó cũng khiến rất nhiều luyện khí sư lợi hại phải bó tay, công tử mua về không khác nào là tiêu sài hung phí”

Cao Mỹ Phụng đứng bên cạnh thấy quyết định của Lạc Trần có chút tùy hứng, thiếu suy nghĩ, nàng không tiếc lời khuyên can nhưng Lạc Trần đối với những lời đó thì chỉ mỉm cười dữ vững ý định.

“Không sao đâu Mỹ Phục Tỷ, ta chỉ tò mò đem nó vò nghiêm cứu một chút cũng không ảnh hường gì”

Thấy giọng điệu của hắn quả quyết và khăng khăng như vậy Cao Mỹ Phụng cũng không còn gì để nói, nàng cầm theo cục sắt đen đó đi tới quầy thanh toán gói lại.

“Khối sắt này có giá một ngàn đồng vàng, không biết Lạc Trần công tử còn muốn mua thêm thứ gì không”

“Một ngàn đồng vàng, đúng là không nghĩ tới, hiện tại thì không ta thấy vậy là được rồi, cảm ơn Mỹ Phụng tỷ”

Lạc Trần có hơi bất ngờ với mức giá bán đó của khối sắt đen kia, ban đầu hắn còn sợ bản thân không đem đủ tiền theo vì như lời của Cao Mỹ Phụng nói thì nó cũng đã là vật được nhiều vị luyện khí sư danh tiếng trong thành coi trọng nhưng không ngờ nó lại có giá bán thấp như vậy phải nói là Lạc Trần rất gặp may.

Còn Cao Mỹ Phụng dường như đoán ra được suy nghĩ của hắn vì vậy nàng khẽ cười rồi nói với Lạc Trần.

“Viên Huyền Thiết này đã để ở đây một thời gian quá dài, lại không có ai quan tâm đến, ban đầu giá bán của nó phải cao hơn hiện tại cả mấy chục lần nhưng do nhiều năm mà không bán đi được, lại cũng không thể luyện chế huyền binh được. Ngoài việc nó có hình thù kỳ dị và không thể luyện chế huyền bình thì không có tác dụng gì khác vì vậy Thiên Dược Các đã nhiều lần hạ giá bán”

“Cuối cùng sau nhiều năm và nhiều lần giảm giá thì được công tử mua về, hy vọng Lạc Trần công tử có thể tìm ra được bí ẩn trong đó”

“Ta cũng hy vọng vậy”

Sau đó Lạc Trần nhận lấy khối sắt đen đó, thanh toán tiền rồi chở về Ninh Phủ, trong đầu hắn thì vui vẻ như vớ được vàng mà không biểu hiện ra ngoài. Bời vì hắn vừa nhìn liền mơ hồ nhận ra được viên huyền thiết đó, sau khi hắn cẩn thận quan sát thì dám chắc huyền thiết đó không phải phàm vật.

Từ chuyền thừa mà Huyền Linh Thánh Vương để lại Lạc Trần có thể nhân ra khối sắt đó lại là Hắc Diễm Lưu Tinh Thiết là loại tinh thiết đặc biệt, nó tuy có phẩm cấp không cao nhưng có đặc điểm là không thể lung chảy trong ngọn nửa bình thường mà cần tinh huyết của người luyện mới có thể làm nóng chảy nó.

Không chỉ như vậy Hắc Diễm Lưu Tinh Thiết này còn có đặc điểm khác đó là có thể dựa vào tinh huyết của võ dả mà từ từ tăng phẩm cấp, đừng nhìn hiện tại nó chỉ là một khối huyền thiết cấp 2 nhưng đợi sau khi Lạc Trần luyện khí thành công lại không ngừng dùng máu của hắn tẩm bổ. Đến lúc đó huyền binh mà hắn luyện chế ra cũng từ từ phát triển thăng cấp dựa theo tu vi của hắn.

Có thể nói Hắc Diễm Lưu Tinh Thiết này là một khối kỳ chân dị bảo trong thiện địa cũng không nói quá, ngay cả từ thời đại cổ xưa cũng vô cùng hiếm, cũng được coi là bảo vật. Vậy mà hiện tại không hiểu sao Lạc Trần dính phải vận cứt chó gì mà may mắn có được Hắc Diễm Lưu Tinh Thiết, khiến cho Lạc Trần vui mừng đến không ngậm được miệng.

Chở về Ninh Phủ, Lạc Trần không nói lời nào liền đóng cửa chuẩn bị luyện chế đan đỉnh, tuy hắn chưa bao giờ thử qua luyện khí nhưng với l-n lực kinh người và vô tận tri thức từ chuyền thừa mà hắn có được. Lạc Trần tin tưởng hắn muốn luyện chế một đan đỉnh không phải quá khó, huông chi huyền thiết không giống như linh dược, sau khi luyện thất bại thì nguyên liệu không hề bị hỏng mà vẫn có thể bắt đầu luyện lại.

Vì vậy Lạc Trần mới không hề lo lắng mà bắt tay vào luyện đan đỉnh như vậy, bên trong phòng Lạc Trần khoanh chân ngồi giữa gian phòng đem viên huyền thiết kia phiêu du trước mặt, rồi hắn duỗi ra ngón trỏ khẽ dùng kiếm cắt nhẹ một đường lên đó khiến cho máu từ từ chảy ra. Rồi hắn ngưng tụ chân khí thành hỏa bao bọc lấy khối huyền thiết kia từ từ lung lóng nên đến khi khối sắt đó có nhiệt độ nhất định hắn mới chậm rãi đem máu của mình nhỏ vào khối huyền thiết đó.

Có điều khi máu của hắn tiếp xúc với huyền thiết đang lóng rực lại không bị cháy mà lại từ từ dung nạp vào trong đó, một giọt lại hai giọt, lại ba giọt, máu của hắn từ từ thấm vào huyền thiết nhiều đến mức sắc mặt của Lạc Trần cũng tái đi vì mất máu. Đến khi cả khối Hắc Diễm Lưu Tinh Thiết kia đều bị lung đỏ tỏa ra ánh sánh đỏ tươi như máu, như thể nó bị máu của Lạc Trần nhuộm đỏ vây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.