Tu luyện năm tháng tuế nguyệt như thoi đưa, thời gian đã qua đi
hai năm trời, hai tháng trước đây Lục Ngạc đã thức tỉnh con
hàng này vậy mà một chân bước vào cấp hai yêu thú, da dày
thịt béo không phải hỏi, lúc này toàn thân hắn treo lủng lẳn
đủ thứ, cổ đeo bốn cái răng nanh Hắc Hổ Yêu tứ chi đeo một
loạt vuốt hổ đã đục lỗ sau đó dùng cân xâu chuỗi, dưới bụng
thì mặc một chiếc yếm bằng da hắc hổ che phần yếu hại của
nó. Đây là sau khi nó tỉnh dậy mãnh liệt yêu cầu Lạc Thiên chế tạo với lý do Hắc Hổ là Yêu thú đầu tiên nó tiêu diệt nên
giữ làm kỉ niệm. Nhưng ai cũng biết là nó hám tài mà thôi,
mấy thứ ấy giờ là gân gà. Hổ yêu nổi tiếng là phòng thủ
không mạnh, phủ cái tấm da hổ lên chỉ để làm cảnh mà thôi.
Giờ đây thì Hồng Mãng cũng tỉnh rồi, nàng đúng là đã độ phá
cấp hai yêu thú, thần thông bản mạng phun hỏa cầu mạnh lên gấp
đôi có thừa. chiến lực của tiểu đội tăng lên một mảng lớn.
Còn về phần Lạc Thiên thì hắn đã là cấp ba hậu kỳ rồi, hắn chỉ dùng một tháng đã dò ra công pháp thích hợp cho tầng thứ ba
của mình sau đó dùng gần hai năm chủ yếu rèn đúc nhục thân,
thế nhưng pháp lực vẫn cứ đều đều mà tăng trưởng, yêu hạch to
lớn của hắn được lấp đầy đến cửu phần rồi, chỉ cần chút
xíu nữa thôi là tiến Bướ đại viên mãn và thử trùng kích cấp 4 yêu thú.
Ngày hôm nay tất cả thành viên đã đầy đủ hắn quyết định thông báo hướng đi tương lai của tiểu đội..
- Có lẽ chúng ta phải rời hướng phương Đông sớm trước thời hạn, một tháng nay đã xuất hiên hai lần thú triều từ tây hướng
đông, chắc chắn phải co thứ gì xua đuổi chúng thì mới có hiện tượng này.
- Tất cả nghe theo Thiên Ca.
- Nghe phụ thân là chuẩn nhất, không ai gian xảo như phụ thân... chuẩn chuẩn chuẩn.
Cốp cốp.... Ui da... đau... Ngạc Ngạc lớn rồi không gõ đầu..
Lạc Thiên Trầm trọng, vấn đạo hai con yêu thú ngờ nghệch.
- Lần này rời đi chắc khó có ngày trở lại, ta nghĩ nên trôn
xương cốt của Mẫu thân hai đứa đi không để cho yêu ma làm hỏng,
còn một số bộ phận có ích của xương cốt đó thì mang đi dù
sao các lão tiền bối cũng muốn dùng bản thân bảo vệ hải tử
của mình.
Lạc thiên nêu Một đống lý do lý trấu để tháo gỡ mấy phần hữu ích của bộ cốt xà và bộ Cự Cốt Ngạc. Hắn
không muốn động tay vì theo suy nghĩ của nhân loại là trà đạp
tôn nghiêm của người đã mất. Hắn sợ tình cảm trong tiểu đội
dạn nứt. thế nhưng hắn đánh giá quá sai lầm về tư duy của Yêu
thú rồi, căn bản là khác hoàn toàn nhân loại.
- Ngạc
Ngạc quên mất... phụ thân giúp Ngạc ngạc xuyên bộ móng của mẫu thân thành găng tay, ta chiến đấu thuận tiện.
- Răng nanh của mẫu thân là tốt nhất Thiên ca tính chế tạo cái gì.
Lạc Thiên đúng là hắc tuyến đầy đầu, nếu một ngày mình gặp nạn
không biết hai con hàng này có ăn luôn mình không đây, trường hợp này tỉ lệ khá là cao.
- Uhm... cứ thu hồi lại đã...
lần này đi đến Vô tận hải sẽ có nhân loại lúc ấy ta học
luyện khí, luyện thành pháp khí, linh khí thì dùng tốt hơn.
Nói là làm, tam yêu ngựa quay đường cũ tiến về Hỏa quật ở nơi đó có rât nhiều đồ phải mang đi. Trên đường về với thần thức đến 90 trượng xa Lạc Thiên vô tình phát hiện một Hang động phía
trên một vách đá dựng đứng cách mặt đất 80 trượng có linh khí nhàn nhạt tỏa ra, chân muỗi cũng là thịt dựa vào bốn vuốt
sắc bén hắn bám vào vách đá mà leo lên như thằn lằn, bất ngờ phát hiện trong hang có một linh tuyền loại nhỏ và hai quả
trứng tầm một xích cao, thẩm thấu thần niệm thì phát hiện đó lại là hai con tiểu ưng. Đây chính là trứng cảu Song Ưng đã bị Hồng Mãng thiêu chết. Phấn chấn tinh thần Lạc thiên quyết định thu thêm hai tiểu đệ, sức chiến đấu của hai con Ưng khi xưa Lạc
thiên đã chứng kiến, khá là mạnh mẽ.
Mặc dù nói Ưng
xà là thiên địch thế nhưng cái này là hai Ưng đản nha, chỉ cần chăm chỉ dùng thần thức khai trí cho chúng và dùng linh lực ôn dưỡng trứng thì khi ưng non mở mắt lại coi xà là cha mẹ. Không tin hả nhìn Lục Ngạc thì biết.... chính lạc thiên thịt đại ca của nó đấy.
Vậy là trên đường về tam yêu thay nhau thẩm thấu linh thức khai trí tiểu Ưng, sau đó là thay nhau dùng linh
lưc bản thân ôn dưỡng, khi sinh ra thì chúng sẽ thân cận cả tam
yêu.
Về đến Hỏa quật thì công việc lu bù hẳn lên, lấy
những thứ cần mang đi, nói là cần thiết cho có văn vẻ, dường
như chổi cùn rẻ rách đều bị Lục Ngạc đóng gói mang đi hết,
giờ đây nó dài tiếp cận 6 trượng, lưng to bè như tấm phản phía trên là túi túi bị bị. nếu nhìn từ trên cao xuống thì không
thấy người nó đâu chỉ thấy một chồng túi di chuyển mà thôi.
Hai linh tuyền bị Âm Dương Long Thung hút cạn, cả Linh tuyền ở
Hổ quật cũng bị nó ăn khong còn rồi. Hai cây linh thụ bị bấng
gốc mang đi, dù không có linh tuyền chúng vẫn có thể tồn tại
một thời gian, lúc nào tìm được nơi định cư thì lại gieo trồng cũng không muộn.
Từ đây ba con yêu thú cấp thấp cùng hai quả trứng bước đi trên con đường hành hương Phía Đông xa xôi mù
mịt, tương lai không hề quá khả quan... thế nhưng chúng không có
lựa chọn bởi vì ở lại chỉ có con đường diệt vong mà thôi.