Đẳng cấp cao hơn, chiến lược tốt hơn, vũ khí khá hơn, thần
thông nhiều hơn... nhân số ngang nhau thì suy ra kết quả không có
gì bất ngờ. Ban Lan Yêu Hổ bị chọc thủng tim ma chết Lạc Thiên
không chủ tu cơ thể nên mặc dù hơn một cấp so với Ban Lan Yêu
nhưng cơ thể chỉ mạnh ngang nhau. Tất nhiên khi Mãng xà đã quấn
được con mồi thì Yêu Hổ thua là chắc thế nhưng Lạc Thiên sẽ
tốn khí lực và tốn thời gian, có tay sao không dùng để làm
cảnh à. Kết thúc đối thủ sớm là lựa chon tối ưu. Còn việc
cắn vào vùng tai hổ đó là để dễ dàng tiết độc, những vùng
khác lông dày da béo chắc gì đã hiệu quả, đây là cái lợi của trí tuệ cao hơn.
Chỉ sau mười tức đồng hồ với nhiều
phát đam chí mạng thì Ban Lan Hổ yêu Không còn dãy dụa, nó đã
chết không thể chết hơn được nữa. Cong về Phía Hắc Hổ và Cự
Ngạc thì máu tanh hơn nhiều, cái cổ của Hắc hổ gần như bị
vặn rời ra, khi Cự Ngạc lao vào cận chiến thì Hắc Hổ vẫn bị
đóng băng, một vết cắn vào cổ và hai cái lắc mạnh thủ cấp
của Hắc hổ gần như chia lìa cùng thân thể, chỉ dính lại là
lớp da co dãn mà thôi.
- Tiểu tử làm tốt lắm.... bị thương có nặng không....
- Kế hoạch của phụ thân đủ gian xảo... Ngạc Ngạc thích.... không có thương đến xương phụ thân yên tâm da rất dày thịt rất béo ha ha..
- Nói nhiều.... đứng đây chờ ta đi tìm Tiểu Hồng...
Chỉ một lát sau Lạc Thiên đã quay lại dẫn theo Hồng mãng, số là
rất tự tin với năng lực của hai cha con nhà không giống ai này
nhưng Hồng mãng vẫn lo lắng mà mò tới chiến trường tìm cách
hỗ trợ hai cha con. Do đó lạc Thiên rất nhanh tìm thấy cô nàng
đang rón rén trở lại với thần thức kéo dài đến 80 trượng của hắn thì phát hiện Hồng Mãng lén lút là quá bình thường.
Lạc Thiên cũng rất cảm động vì Hồng mãng không ngại đang trọng thương mà mò đến hỗ trợ... với cõi đời bạc bẽo thì tình
cảm như vậy thật rất đáng quý a.
Việc tiếp theo là để
Lục Ngạc đánh hơi lầ theo dấu vết của hai con Yêu Hổ tìm về
hang ổ của chúng, hang ổ này chắc chắn có bảo Bối sinh ra linh khí, mà chất lượng phải rất cao thì mới có thể cung cấp đủ
hai con Yêu này, it nhất phải bằng Hỏa linh thụ ở Hỏa quật.
Một đương lần theo dấu vết đến bình minh thì phát hiện Hang hổ.
Với Thần thức ngang vói trúc cơ hậu kì thì Lạc Thiên phát
hiện trong hang có ba con ấu Hổ đã mở ra linh trí tu luyện đến
yêu thú bất nhập lưu. Đã mở ra linh trí thì không thể thu phục
vậy thì chỉ có thể tàn sát mà thôi. Đạo lý diệt cỏ tận gốc thì yêu thú làm càng triệt để hơn nhân loại.
Quả thật
trong hang hổ rộng lớn là một Linh tuyền kích cỡ lớn hơn rất
nhiều ở Hỏa quật, nó còn chia nhánh ra thêm hai linh tuyền nhỏ
khác thông vào trong hai ngách hang động quả thật là cự đại
phú hộ. Lạc Thiê Quyết định di chuyển luôn đại bản doanh về
đây, dù sao cũng theo đường về phía đông, không sớm thì muộn
cũng phải di chuyển về đây, đi di lại lại phức tạp.
Mọi việc coi như đã xác định, cuối cùng là mở tiệc thịt hổ mà
thôi. hai con Yêu hổ Phần lớn những thứ bổ dưỡng nhất Lạc Thiên Đều dành cho Hồng Mãng và Lục Ngạc, ví dụ như yêu hạch gần
như ngưng tụ được hai phần ba thì dành cho Hồng mãng tin chắc
sau khi hấp thu thì Hồng Hồng sẽ tiến cấp hai, những phần bổ
béo và yêu hạch mới ngưng tụ một phần thì dành cho Ngạc Ngạc
con hàng này cần rất nhiều thứ kể cả pháp lực và huyết
nhục, nó vừa là khiên thịt vừa là máy bắn tên di động a.
Lạc Thiên thì chén bac con tiểu yêu và một phần huyết nhục không
mấy bổ dưỡng của Hai con Hổ yêu. Sau trận thực chiến với yêu
Hổ lần này Lạc Thiên đã rút ra rất nhiều bài học thấm thía.
Chủ tu pháp lực của hắn có lẽ nên thay đổi một chút, cuối
cùng xét đi xét lại hắn vẫn là yêu thú. Vẫn phải cận thân
bác đấu là chính. Cái chính là hắn không có thần thông viễn
công xa cường hoành, Có Tam muội hỏa của Hồng Mãng đấy thế
nhưng cái mặt hàng này lại tăng lên theo cấp bậc của hồng
Mãng, mà Hồng Mãng thăng cấp thì lạc hậu hắn quá nhiều, thế
nên cái món này thành gân gà đối với Lạc Thiên, uhmm thôi thì
chờ Hồng Mãng lên cấp cao rồi học tập.
Phong cách chiến đấu của Lạc thiên cuối cùng lại là kiểu thích khách cận
chiến, ẩn núp, hỏa độn, tấn công chớp nhoáng, triền xà con
mồi, dùng giác thứ kết thúc. kiểu chiến đấu này thuần túy
lại là nhục thân, chỉ có một ít pháp lực dùng vào việc hỏa
độn và việc đâm Giác thứ mà thôi.
Hồng Mãng và Lục
Ngạc bế quan ngủ say do thần thức không đủ trèo chống sự nổ
tung linh lực khi thôn phệ yêu thú đẳng cấp cao hơn mình, cái
này cũng là tệ hại mà cũng là thiên phú của yêu tộc, tệ hại ở chỗ lúc này chúng rất dễ bị tổn thương bởi kẻ thù, thiên
phú bởi vì ngủ vẫn vận hành tu luyện nhue bình thường, mà
hiệu quả còn cao hơn.
Lạc Thiên không cần thiết phải
ngủ, chừng ấy huyết nhục chưa thể làm hắn lâm vào mê muội
được, điều chỉnh bảy phần linh khí dành luyện thể, ba phần tố yêu hạch pháp lực hắn tiếp tục chuỗi ngày dài dằng dặc.