Lạc Thiên Ký

Chương 50: Chương 50: Thuế Biến




Thấy tình cảnh lộn xộn phía dưới hai con Ưng đang đập nhau trên bầu trời cuối cùng chú ý.

- Thanh tỷ xấu xa. Phụ thân là của chung... sao ngươi lôi ra dùng cho mỗi mình bản thân.

- Đúng là xấu xa... ta mách phụ thân kí đầu ngươi.

Lục Ngạc nheo mắt nhìn lên trời.

- Hai đứa chúng mày ngứa đòn hả, muốn tỉ đây gãi cho không...

Lại tin tức bạo tạc. Ưng với sấu vậy mà chung phụ thân, cái này quá là cẩu huyết. Thế nhưng phản ứng nhanh nhất lần này lại là Lãnh Môn chủ.

- Ha Ha, hai vị công tử pháp lực cao cường, anh tuấn bất phàm... nào nào nào... tiệc vui không nên động thủ cước, xuống đây chúng ta làm vài chén.

- Nói rất hay anh em ta xuống.

- Xuống nào...

Hai con ưng yêu nhanh như chớp giật đã xuất hiện tại bàn tiệc của cao tầng. Đây là thần thông Liệt Thiểm của chúng, tăng tốc bá đạo, tuy rằng không thể như độn thuật nhưng dùng cho bay đường trường thì quá là bá. Hai con Ưng thể hình cũng là cự đại đấy, đủ để chở hai người trưởng thành phi hành, sải cánh rộng đến 7 trượng rồi.

- Trừởng môn người hảo... lần tới cướp nhà nào giàu có ta bảo phụ thân để phần ngươi một suất.

- Phải cho ngươi một suất... nhìn thuận mắt..

Mẹ nó mọi người triệt để đầu hắc tuyến, tầm bảo thì thôi lại còn thổ phỉ đi cướp, cơ mà thích, xưa nay Càn Khí tông chỉ mải mê luyện khí mà thiếu đi huyết tính, chuyên gia bị bắt nạt. Giờ thì hay rồi có nhóm bá vương này nhập tông thì mọi chuyện có chuyển cơ. Liễu Thu Thủy và Hồng Mãng đều khiêm tốn mà giới thiệu qua thôi. Nhưng không ai dám đánh giá thấp họ vì hai vị Ưng công tử và Ngạc tiểu thư đều xưng hô cung kính hai người này là Hồng Di và Liễu Di.

Nhân sinh như chớp nhắm mắt đã qua hai năm trời, lần này Lạc Thiên bế quan thực sự vì uống một lúc mấy chục viên Huyết Đan to như đầu người thế nên không những thành công bù lại tinh huyết mà nhục thân gần cực hạn của hắn đã bị kích hoạt đến cực hạn. Cổ đan của Triệu Vô Cực rất hiệu quả, sau đó là không thể áp chế nổi mà tiến vào ngủ say lột xác. Hắn đã tỉnh ở một tháng trước, nhưng không xuất quan vì muốn củng cố cảnh giới. Thế nhưng môn phái sinh biến, hắn không thể không xuất quan rồi.

Nếu nói đến biến đổi lớn nhất của Lạc Thiên trong lần lột da tiến hóa này đó là ngoại hình. Tuy chỉ dài thêm một trượng, đạt đến 9 trượng độ dài thế nhưng cơ nhục cuồn cuộn thân hình bề ngang đến một bộ. Tứ chi quá cường tráng thô to. Giờ đây không thể gọi hắn là Mãng hay xà nữa rồi, chắc chắn phải là giao. Nhưng lại không quá giống giao nên gọi là quái giao. Cái đầu thì đầy đặc điểm của Giao, đó là miệng thuôn dài cùng bè ngang vừa giống miệng Sư vừa giống miệng Ngạc. Răng nanh không còn mảnh khảnh của loài Xà, Mãng với chức năng tiết độc là chín nữa, giờ đây răng nanh của gã trở nên thô hào với chức năng xuyên thấu, nghiền nát và tiết độc chỉ là phụ thôi.

Hai bên mang tai lại mọc ra một loạt sừng nhọn che lấp, đây là đặc điểm mà giao không có đấy. Hai sừng trên trán nhọn hoắt sáng ngời hàn mang khá thô to, sừng giao nhỏ bé hơn nhiều.

Điểm khác với giao nhất là tứ chi, mặc dù nói giao mọc tứ chi nhưng rất nhỏ và không có mấy tác dụng thực tiễn, nhưng nhìn tứ chi thô to cuồn cuộn bắp thịt với bốn móng sắc bén thì không ai dám khinh thường khả năng gây sát thương của chúng.

Mặc dù vậy mũi hắn vẫn không có tu của Giao. Vậy nên nói hắn là một con Quái Giao không ngoa chút nào.

Đấy chỉ là hình dáng thay đổi mà thôi, nội tại mới là một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, lúc này đây hắn mới rõ ràng sự khác biệt như trời và đất giữa tu sĩ luyện khí và trúc cơ, giữa yêu thú luyện mạch và yêu thú tinh hạch. Hắn thầm cảm thán mình quá may mắn không bị Khúc Khang Xung giết chết, quả thật nghé con không sợ cọp là vậy. Khi đã đạ được đẳng cấp này rồi thì Lạc Thiên mới biết, lúc này nếu một hắn khác của hai năm trước đứng trước mặt thì chỉ một móng vuốt Lạc Thiên cũng có thể đè chết tiểu tử kia. Tinh hạch xoay tròn tạo cho hắn có pháp lực cao cấp hơn trước kia nhiều lần, mà số lượng gần như gấp 5 lần, sức bùng nổ thì lại là con số nhân khủng khiếp. Giờ đây Lạc Thiên cũng không thể hiểu tại sao trước đây hắn có thể giằng co cùng Khúc Khang Xung, có lẽ Càn Khí môn không thuộc môn phái chiến đấu. Môn nhân ở đây quá phụ thuộc vào ngoại lực như pháp khí linh khí, khi không có chúng thì thực lực của họ sẽ hạ tới đáy.

Còn về mạch phụ hệ thủy của Lạc thiên thì thôi hay bỏ qua cho rồi. Tốc độ tu luyện chậm không thể tả, lãng phí nhiều không kể hết. Bao nhiêu năm rồi mà chỉ mới bước chân vào tầng 7 luyện khí kì thôi. Không biết đến mùa nào mới có thể đánh bóng pháp lực, tu thành cực hạn, sau đó trúc cơ.

Lại quay về nguyên nhân khiến Lạc Thiên xuất quan. Trước đây khi nhóm cường viện chưa đến, môn nhân lòng bàng hoàng không ngớt, tự tìm đường ra. Bởi vậy thông tin chiến lực thượng tầng Càn Khí Môn tiêu thất không còn bị lộ ra. Cái bất nhập lưu linh mạch ở nơi khỉ ho cò gáy này các tông môn có tiếng một chút là lười để ý. Họ có cả tá việc khác quan trọng cần quan tâm. Vậy nhưng ở đâu có giang hồ ở đó có tranh đấu, các thế lực môn phái bất nhập lưu nhiều vô kể. Trong mắt họ linh mạch bất nhập lưu lại là báu vật. Vậy nên khi thông tin cao tầng Càn Khí Môn chết tuốt thì những môn phái tôm cua ốc cá xung quanh mài đao xoàn xoạt.

Linh mạch là có thể dùng pháp trận di dời, mười đầu bất nhập lưu sẽ thành một đầu tiểu hình linh mạch. Mười đầu tiểu hình linh mạch sẽ thành một đầu trung hình, cứ thế mà suy ra đến siêu cấp linh mạch. Một tông môn lớn hay không, mạnh hay không thì nhìn vào chất lượng và số lượng đầu linh mạch họ khống chế. Điều này là quan hệ nếu thì rất rõ ràng. Nếu muốn bảo vệ linh mạch thì cần năng lực cường đại, nếu muốn thành cường nhân thì cần linh mạch uẩn dưỡng. Đây là luật thép của tu chân giới không thể khác đi.

Từ khi có cường viên giá đáo thì mấy môn nhân có liên hệ đường lui bên ngoài cũng quên béng đi luôn. Họ vui quên trời đất. Liễu Thu Thủy bỏ tiền ra mua thêm một chiếc pháp thuyền nữa, sau đó lại bỏ hơn 15 ngàn linh thạch mua tài liệu cải tiến thuyền, nhân lực sửa chữa không đâu xa lạ chính là môn nhân Càn Khí Tông. Họ chính là chuyên gia trong lĩnh vực này. Yêu cầu là tìm mọi cách tăng tốc độ, tăng an toàn, lắp thêm phù pháo công kích, không quan tâm linh thạch tiêu hao khi vận hành. Với yêu cầu mang tính cực đoan như vậy hai lão trúc cơ Càn khí tông sướng, hạnh phúc a... gặp được chi kỉ rồi. Thế là trong 6 tháng trời cả Môn phái lao động hết công suất để cho ra sản phẩm là hai cái mồm nuốt linh thạch, với cực đoan phòng ngự một canh giờ trúc cơ trùn cấp tấn công liên tục. Tốc độ tối đa bằng pháp khí phi hành trung phẩm, hai ụ pháp pháo mỗi thuyền khởi động bằng trung cấp linh thạch có thể gây tổn thương trúc cơ tu sĩ. Hai cái pháp thuyền này quá xa xỉ chỉ có tư nhân thuyền mới làm như vậy, thuyền cho thuê nếu trang bị giống thế giá thuê có thể lên mấy chục lần, ai mà thuê cho được.

Có thuyền rồi lập tức Liễu Thu Thủy, Triệu Vô Cực, Lục Ngạc, Hồng Mãng, Song Ưng dẫn môn nhân ra biển săn hải thú, và săn cả tu sĩ. Ở đây không có vấn đề nhân đạo hay không, thế giới này là thế giới của nắm đấm và răng nanh.

Từng tốp từng tốp thái điểu Cang Khí Môn ra khơi, khi trở về lại là từng tốp từng tốp sói non với răng nanh nhuốm máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.