Lạc Trần

Chương 117: Chương 117




- Nhị ca, Khô Lâu đoàn muốn gia nhập chúng ta, đây là... quà biếu.

Yên Vụ đưa một danh sách dài cho An Sâm - Lão nhị Phi Vân đoàn.

An Sâm liếc qua, phất tay lạnh giọng.

- Em tự sử lý là được, chút chuyện này không cần báo lên.

Phi Vân đoàn có bốn đoàn chủ, đầu tiên là Lão đại - Thương Huyền, danh hiệu Cuồng Sát, tính tình khốc liệt không nói, làm việc cũng cực kỳ quyết đoán dứt khoát, Lão nhị - An Sâm, danh hiệu Giáp Thiết, đoàn trưởng đoàn hậu cần, chuyên lo sửa chữa nghiên cứu cơ giáp và vũ khí, Lão tam - Mộng Mị danh hiệu Quỷ Sát, giỏi ám sát ngụy trang đánh lén, âm mưa quỷ kế không thiếu, là nữ nhân mà cả Phi Vân đoàn đều không muốn gặp, Lão Tứ - Nhật Lạc là quân y của cả Phi Vân đoàn,nhưng mới chết vài tháng trước, bây giờ Lão tứ là Nhật Vụ - danh hiệu Yên Vụ, là đồ đệ của Nhật Lạc.

Bởi vì Yên Vụ mới lên chức Lão tứ nên vài việc còn mơ hồ, nhưng không thể coi thường vị nữ bác sĩ này, vì nếu cô ấy giận, cô ấy có thể chỉnh bạn rất thảm, lý do? Y độc là cùng một nhà mà!

Yên Vụ đứng trước mặt người khác là một nữ thần rực lửa, đứng trước mặt người nhà mình lại có chút mơ hồ, đừng so đo cùng cô ấy.

- ... Những người này sắp xếp thế nào?

Nhìn những cái tên trong danh sách, Yên Vụ ngây thơ hỏi.

- Nếu đồng ý thì gia nhập chúng ta chiến đấu, không đồng ý thì vứt vào vũ trụ đi. Chúng ta không cần quân kỹ.

Phi Vân đoàn quy củ rất nghiêm, mấy thứ như tầm hoan mua vui là hoàn toàn không có.

- Ta sẽ đi hỏi họ, nhưng đoán chừng cho dù họ có nguyện ý gia nhập chúng ta thì cũng không ai nhận đâu...

Lời này vô cùng chính xác, Omega ở Liên minh thì có thể coi là bảo bối mà cung phụng, nhưng đến chiến trường chỉ là vật phẩm phiền phức.

Không có thân thể khỏe mạnh, tiềm lực không lớn, còn thường xuyên đến kỳ phát tình khiến Alpha điên cuồng, có thể vì một Omega mà tấn công nhau.

Nhưng Yên Vụ có thuốc ức chế khiến Omega đè lại kỳ phát tình nên An Sâm mới giữ những người này lại.

- Nếu có hạt giống tốt thì em sẽ giữ! Không được thì vứt!

- Tùy em.

An Sâm thuận tay xoa xoa đầu cô bé rồi xoay người rời đi.

...

- Cậu... có vẻ không khẩn trương?

Một Omega khác thọt thọt tay Liên Tư Vũ, run run hỏi.

- Khẩn trương có ích sao?

Liên Tư Vũ hỏi ngược lại.

- Nhưng tôi không khống chế được chính mình...

Từ nhỏ được bảo bọc rất tốt, Thư Ninh còn chưa trải qua cảm giác đáng sợ như này.

- Nếu là bị đưa tới đoàn không tặc khác chúng ta có thể sẽ bị tra tấn đến chết, nhưng Phi Vân đoàn rất quy củ, ném chúng ta vào vũ trụ thôi.

- Vậy, vậy còn không phải là giết chúng ta sao?!

Thư Ninh suýt nữa hét lên.

- Còn tốt hơn bị tra tấn đến chết.

Liên Tư Vũ nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thư Ninh bên kia đã bị dọa đến không dám nói chuyện, cậu ta đang suy nghĩ về cái chết sẽ đến của mình a.

- Tỉnh thôi, sắp đến nơi rồi.

Một giọng nữ thanh lãnh vang lên, đánh thức mấy Omega đang lo sợ bất an.

- Bây giờ các ngươi có hai lựa chọn, một là vượt qua thử thách của chúng ta, trở thành một phần của Phi Vân đoàn, thứ hai là bị ném vào vũ trụ.

Những Omega kia run rẩy lùi ra sau.

- Các ngươi hẳn là biết tình trạng bây giờ của mình rồi chứ? Đây là Phi Vân đoàn, là quân đoàn của không tặc, không phải nhà của các ngươi, thành thật một chút cho ta!

Nữ nhân kia vẻ mặt nghiêm túc lướt qua mấy người.

- Ta, ta là con của Anthony Thượng Tướng, ngươi dám làm gì ta?! Cha ta sẽ rất nhanh phái người đến diệt sạch bọn không tặc các ngươi!

- Vứt.

Nữ nhân vẻ mặt bình thản phân phó người sau lưng.

Bọn họ đều là người của Quân y viện, nhưng mà đều là Beta, thể chất đương nhiên không phải một Omega công tử bột nào đó có thể so sánh.

- Các ngươi thả ta ra! Ta là con của Anthony Thượng Tướng!!! Các ngươi dám bắt ta?!

Tiểu công tử kia ra sức giãy giụa, còn la hét ing ỏi.

- Vứt!

Nữ nhân vẻ mặt không kiên nhẫn.

Căn cứ của Phi Vân đoàn là Lam Phương tinh - Một hành tinh cướp được từ tay Liêm Minh, tinh cầu này không phải lớn nhất Liên Minh, nhưng nó lại xa Thủ Đô tinh nhất, hơn nữa xung quanh mấy ngàn ánh sáng thì không còn hành tinh nào có thể sống sót nữa, bây giờ vứt người ra không gian vũ trụ...

Hai người của Quân y viện mở cửa khoang phi thuyền, cho bọn họ nhìn rõ cách Phi Vân đoàn vứt Omega.

Người kia bị vứt ra liền trôi lơ lửng trên không trung, bởi vì không có khí oxi nên đang liều mạng bóp cổ, thiếu dưỡng khí dẫn đến mặt nghẹn đến đỏ bừng,như thể có thể nổ tung bất cứ lúc nào, có người sợ hãi lùi ra đằng sau, không dám nhìn tiếp.

- Còn ai nữa không?

Mọi người thức thời yên lặng.

Sau đó bị tiêm thuốc ức chế, thô bạo áp chế.

Vừa mới đến khó tránh khỏi có người muốn bỏ trốn, cuối cùng kết cục đều là bị ném vào bên ngoài không gian, hơn nữa còn là ném trước mặt đám Omega mới tới, để giết gà dọa khỉ.

Bây giờ bọn họ mới thực sự nhận thức bọn họ đã không còn là tiểu thư thiếu gia nữa, mà chỉ là một đoàn viên nho nhỏ có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào...

Nhất thời một đám Omega uất ức muốn khóc, có người kiên định một chút thì suy nghĩ tìm cách sống sót, Liên Tư Vũ là một trong số đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.