Liên Tư Vũ tâm tình rất tốt, dọc đường cười rất nhiều, khiến một đám nam thanh nữ tú ngoảnh lại nhìn, cũng khiến ai đó ăn một bụng giấm.
Liên Tư Vũ biết, nhưng như thế y lại càng cười mê hoặc hơn.
Thương Huyền đen mặt, nhưng mà lại không thể làm gì phu nhân nhà mình, chỉ có thể tức tối trừng người qua đường, sau đó ôm y thật chặt, tỏ ý... hoa đã có chủ,muốn có hoa thì mời đập chậu để cướp...
(Thương Huyền: Mụ mẹ kế! Ngươi viết linh tinh cái gì?!
Linh Lan Hoa: Đâu? Ta viết gì đâu? Ta cầm bút viết đâu? Ta đang cầm búa đập chậu thôi mà?
Thương Huyền: Phu nhân của ta mà ngươi cũng dám cướp? * ánh mắt âm u*
Linh Lan Hoa:... Nhanh trí kéo Vũ Vũ lại chắn trước mặt, kết quả....
Bị đôi phu phu này cùng nhau đuổi đánh!!!)
Liên Tư Vũ bỗng khuỵu xuống, trong tim nhói lên đau đớn.
Chết tiện, lại là viên thuốc bị nữ chính nhét vào miệng kia.
- Liên!
[ Cảnh báo! Cảnh báo! Giá trị sinh mệnh đang giảm xuống! Đề nghị Túc Chủ xử lý! ]
Tiếng Tiểu Ác Ma dường như chứa chút hốt hoảng.
[ Nhiệm vụ phụ tuyến: Giúp nam chính thống nhất thiên hạ: tiến độ 50%.
Túc chủ chưa hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, nếu chết sẽ có hình phạt.]
Tiểu Thiên Sứ vội vàng nhắc nhở Liên Tư Vũ.
- Thích khách!! Có thích khách!! Mau hộ giá!
Tiếng ám vệ hét lớn, cùng với âm thanh ồn ào xô đẩy chạy trốn của thường dân, tiếng đao kiếm va chạm.
- Cẩn thận!
Bởi vì Thương Huyền quá quan tâm Liên Tư Vũ nên không để ý xung quanh, một thanh chủy thủ đã xuất hiện sau lưng hắn, Liên Tư Vũ vội vàng la lên,sau đó không biết lấy khí lực từ đâu, lật người lại, kiếm kia chỉnh chỉnh tề tề cắm vào thân y.
[ Xét thấy giá trị sinh mệnh giảm xuống là do ký chủ tự làm, tiến hành lần kéo ngược đầu tiên.]
( Bởi vì Liên Tư Vũ tự lật người đỡ kiếm nên Tiểu Ác Ma mới tính được kết quả này)
[ 5, 4, 3, 2, 1... hoàn thành kéo ngược đầu tiên.]
Trước khi lâm vào bóng tối, y nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp kia chứa đầy rất nhiều thứ phức tạp.
Có không thể tin, có áp chế, có đau lòng, có quý trọng, có điên cuồng...
...
[ Để chúc mừng Túc Chủ lần đầu thất bại mà phải kéo ngược, hệ thống sẽ thăng cấp!]
Khóe môi Liên Tư Vũ giật giật.
- Tư Tư ~
Một giọng nói từ tính ôn hòa vang lên.
Liên Tư Vũ nhìn qua, không ngạc nhiên khi thấy một đầu tóc màu nâu bồng bềnh, và đôi mắt màu lục như viên bảo thạch trân quý xinh đẹp nhất thế gian, ánh mắt vừa đa tình lại vừa dịu dàng, khóe môi là một độ cung chấn nhiếp nhân tâm.
- Lan Tước, có chuyện?
- Ách... Tớ đến là muốn bàn bạc với cậu về việc thay đổi nhiệm vụ.
- Ồ.
Liên Tư Vũ phát ra âm tiết không rõ tâm tình.
- Cậu đừng bình thản như vậy chứ ~ Người ta sẽ đau lòng ~
- Ta không đau.
- Ngạch...
Lan Tước cứng họng.
- Muốn tìm người đau ngươi sủng ngươi thì tìm “ chồng” ngươi ấy.
Liên Tư Vũ nở nụ cười, còn phía đối diện, ánh mắt Lan Tước đã lạnh như băng.
- Nhiệm vụ mới của cậu là hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ để đổi lấy độ dung hợp. Hoàn thành những nhiệm vụ phụ - chủ tuyến khác sẽ đổi được món quà bất ngờ hoặc tính phân để đổi đồ trong thương thành của Tiểu Thiên Sứ, không hoàn thành... cậu hiểu hình phạt là gì mà.
Lan Tước cười đến ôn hòa.
- Tại sao nhiệm vụ lại thay đổi.
Nhắc đến hình phạt, Liên Tư Vũ chuyển đề tài.Bây giờ người ta là dao thớt, ta là thịt cá, y có cách phản kháng sao? Huống hồ... là y tự nguyện không phản kháng.
- Bởi Vì mục tiêu nhiệm vụ của cậu không cần công lược đã đầy độ hảo cảm a.Nói ra phải cảm khái ~ Tư Tư thực có mị lực nha ~
Lan Tước chống má ngắm y, trong mắt là ý cười xinh đẹp.
- Nói đến mục tiêu nhiệm vụ, hắn ta là ai?
- Ừm...
Lan Tước nâng tay, trên tay xuất hiện một quyển sách, anh ta lật qua lật lại mấy lần, sau đó đọc lên một tờ.
- Là một dữ liệu bị lỗi của thế giới ảo, tự sinh ra ý thức riêng, khiến thế giới của hắn ta bị hủy hoại nặng nề, sau đó được một hệ thống ký khế ước, đưa hắn vào vô số thế giới ảo khác.
- Hệ thống đó có thuộc về các người không?
- Ha ha, Tư Tư à ~ Đấy là trong thế giới ảo thôi, dữ liệu bị lỗi đúng là có chút lỗi, nhưng mà hệ thống đó, thế giới đó,con người đó,chỉ là vật trong sách thôi ~ Sao vậy? Động tâm sao?
Lan Tước gấp sách, rồi hứng thú hỏi Liên Tư Vũ. Anh ta còn chưa từng nhìn thấy y có biểu tình khác nha ~
Liên Tư Vũ nhíu mày không nói gì.
- À, Thương Huyền đó là đại ca xã hội đen đấy, cẩn thận nha Tư Tư ~
Lan Tước vỗ vỗ vai y rồi biến mất.
- Liên, sao vậy?
Thương Huyền nhìn bức họa trong tay rồi nhìn sang Liên Tư Vũ, thấy y ngẩn người thì quơ quơ tay trước mặt y.
- Không sao.
Tròng mắt lấy lại tiêu cự, Liên Tư Vũ cười cười.
Ban đầu y tưởng “kéo ngược “ là quay trở về khoảng thời gian vừa đến thế giới này, không ngờ lại không phải...
Liên Tư Vũ cất đi bức tranh trong con mắt không nỡ của Thương Huyền, sau đó y chống cằm suy nghĩ nguyện vọng của nguyên chủ.
Rất đơn giản, rời khỏi lãnh cung, thoát khỏi thân phận nữ nhi, sống cuộc sống của một người bình thường.