Mạt thế bỗng nhiên buông xuống, không một dự báo, không chút phòng bị, không ai kịp thích ứng...
Giống như một cơn ác mộng bất ngờ buông xuống, khiến mọi người vùng vẫy giãy giụa trong tuyệt vọng.
Nhưng cho dù có giãy giụa thế nào đi chăng nữa, mọi người cũng không thể tự lừa mình dối người, cũng không thể tỉnh lại từ cơn ác mộng này nữa, chỉ có thể thích ứng, chỉ có thể nỗ lực sống sót...
7/ 10 người trên thế giới biến thành quái vật không có ý thức.
2,5/ 10 vẫn là người bình thường.
0,5/ 10 trở thành những con người có sức mạnh siêu việt.
Liên Tư Vũ ăn xong lương khô liền lấy ra một bản đồ không mấy nguyên vẹn, vuốt ve hai cái.
Y không để ý đến độ hảo cảm - 99 mà mục tiêu nhiệm vụ đang gắn cho mình, bước qua.
- Anh có thể mang tôi đến chỗ này không? Nếu được, khi quay về căn cứ A, tôi sẽ hậu tạ.
Người kia vẫn không động đậy, hiển nhiên chẳng chút dao động với lợi ích mà Liên Tư Vũ đưa ra, lại càng không để tâm đếm vẻ mặt khẩn cầu của y.
- Nếu không được... vậy tôi tự đi thôi.
Vẫn bình tĩnh không động đậy.
Liên Tư Vũ thở dài, mang theo bản đồ được đánh giấu tỉ mỉ đi ra ngoài.
Bởi vì lúc trước bị tang thi cao cấp làm bị thương rất nặng, nên bây giờ y chỉ có thể chậm rãi bước đi, dị năng chưa hồi phục, không biết khi y ra khỏi siêu thị này, sau đó mất mấy giây để tang thi đánh hơi và sử lý y?
Chắc cũng không lâu đâu.
Y bước đi quá quyết tuyệt, nên không để ý ánh mắt mục tiêu nhiệm vụ nhìn y có bao nhiêu phức tạp và rối rắm.
Giống như thở phào nhẹ nhõm một cái... lại giống như rất vui vì hành động tự đi tìm đường chết của y...
- Gào!!!
Khi tang thi xé y thành từng mảnh, Liên Tư Vũ đã rõ ràng sự chán ghét của mục tiêu nhiệm vụ với mình.
Quả nhiên độ hảo cảm -99 không phải đùa.
[ Xét thấy lần tử vong này là Túc Chủ tự tìm đường chết ( do người không né tránh tang thi) nên tiến hành kéo ngược.
5,4,3,2,1.
Kéo ngược lần hai hoàn tất!]
Mở mắt ra lần nữa, Liên Tư Vũ thấy mình đang cầm một tờ giấy nhỏ vuốt ve.
Thì ra y trở lại mấy phút trước rồi.
Mảnh giấy này ghi địa chỉ của căn cứ E, nơi mà vài ngày trước vừa bị tang thi công phá, chỉ là em gái của nguyên chủ - Liên Lệ Khiết vẫn ở căn cứ E, e rằng lành ít dữ nhiều.
Lần này đi xử lý tang thi cao cấp chỉ là tiện đường, còn nhiệm vụ thật sự chính là tìm công chúa nhỏ của căn cứ A - Liên Lệ Khiết.
Nhưng mà có một điều không tốt ở đây là, nguyên chủ bệnh mù đường.
Bản đồ này là để đề phòng vạn nhất, nhưng mà tác dụng cũng không lớn lắm,bởi vì đường xá thời mạt thế bị hỏng hóc rất nặng, những con đường trên bản đồ chưa chắc có thể đi được.
Huống hồ là khi, y không có dị năng...
Tuy rằng tinh thần lực của y cao đến dọa người, nhưng càng sử dụng tinh thần lực thì y càng dễ mất khống chế, chỉ là... thân là con cưng của tác giả, y có bàn tay vàng chắc khỏe.
Kỹ năng điều khiển nước.
Nhưng mà thôi, trước tiên cần phải kéo mục tiêu nhiệm vụ cùng đi đến căn cứ E mới được.
Mà muốn kéo được mục tiêu nhiệm vụ, thì phải làm rõ lý do tại sao độ hảo cảm lại động kinh như vậy...
Liên Tư Vũ nâng mắt, trắng trợn đánh giá mục tiêu nhiệm vụ một lượt từ trên xuống dưới.
Áo gió màu đen, phối với quần jean cùng màu.Đầu hơi cúi xuống khiến mũ lưỡi trai màu đen che khuất nửa gương mặt, không rõ đôi mắt kia đang mở hay nhắm, tùy tiện tựa vào kệ đồ phía sau, một chân hơi cong lên mũi giày thể thao chạm đất, cả người tỏa ra khí chất “vật sống chớ tới gần”,lạnh đến cực độ.
So với con người, mục tiêu nhiệm vụ này càng giống quái vật không có nhân tính ngoài kia.
Liên Tư Vũ thử bước qua, khí thế trên người mục tiêu nhiệm vụ càng mạnh, ép đến nỗi Liên Tư Vũ run chân, y nhíu mày, lùi ra sau vài bước.
Mục tiêu nhiệm vụ lần này không thể trêu.
Tạm thời không tìm ra lý do khiến độ hảo cảm lên xuống thất thường, vậy thử tìm lý do tại sao mục tiêu nhiệm vụ lại cứu nguyên chủ?
Chắc không phải vì thân phận của nguyên chủ, nếu không cũng không đối với người ta không nóng không lạnh như vậy.Hơn nữa với “hậu tạ” của y cũng không để ý.
Không vì tiền tài thức ăn, chẳng lẽ vì.... sắc?
Không thể a, lúc đó đánh nhau với tang thi cao cấp khiến nguyên chủ chật vật cực độ, trên người cũng bị bùn đất máu tươi nhuốm bẩn,làm sao nhìn ra nhan sắc vốn có?
Huống hồ mục tiêu nhiệm vụ còn chưa chân chính liếc nguyên chủ một lần...
Muôn ngàn suy nghĩ không thể giải, Liên Tư Vũ nhắm mắt, tựa vào kệ đằng sau, quyết định ngủ một chút.
Dù sao y cũng không chết được, bị kéo lại mà thôi, không cần quá lo lắng.
Đến khi hô hấp Liên Tư Vũ ổn định, mục tiêu nhiệm vụ - Thương Huyền nâng mũ lên một chút, dùng ánh mắt phức tạp đánh giá Liên Tư Vũ.
Ánh mắt đó... thực sự là hận không thể rút lân lột da y, nhưng lại có si mê yêu luyến...
Mâu thuẫn đến cực điểm.