Lạc Vương Phi

Chương 141: Chương 141




“Cảnh vương gia, Vũ Đình mạo muội hỏi một câu, ngươi nhận thức Lạc Mộng Khê sao?”

Nam Cung Phong đầu tiên là sửng sốt, ngay lập tức phản ứng lại:“Ở Thanh Tiêu từng gặp qua vài lần, không biết Mai Đại tiểu thư vì sao lại hỏi cái này?” Giản trưởng lão từng nói qua, Mai Vũ Đình thông minh lanh lợi, ở nàng trước mặt, ít làm ra vẻ một chút.

“Cảnh vương gia cùng Lạc Mộng Khê, quan hệ không tốt?” Nếu không, hắn có thể đi cầu Lạc Mộng Khê, trực tiếp hướng Thiếu chủ mượnThánh thạch, mà không phải chạy tới nơi này cầu nàng.

“Bổn vương cùng Lạc Mộng Khê có chút hiểu lầm, cho nên......” Thường xuyên vung đao kiếm.

“Thánh thạch là trấn cung chi bảo của Tuyệt Tình cung, không thể cho người ngoài mượn, nếu không, Tuyệt Tình cung sẽ gặp chuyện không may......” Mai Vũ Đình cố tình làm ra vẻ khó xử, trong lòng lại tính toán.

“Mai đại tiểu thư, bổn vương cam đoan, trong vòng bốn mươi chín ngày sẽ đem thánh thạch trả về, sẽ không làm Tuyệt Tình cung gặp chuyện không may......” Nam Cung Phong thận trọng cam đoan , đáy mắt ẩn ẩn một tia lo lắng.

“Này......” Mai Vũ Đình do dự.

“Nếu Mai đại tiểu thư lo lắng, Bổn vương xin thề độc, nếu Nam Cung Phong ta trong vòngbảy bảy bốn mươi chín ngàykhông có đem thánh thạch trả lại Tuyệt Tình cung sẽ bị thiên lôi đánh chết, ngũ mã phanh thây, chết cũng không toàn thây......”

“Cảnh vương gia không cần phải như thế, Vũ Đình tin con người Cảnh vương gia.” Nam Cung Phong lời thề đều đã nói xong, Mai Vũ Đình mới ngăn lại: Dối trá, nữ nhân giả mù sa mưa.

“Vũ Đình có thể giúp Cảnh vương gia mượnThánh thạch, bất quá, Cảnh vương gia cũng phải đáp ứng một điều kiện của Vũ Đình.” Nam Cung Phong là người ngoài cung, không có nhiều giao tình với nàng, cho dù chết , cũng không quan hệ gì với nàng.

“Điều kiện gì?” Lần đầu tiên tiếp xúc với Mai Vũ Đình, Nam Cung Phong đã biết: Nàng là nữ nhân tâm cơ rất sâu, hơn nữa, tâm địa rất xấu.

Cùng loại này nữ nhân giao thiệp, nhất định phải thật cẩn thận, nếu không, hơi bất cẩn, nàng sẽ ở sau lưng cho ngươi một đao, cho ngươi đội một cái tội danh lớn, còn chết không toàn thây.

Từ nhỏ cha mẹ Lãnh Tuyệt Tình đều qua đời, chuyện lớn nhỏ Tuyệt Tình cung đều do Lục Đại trưởng lão xử lý, sau khi trưởng thành, vừa mới tiếp nhận Tuyệt Tình cung, lại đến Thanh Tiêu tìm Lạc Mộng Khê.

Lần này hồi cung, hắn mới thật sự bắt đầu xử lý các chuyện lớn nhỏ trong cung, chậm rãi thu hồi quyền lực trong tay các trưởng lão:

Vì bảo hộ Lạc Mộng Khê, hắn phải làm như vậy, nếu không, quyền lực của Mai thị bộ tộc quá lớn, không áp chế, Mai Vũ Đình sẽ càng ngày càng quá mực, Lạc Mộng Khê bị uy hiếp, cũng sẽ càng lúc càng lớn.

Mai Vũ Đình bên kia yên lặng bất động, Lạc Mộng Khê không chút hoang mang, ngồi ghế nằm, phơi nắng, an tâm dưỡng thai: Địch bất động, ta bất động, nếu địch động, ta cũng bất động, lấy tịnh chế động, mới là thượng sách.

Lạc Mộng Khê ở Tuyệt Tình cung không có thế lực tốt, cũng người để tín nhiệm, mọi việc, nàng đành phải thương lượng cùng Lãnh Tuyệt Tình, chuyện Nam Cung Phong và Phùng Thiên Cương đi vào Tuyệt Tình cung, nàng nói cho Lãnh Tuyệt Tình, Lãnh Tuyệt Tình suy nghĩ một chút, sai người đi thăm dò, nói vậy rất nhanh sẽ có kết quả.

“Ô ô ô!” Thanh âm ô ô quen thuộc thanh truyền vào trong tai, bên chân truyền đến xúc cảm nhồn nhột của lông mao, ô ô Lạc Mộng Khê x cả kinh, đột nhiên cúi đầu nhìn lại, một mảnh lửa đỏ đập vào mắt, mắt đen lúng liếng đáng thương hề hề nhìn Lạc Mộng Khê, giống như đang nói: Chủ nhân, ngươi làm cho tiểu hồ ly tìmthật lâu.

“Tiểu hồ ly, làm sao ngươi lạiở đây?” Lạc Mộng Khê một tay bế tiểu hồ ly lên: Nơi này là Tuyệt Tình cung, người bình thường vào không được, cũng ra không được, ta cũng bị giam giữở chỗ này .

Chẳng lẽ tiểu hồ ly là linh mẫn hồ, đi lại không hình không bóng, cho nên người Tuyệt Tình cung chưa phát hiện ra nó.

“Ô ô ô!” Tiểu hồ ly vui vẻ kêu, giống như khoe khoang: tiểu hồ ly ta thông minh, tìm được chủ nhân .

Hiện tại chính là buổi chiều, Lạc Mộng Khê thích nằm lười phơi nắng, những người khác đều ở sau viện, không có người nào nhìn thấy tiểu hồ ly xuất hiện.

Lạc Mộng Khê nhìn khắp nơi không người, nhỏ giọng phân phó :“Tiểu hồ ly, ngươi đã có thể tìm được ta, cũng có thể tìm được Nam Cung Quyết, đi thông tri Nam Cung Quyết, làm cho hắn tới nơi này tìm ta.”

“Ô ô ô!” Lạc Mộng Khê phân phó xong, tiểu hồ ly giống như nghe hiểu, đối thận trọng gật đầu với Lạc Mộng Khê, từtrên người Lạc Mộng Khê nhảy xuống, nhìn Lạc Mộng Khê thật sâu rồi vung cái đuôi, thân ảnh lửa đỏ nháy mắt đi xađến mười thước......

Tiểu hồ ly, ngươi nhất định phải tìm được Nam Cung Quyết, làm hắn tới nơi này tìm mẫu tử bọn ta, một nhà đoàn tụ. Lạc Mộng Khê nhẹ nhàng vỗ về cái bụng càng lúc càng lớn củamình: còn có hai tháng, tiểu bảo bảo sẽ ra đời.

“Thánh nữ, ngài có thiếp mời!” thân ảnh lửa đỏ của tiểu hồ ly vừa mới biến mất, Tiểu Vũ cầm thiếp mời đi vào tiểu viện.

“Ai đưa thiếp mời?” Ta ở Tuyệt Tình cung không thân chẳng quen người nào, ai sẽ đưa thiếp mời cho ta.

Tiểu Vũ mở thiếp mời ra, xem đại khái một lần:“BẩmThánh nữ, là Phong trưởng lão đưa tới.”

“Phong trưởng lão.” Không phải là trưởng lão trẻ tuổi nhất kia sao, chỉ có hai mươi tuổi.

“Thánh nữ, muốn đi dự tiệc hay không?” chỗ Phong trưởng lão cách nơi này cũng không xa, bất quá, Thánh nữ mang thai tám tháng , đi đứng không tiện......

“Mỗi ngày buồn ở trong này cũng không có chuyện gì, đi ra ngoài đi một chút cũng không sao, là đêm nay khai yến sao.” Phong trưởng lão tuổi trẻ, tính cách cũng ngay thẳng, vui vẻ, cùng các trưởng lão lớn tuổi bất đồng, chính là không biết hắn mời ta đến dự tiệc là có chuyện gì.

Đêm, Lạc Mộng Khê trang điểm nhẹ, mang theo Tiểu Vũ, cùng với nha hoàn Lục Đại thị tộc ra khỏi Tuyệt Tìnhcư, đi dự tiệc, nguyên bản Tiểu Vũ là muônđể cho Lạc Mộng Khê ngồi kiệu , mà Lạc Mộng Khê nói ngồi thời gian quá lâu, muốn đi lại, hoạt động gân cốt một chút, đoàn người liền đi bộ đếnPhong cư.

Dọc theo đường đi đều im ắng , không nhìn thấy những người khác, trong lòng Lạc Mộng Khê nghi hoặc:“Hiện tại thời gian không trễ, sao một đường đi cũng không thấy được người khác?”

“Đúng vậy, lúc này,không phải thời gian cung nhân nghỉ ngơi a.” Mặc dù Tiểu Vũ trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.

Lạc Mộng Khê hạ mí mắt, cẩn thận nghe động tĩnh bốn phía, gió lặng, cây lặng, chim chóc cũng im lặng: Tối nay, im lặngđến kỳ lạ.

Tiếng bước chân nhỏ vội vang lên, Lạc Mộng Khê nâng mí mắt lên: Quả nhiên không ngoài sở liệu, sự tình không đơn giản.

Rất nhiều thị vệ từ bốn phương tám hướng ào ra, vây quanh đám người Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê bình tĩnh, không chút hoảng hốt.

Sáu nha hoàn đem Lạc Mộng Khê bảo hộ ở bên trong, gương mặt như gặpkẻ địch lớn, thị vệ khuôn mặt lạnh băng, giống như sát thủ huấn luyện ra, Tiểu Vũ lạnh giọng hỏi:“Các ngươi là người thị tộc nào , cũng biết vị này là Thánh nữ?”

“Huynh đệ bọn ta đến, chính là muốn mời thánh nữ đi một chuyến!” Thị vệ ngữ khí lạnh băng, không có chút cảm tình, căn bản không nhìn đám người Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ còn muốn răn dạy vài câu, lại bị Lạc Mộng Khê ngăn lại:“Mời các vị đại ca dẫn đường.” Khi Lạc Mộng Khê ở Thanh Tiêu, từng gặp qua mấy người giả dạng giống như thị vệ trước mắt, biết đám thị vệ này không phải người Tuyệt Tình cung, mà là thị vệ Tây Lương quốc.

Mời nàng đi một chuyến , không phải trưởng lão Tuyệt Tình cung, mà là Nam Cung Phong và Phùng Thiên Cương.

Lạc Mộng Khê đáp ứng đi, đám người Tiểu Vũ đương nhiên sẽ không nói cái gì, trong sự giám sátnghiêm mật của bọn thị vệ, đi theo Lạc Mộng Khê.

Nói cũng khéo, hôm nay Lãnh Tuyệt Tình vừa xử lý xong tất cả sự tình, chuẩn bị cùng Lạc Mộng Khê dùng bữa tối, bồi dưỡng cảm tình, nhưng là khi hắn trở lại Tuyệt Tình cư, được báo lại là Lạc Mộng Khê được Phong trưởng lão mời đi dự tiệc.

Phong trưởng lão mời Mộng Khê dự tiệc, làm sao lại không thông tri Bản cung, trong lòng Lãnh Tuyệt Tình nghi hoặc, không trì hoãn, nhanh tiến đến Phong cư.

Đi đến nửa đường, lơ đãng nhấc chân:‘leng keng” tiếng vang thanh thúy, một trâm cài tóc lăn đến cách đó không xa, Lãnh Tuyệt Tình đột nhiên dừng bước chân: Đây là...... trâm gài tóc của Mộng Khê......

Lạc Mộng Khê thích búi tóc đơn giản, Lãnh Tuyệt Tình liền sai người tạo ra trâm gài tóc các màu xinh đẹp cho nàng, hồng, lam, vàng, lục, các loại màu sắc đều có, nhiều loại hoa văn, Tuyệt Tình cung tạo ra giống như chủy thủ Lạc vương phủ đúc, mặt trên có kí hiệu độc đáo.

Hơn nữa, Lạc Mộng Khê trâm cài tóc đều là Lãnh Tuyệt Tình tự mình chọn lựa cho nàng.

Mộng Khê đã xảy ra chuyện! Lãnh Tuyệt Tình nhặt lên trâm gài tóc, nhìn khắp mọi nơi một chút, hướng đến đi: Lạc Mộng Khê lưu lại trâm gài tóc, trên đó có mùi hương để đặc biệt, Lãnh Tuyệt Tình dựa theo mùi hương này tìm kiếm chỗ của Lạc Mộng Khê.

Lúc này, đám người Lạc Mộng Khê cùng thị vệ tiến đến không phải nơi nào khác, mà là Diêm điện, nói mà lần trước Mai Vũ Đình nghĩ muốn đẩy Lạc Mộng Khê vào chỗ chết.

Ở cửa Diêm điện, đám người Tiểu Vũ bị áp giải tới nơi khác, chỉ đểmột mình Lạc Mộng Khê vào điện.

chờ ở trong Diêm điện , không phải Lục Đại trưởng lão, mà là Mai Vũ Đình , Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong, nhìn thấy Lạc Mộng Khê tiến vào, Mai Vũ Đình như trước đưa lưng về phía nàng, mặt hướng vào vách tường bất động.

Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong lạnh lùng chăm chú nhìn vào bụng bầucủa Lạc Mộng Khê, nếu có chút đăm chiêu.

cái thai của Lạc Mộng Khê đã gần tám tháng, nhưng nàng trừ bỏ bụng lớnra, dáng người vẫn không biến dạng, khuôn mặt nhỏ nhắn càng xinh đẹp mê người so với trước kia, toàn thân tản ra mẫu tính, làm cho người ta vừa nhìn cũng khó quên.

Mai Vũ Đình và Nam Cung Phong trao đổi điều kiện là: Nam Cung Phong giúp Mai Vũ Đình bắt Lạc Mộng Khê, Mai Vũ Đình phụ trách khuyên bảo Lục Đại trưởng lão, mượn thánh thạch cho Nam Cung Phong.

“Không thể tưởng được Mai đại tiểu thư có quyền lực lớn như vậy, một mình một người cũng tiến vào Diêm điện, xử phạt Thánh nữ Tuyệt Tình cung.” khi nhìn thấy Nam Cung Phong, Phùng Thiên Cương, Lạc Mộng Khê cơ bản đã hiểurõ chân tướng sự tình: Mượn đao giết người, Mai Vũ Đình , ngươi thật thông minh.

“Cảnh vương gia, Phùng quốc sư, đã lâu không gặp, nhìn khí sắc hai vị, gần đây đường làm quan thật rộng mở, mặt thật hồng hào.” Lợi dụng nữ nhân đạt mục đích của chính mình, hai người các ngươi làm, thật là làm người ta không dám khen tặng.

Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong không nói gì, Mai Vũ Đình hừ lạnh một tiếng, chầm chập xoay người:“Lạc Mộng Khê, chỉ bằng ngươi hoài đứa nhỏ của Nam Cung Quyết, còn vọng tưởng gả Thiếu chủ làm vợ,tội danh này liền đủ cho ngươi chết một trăm lần cũng không hết......”

“Lạc Mộng Khê ta chưa từng nghĩ muốngả cho Lãnh Tuyệt Tình làm vợ, lần này đến Tuyệt Tình cung, chính là muốn nói rõ ràng với hắn, để cho hắn trọng tuyển phu nhân......

“Lạc Mộng Khê, ngươi cho là hiện tại ngươi nói những lời này, ta sẽ lại tin tưởng sao?” Chối tội để bảo toàn mạng sống mà thôi, nếu không, khi ngươi vui vẻ sống tốt tại sao không nói vậy.

“Tin hay không tùy ngươi. Lạc Mộng Khê ta không phải là ở Tuyệt Tình cung lớn lên, đối nơi này không có lưu luyến!” Ta thích là Nam Cung Quyết, sẽ không mang theo con của hắn gả cho Lãnh Tuyệt Tình.

Mai Vũ Đìnhtừng mắc bẫy trước đó của Lạc Mộng Khê, bây giờ vô luận nàng nói gì, Mai Vũ Đình cũng không dám tin tưởng dễ dàng.

Bất quá, hiện tại mạng nhỏ của Lạc Mộng Khê nằm trong tay Mai Vũ Đình nàng, nàng cũng không nóng lòng giết Lạc Mộng Khê, khóe miệng giơ lên một tia đắc ý, Mai Vũ Đình ánh mắt nhìn về phương xa, giống như đang nhớ lại

“Ta Mai Vũ Đình là đích trưởng nữ Mai thị, từ nhỏ đến lớn, ta đều là ưu tú nhất , trưởng bối trong tộc cũng khen ta thông minh, xinh đẹp, tương lai khẳng định sẽ đượcThánh thạch tuyển làmThánh nữ, gả cho Thiếu chủ làm vợ.”

“Cho tới nay, ta đã ở lấy điều kiện của Thánh nữ, nghiêm khắc yêu cầu chính mình làm tốt chuẩn bị gả cho Thiếu chủ làm vợ, nhưng là......”

Mai Vũ Đình biến sắc, khuôn mặt xinh đẹp có chút dữ tợn:“Ngay ngàyThánh thạch tuyển thánh nữ, tài tình của ta, mỹ mạo của ta đều uổng phí, bởi vì, Thánh thạch tuyển Thánh nữ là ngươi Lạc Mộng Khê, không phải ta Mai Vũ Đình !”

“Khi ta nhìn đến trên Thánh thạch xuất hiện ba chữ Lạc Mộng Khê, từ đám mây trên cao, trong nháy mắt té xuống mặt đăt, té tan xương nát thịt, chết không toàn thây, loại tư vị này, ngươi có hưởng qua không có?”

“Mai Vũ Đình , ta ở ngoài cung có thể thảm so với ngươi!” Lạc Mộng Khê lạnh lùng liếc mắt Nam Cung Phong đứng ở một bên không nói một lời:

“trước kia ta cũng không giống hiện tại dung mạo khuynh thế, mà là mang gương mặt của quỷ, người khác gặp mặt, sẽ dọa đến mỗi ngày ngủ cũng không yên.” Còn bị người khác hiểu lầm, cười nhạo, so sánh với xuống, ngươi may mắn hơn nhiều......

“Lạc Mộng Khê, không cần nói những chuyện đó với ta, đối với chuyện của ngươi, Mai Vũ Đình ta không có hứng thú!” Mai Vũ Đình chậm rãi tới gần Lạc Mộng Khê, khóe miệng cười lạnh lẽo:

“đứa nhỏ trong bụng ngươi là dã chủng, cho dù ta không ra tay, ngươi cũng không thoát khỏi cái chết......” Mang theo đứa nhỏ của Nam Cung Quyết, tiến đến Tuyệt Tình cung gả cho Thiếu chủ, Lạc Mộng Khê, của ngươi tính toán thực không sai.

“Ngươi muốn giết ta!” Nàng đã mang thai gần tám tháng, hành động rất không tiện, võ công Mai Vũ Đình hẳn là không sai, hơn nữa Nam Cung Phong vàPhùng Thiên Cương, nàng căn bản không phải đối thủ của bọn họ, sự tình đối với nàngngày càng bất lợi.

“Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, nhưng ta sẽ để cho các trưởng lão đến xử phạt ngươi!” Lạc Mộng Khê, lúc này đây, cho dù Thiếu chủ che chở ngươi, ngươi cũng mơ tưởng sống mà rời đi Diêm điện.

“Ta đã sai người thông tri các trưởng lão đến , chờ các trưởng lão đến, ta sẽ hảo hảo chiêu đãi ngươi.”

Mai Vũ Đình khóe miệng cầm lạnh lẽo ý cười, chậm rãi bước tới gần Lạc Mộng Khê:“Lần trước ngươi hại ta tự tay giết chết Lệ Nhi, lúc này đây, ta lấy đứa nhỏ trong bụng ngươi đền mạng cho nàng.”

“Mai Vũ Đình , đứa bé là vô tội , ngươi làm vậy, không sợ trời trừng phạt sao.” Mai Vũ Đình từng bước ép sát, Lạc Mộng Khê chậm rãi lui về phía sau, nhìn giống như Lạc Mộng Khê bị ép trốn đi, kì thực, nàng có tính toán khác.

Mai Vũ Đình hừ lạnh một tiếng, ngữ khí khinh thường:“Trời phạt, Lạc Mộng Khê, người nên bị trừng phạt là ngươi, lòng tham không đáy, hoài đứa nhỏ người khác, còn vọng tưởng làm Cung chủ Phu nhân, muốn chết!”

Xuất chưởng, Mai Vũ Đình dùng mười phần công lực đánh Lạc Mộng Khê, này một chưởng xuất ra, Lạc Mộng Khê tuyệt đối sẽ trọng thương, đứa nhỏ trong bụng cũng khó giữ được: Dù sao cũng không phải đứa nhỏ của Thiếu chủ, chết cũng rất tốt.

Lạc Mộng Khê động tác chậm chạp, không dám cùng Mai Vũ Đình đánh, bất quá, trốn tránh, vẫn không thành vấn đề .

Mai Vũ Đình liên tục xuất ngoan chiêu, đều bị Lạc Mộng Khê tránh thoát, có chút không nhịn được:“Nam Cung Phong, Phùng Thiên Cương, giúp ta giết Lạc Mộng Khê, Thánh thạch sẽ cho các ngươi!”

Nam Cung Phong do dự một lát:“Được!” Xuất chưởng từphía sau đánh lén Lạc Mộng Khê.

“Nam Cung Phong, ngươi cũng chỉ biết đánh lén sau lưng một nữ tử bụng mang dạ chửa sao? Khó trách ngươi thua trong tayNam Cung Quyết, lòng dạ hẹp hòi, khó thành đại nghiệp.” Lạc Mộng Khê hai mặt lâm địch, khẳng định cố hết sức ứng phó.

“Lạc Mộng Khê, chuyện của Bổn vương, không tới phiên ngươi nói!” tốc độ ra chiêu, ngày càng nhanh lên. Nam Cung Phong ghét nhất bị người khác khinh thường, tuy rằng hắn là thật sự không làm được việc gì.

Lạc Mộng Khê vừa đánh vừa lui: Không thể cứ như vậy, nếu không, ta cùng cục cưng nhất định phải chết, Lạc Mộng Khê trốn tránh Mai Vũ Đình cùng Nam Cung Phong công kích, tìm kiếm đường chạy trốn.

Lạc Mộng Khê từng xem qua sơ lược vềTuyệt Tình cung, Diêm điện kết cấu đại khái cũng biết một ít, không thể trách Lạc Mộng Khê đọc sách mà không tiếp thu được, mà là kia trên sách không viết lại gì.

Đột nhiên, ánh mắt Lạc Mộng Khê dừng trên một bức họa, đáy mắt hiện lên một tia hiểu rõ, làm bộ không địch lại chậm rãi hướng đến bức họa, Mai Vũ Đình , Nam Cung Phong không biết là kế, nghĩ thể lực Lạc Mộng Khê hết chống đỡ nổi , bất tri bất giác tốc độ cũng nhanh hơn.

Mắt thấy hai thân ảnh sẽ liều mạng lao vào, trong lòng Lạc Mộng Khê vui vẻ, đang muốn dùng hết toàn lực đem đẩyNam Cung Phong, Mai Vũ Đình ra, lúc này một đạo bóng trắng tiến vào Diêm điện:“Mộng Khê!”

Trong nháy mắt bóng trắng đi đếntrước mặt Lạc Mộng Khê, xuất chưởng đem Mai Vũ Đình,Nam Cung Phong đẩy ra, chưởng lực mang theo gió lớn, làm cho chân Lạc Mộng Khê có chút lảo đảo, nhất thời Lạc Mộng Khê đứng thẳng không được, dựa vào bức họa phía sau.

“A!” thân thể Lạc Mộng Khê vừa chạm vào hình ảnh, cả người liền bị một lực vô hình hút đi vào.

Lãnh Tuyệt Tình quay đầu, thấy hơn phân nửa thân thể Lạc Mộng Khê đã vào trong bức họa, giấy vẽ tranh sơn dầu tản ra nhiều ánh sáng bạc:“Mộng Khê!” Lãnh Tuyệt Tình muốn kéo Lạc Mộng Khê, chẳng những không có thể kéo nàng trở về, mà lại bị Lạc Mộng Khê kéo vào trong họa.

Ánh sáng bạc chói mắt hiện lên, Lãnh Tuyệt Tình, Lạc Mộng Khê đi vào trong họa biến mất không thấy, các trưởng lão cũng đi tớiDiêm điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.