Cô và hắn yêu nhau rất lâu, nhưng đến một nụ hôn cô cũng chưa từng cho hắn. Cả khuôn mặt thật của mình Tiểu Lăng cũng chưa từng cho Từ Quang thấy.
Hắn chỉ có thể cầm tay cô khi đi dạo và ôm lấy cô khi cô buồn.
Tiểu Lăng cười khinh thường. Cô chửi thầm.
Đàn ông đúng là một lũ giống nhau.
Thấy con gái nũng nịu một cái là liền động lòng.
Nhưng người đàn ông trước mặt thì thật khác biệt.
Tiểu Lăng cười nhẹ nói với Bạch Y
“Dù gì cũng là mối tình đầu của tôi...“.
Cô cứ như đang muốn được trải hết những tâm sự trong lòng.
“Anh biết không, chúng tôi yêu nhau chính là những rung động nhất thời của tuổi mới lớn.
Từ Quang theo đuổi tôi, giúp đỡ tôi, tốt với tôi. Tôi liền động lòng với hắn“.
Đôi mắt Tiểu Lăng nhắm lại, miệng nở ra nụ cười vô ưu.
“Nhưng đó cũng chỉ là hồi ức thanh xuân thôi. Giờ thì kết thúc rồi...”
Đó là hồi ức đẹp nhất trong cuộc đời học sinh của cô.
Tình yêu tuổi học trò lúc nào cũng thuần khiết nhất. Thôi thì chúng ta cứ cất giấu vào sâu trong tim để tình cảm đó mãi đẹp trong lòng cả hai.
_________________
Tiểu Lăng cuối cùng cũng trở lại bình thường.
“Xin lỗi đã bắt anh nghe chuyện không đâu“.
“Vinh hạnh của tôi“. Lục Bạch Y nói.
Tiểu Lăng cười cười. Lục Bạch Y à, anh đừng như vậy chứ. Nếu không tim Tiểu Lăng tôi dù có dày đến đâu cũng không chống cự nổi mất.
“Thật ra điều khiến tôi lo lắng hơn là buổi casting ngày mai“. Tiểu Lăng thở dài.
Bạch Y lên tiếng “ Có vấn đề gì sao?“.
“Anh biết không, thật ra vai diễn tôi muốn lấy là nữ thứ chứ không phải nữ chính“. Tiểu Lăng nói phấn khích.
“Tại sao? Vai nữ thứ này em có hứng thú“. Lục Bạch Y hỏi.
“Thật ra, linh hồn của bộ phim này không phải là nữ chính mà là nữ thứ.
Nữ thứ mà được lột tả hết thì bộ phim chắc chắn sẽ thành công“.
“Tôi đã nghiên cứu bộ phim này rất kĩ. Mặc dù Lệ Gia Tuệ diễn vai nữ thứ khá tốt nhưng vẫn chưa được đánh giá cao, khí chất còn quá thô tục.“. Tiểu Lăng say mê nói.
“ Vậy em lo lắng mình diễn sẽ không tốt sao, không tự tin vào mình“. Lục Bạch Y cố tình hỏi.
“A, cái này. Không phải tôi không tự tin nhưng tôi lo cách diễn của sẽ không được công nhận. Tôi muốn được lột tả nhân vật theo cách của mình“. Tiểu Lăng bị lời nói của Lục Bạch Y kích động.
“Cứ làm theo cách của em. Dù cho em có làm gì, tôi lúc nào cũng bên cạnh ủng hộ em“. Lục Bạch Y nhẹ nhàng nói động viên.
“A, anh định làm fan não tàn của tôi sao“. Tiểu Lăng cười cười
Quả thật những điều Lục Bạch Y nói rất giống ah~.
“Fan não tàn?” Lục Bạch Y khó hiểu.
Tiểu Lăng giải thích “Ừm, đó là những người dù idol có làm gì mặc cho là đúng hay sai vẫn luôn ủng hộ hết mình. Luôn luôn nói giúp cho họ, sẵn sàng yêu họ một cách điên cuồng.”
Lục Bạch Y liền cong khóe miệng cười
“Ừ, là fan não tàn của em“.
A, cái này. Tiểu Lăng cô chỉ đùa thôi mà.
Nói rồi Lục Bạch Y liền tiến đến chỗ Tiểu Lăng, cầm tay cô đặt lên tim mình.
“ Lăng Lăng. Nghe kĩ những lời tôi nói...
Tôi mặc kệ em tiến bao nhiêu bước về phía trước, tôi liền đuổi theo.
Em vấp ngã, tôi liền đỡ em dậy.
Ai vứt bỏ em, tôi liền khiến họ bị vứt bỏ.
Em cần tôi, tôi liền xuất hiện che chở cho em.
Và chỉ cần Lục Bạch Y tôi còn ở đây. Tôi liền một tay che trời để bảo vệ em.
Nguyện làm fan não tàn cho em.”