Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đoạn thời gian này, các loại lời đồn liên quan tới Vương gia truyền đi sôi sùng sục, toàn bộ trấn Thanh Hà đều đang bàn tán. Cố Phỉ ít nhiều nghe nói qua. Hắn ta là bảo sao hay vậy, có một số việc không làm được, có lẽ không tệ đến mức đó. Không ngờ tình thế hiện tại của Vương Thù lại thật sự khó khăn như thế.
Hắn ta cau mày, muốn hỏi gì đó. Nhìn lại hạ nhân Vương gia đang ngáp dài, lời đến khóe miệng lại nuốt vào.
Lời đã chuyển, bóng đêm còn dài. Lão Tôn liếc nhìn qua mặt hắn ta, để lại một câu: “Ngươi trở về đi.” Liền đóng cửa lại.
Sau này, Cố Phỉ quả nhiên giống kiếp trước, tìm người làm mai đến cửa cầu hôn. Có điều lần này không có Vương Thù phối hợp, chuyện không hề thuận lợi. Mao thị khách khách khí khí cự tuyệt hắn ta.
Tuy nhà Cố Phỉ nghèo, nhưng bản thân hắn ta ở trấn Thanh Hà thậm chí cả huyện Lâm An rất có tài danh.
Vương Thù có khi còn không hiểu rõ bằng Mao thị. Dù sao mỗi ngày vì lo liệu cho Trương Diệu Dân, Mao thị nắm rõ chuyện đám học sinh như lòng bàn tay. Cố Phỉ một tú tài trẻ tuổi bị Trương Diệu Dân treo trên miệng ghen tỵ người tuổi trẻ, uống say còn phải đâm mấy câu. Thoạt nhìn là một tài tử có tiền đồ lớn, sao Mao thị có thể cho Vương Thù được hời?
Rất sợ kéo dài sẽ đêm dài lắm mộng, ngày thứ hai sau khi Cố Phỉ tới cầu hôn, Mao thị liền sai người đến huyện thành.
==
Vương Thù tóc tai bù xù bị người kéo từ trên giường xuống, thần chí vẫn còn mông lung.
Chuyện phát sinh đột ngột, Vương Thù giật mình tỉnh lại.
Giương mắt nhìn ngoài cửa sổ, vượt qua tường xây, bóng cỏ cây trùng trùng điệp điệp. Ngoài cửa sổ sắc trời mờ mờ, nơi chân trời, ánh trăng còn chưa tắt, ánh sáng xanh đen lờ mờ. Trời khoảng canh năm.
Hai bà tử cường tráng sắc mặt âm trầm, mỗi người lôi một bên tay nàng, cưỡng ép đưa người vào phòng tắm. Bọn hạ nhân mang nước nóng, cánh hoa, y phục mới, nối đuôi nhau vào. Vú già thấy nước đã đổi xong, lột sạch người rồi ấn vào thùng nước tắm. Một loại hành vi nhanh chóng khiến người không kịp phản ứng, phản ứng lại, Vương Thù đã ngồi trong thùng nước tắm, vẻ mặt trầm xuống.
Bà tử kỳ cọ không phải người hầu trong viện nàng, Vương Thù quét mắt một vòng, một người quen mắt cũng không có.
Mao thị cũng rất khôn khéo. Từ lần trước không bắt được người trong viện Vương Thù đã giúp nàng, liền không tin những người đó nữa.
Lần này tới tắm rửa tay Vương Thù, tất cả đều là người trong viện bà ta. Cọc hôn sự này, bà ta quyết tâm muốn ghê tởm Vương Thù. Bất kể một ai, chắc chắn không cho Vương Thù lợi dụng cơ hội chạy trốn.
Bởi vì cả quá trình Vương Thù không hề phản kháng, quá trình tắm rửa sửa soạn rất thuận lợi.
Chờ đến khi Vương Thù cả người y phục hồng đào, trang điểm chu đáo ngồi trên giường trong nội thất, tổng cộng chỉ nửa canh giờ.
Thời gian còn sớm, cách thời gian cỗ kiệu người nhà kia tới còn ít nhất một giờ. Bà tử cầm đầu thấy Vương Thù ngồi yên, không nói một câu. Cảnh cáo nàng mấy câu, thấy nàng không phản ứng, mới yên tâm.