[Làm Giàu] Sau Khi Xuyên Thành Ái Thiếp Của Thái Tử

Chương 22: Chương 22: Làm ta cười một cái (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hồi lâu sau, Cố Phỉ mới hít sâu một hơi, khẽ run cất bút mực vào trong túi. Hắn ta vội vàng đứng dậy, mang túi muốn rời đi. Có lẽ vì quá vội vã, vạt áo vô tình đụng phải nghiên mực trên bàn người kế bên. Rước tới một trận giận dữ.

Nếu là bình thường, Cố Phỉ nhất định ôn tồn xin lỗi. Lúc này lại mặc kệ, hắn ta cũng không nhìn tới, ôm sách chạy ra ngoài cửa một cách hoảng hốt.

Lúc này Vương Thù cũng đang khiếp sợ. Nàng không ngờ là, quản sự nhà kia không thèm nhìn nàng lấy một mắt vậy mà lại vừa ý nàng.

Vừa nghe được, đương nhiên có chút hoảng sợ, chỗ này dường như không giống kiếp trước.

Kiếp trước còn nhớ Mao thị cũng muốn bắt bí hôn sự của nàng, nhưng cuối cùng chưa thành công, đã bị Cố Phỉ chặt đứt. Thời cổ đại chính là tương đối phiền phức, coi trọng mệnh phụ mẫu, lời bà mối. Tuy Mao thị là kế mẫu, nhưng lời của bà ta lại cực kỳ có sức nặng.

Vương Thù chịu nhiều thua thiệt trên người Cố Phỉ. Kiếp này dù thế nào cũng sẽ không tìm Cố Phỉ nữa. Nhưng bảo Vương Thù tìm người dùng lại mánh cũ, lại không tìm được ai.

Nàng hít sâu một hơi, để lòng mình mau bình tĩnh lại. Nhận lễ nạp thiếp, không có nghĩa là hoàn toàn hết đường. Chỉ cần một ngày chưa thành, hôn sự này vẫn có thể xoay chuyển.

Vương Thù đi đi lại lại trong phòng mấy vòng, rất nhanh ổn định lại nỗi sầu, sai người tìm Vương Huyền Chi qua nói chuyện.

Bởi vì hôn sự đã định, trạng thái cả người Mao thị cũng buông lỏng rất nhiều. Bầu không khí căng thẳng trong viện ngày xưa biến mất, quản chế viện Vương Thù cũng nới lỏng. Dù sao đi nữa chuyện cái bụng đã bị nhi tử biết, bà ta cũng không che giấu nữa. Dù sao thân nhi tử có oán hận bà ta phản bội cha nó, cũng sẽ không thể làm hại thân nương. Mao thị không phải sợ.

Hiện giờ bà ta cảm thấy, chỉ cần khống chế được biến cố là Vương Thù đã đủ, cho nên đường hoàng dưỡng thai.

Đúng như Mao thị dự đoán, Vương Huyền Chi nháo loạn một hồi rồi quả thật yên lặng lại.

Khoảng thời gian này cậu không chỉ không về học viện học tiếp, mà còn tuyệt thực. Nhốt mình trong phòng cả ngày, sống chết không ra. Khi Vương Thù cho người đi tìm cậu, Dương bà tử gõ cửa hồi lâu, mang Vương Thù ra rốt cuộc mới dỗ được người ra ngoài.

Khoảng thời gian này Vương Huyền Chi bị những biến cố trong nhà hù dọa không nhẹ.

Năm đó tuổi còn nhỏ, không có người dạy dỗ, không có quan điểm đúng sai. Hiện tại tuy tới viện Vương Thù, ngồi bên cạnh Vương Thù, vết bầm trên mặt còn chưa tan, vẻ mặt ngơ ngác. Nửa tháng này đối với Vương Huyền Chi mà nói, có thể nói là long trời lở đất. Phá vỡ vốn liếng trước giờ cậu vẫn kiêu ngạo. Trong lòng Vương Huyền Chi hận mẫu thân thân sinh phản bội phụ thân, lại vừa cảm thấy mình không có tư cách.

Cậu nghe được lời đồn bên ngoài, mỗi ngày hoang mang bất an vì mình không phải là hài tử của phụ thân. Hiện tại đối mặt với Vương Thù cũng không dám nói lời nào.

Lại nói, tuy Vương Huyền Chi chui ra từ bụng Mao thị, lại không giống với Mao thị, mà giống với thân cha Vương Trình Cẩm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.