Mình mới nói con vợ mình xinh, dạo này dễ thương và hiểu biết hơn xưa mà các thím đã xoắn hết cả lên rồi! Máu hơn cả mình nữa!
Mình không phủ định là đến hôm nay mình thấy thích nó thật, nhưng thích 1 người và để tiến tới tán tỉnh, yêu đương thì lại cả 1 vấn đề. Dù gì mình cũng chỉ gặp nó ít ngày nữa thôi, thời gian sợ không đủ, có tán được thì lại là yêu xa ah`? Mình chẳng thích thế nữa, thương 1 người ở xa chán lắm rồi! Chưa kể đến còn thằng bồ nó lù lù ra đấy, tính mình ko thích đánh đồn có địch mà!
Còn chuyện em V với vợ mình hoàn cảnh cũng giống giống nhau, có thím hỏi sao mình ko thích em V mà lại thích con vợ mình. Xin trả lời là mình không biết Chuyện tình cảm mà, đâu phải lúc nào cũng đem ra giải thích được đâu. Con vợ mình không hiền lành, thông minh bằng em V thật nhưng nhan sắc thì có phần hơn, hồn nhiên hơn nữa. Nó lại không phạm vào cái “3 không” của mình Nếu các thím bắt mình so sánh thì mình cũng chỉ nói được như vậy thôi ah!
Mấy nay uống cái thuốc mẹ gì đó, người lúc nào cũng như ở trên mây, bay bay thế nào ấy! Viết lạch nó không được chuẩn cho lắm, các thím thông cảm cho mình ợ!
Update 23/09
Sáng chủ nhật, gà còn chưa gáy nữa, đang ngủ thì thấy có tin nhắn “Dậy đi tập thể dục với vợ chồng ơi!:. Ax, bảnh mắt ra mà thể dục nỗi gì, mình cũng có mấy khi thể dục buổi sáng đâu, cuối tuần là phải ngủ nướng chứ! “Em đi mà tập 1 mình, anh còn bận ngủ, chúc vui vẻ” – mình rep lại thế thì ko thấy con vợ nhắn gì nữa. 1 lúc sau thấy có người gõ cửa phòng rồi con vợ nó bước vào
- Dậy mau đi tập với em!
- Thui để anh ngủ đi, anh ko tập thể dục buổi sáng
- Lười nhác vừa thôi chứ! Em có biết chỗ nào với chỗ nào đâu mà đi tập 1 mình. Dậy mau, anh đừng hòng ngủ nướng! Vợ mình nói rồi túm lấy cái chăn định kéo ra khỏi người mình.
- Này ko được kéo, anh ko có mặc đồ đâu đấy. Mình hét lên, giả vờ vậy thôi chứ mặc nhiều đò là khác
- kinh tởm quá đi, anh có dậy ko thì bảo này?
Con vợ mình buông tay ra rồi quay mặt đi, mình đành lồm cồm bò dậy, biết là chẳng ngủ được với nó nữa. Xuống nhà thì đã thấy nó mang giày chờ sẵn mình ngoài cửa, đang chơi với con cún con. Mình mở cổng rồi dắt xe đạp ra
- Anh làm gì đấy?
- Thì em chạy bộ, anh đi xe đạp
- Mới sáng sớm đã chọc người khác bực mình là sao? Anh có cất ngay đi không?
Nó nói rồi chẳng chờ mình trả lời, hất luôn mình xuống khỏi cái xe, dắt vào chỗ cũ rồi kéo mình xềnh xệch ra ngoài. Nó hung dữ quá, nhưng mình lại thấy sao đáng yêu thế không biết. Cũng may là mình không đến nỗi lười nhác ko chịu vận động nên vẫn còn chạy …theo kịp nó. Hai đứa vừa chạy vừa nói chuyện, gió ngoài sông thổi vào mát rượi, khoan khoài và trong lành thật (buồn ngủ nữa). Mình với nó chạy khoảng 2km thì quay về, vừa đi bộ vừa nô nghịch. Giờ mình mới để ý kĩ, dáng nó đẹp quá, mặc đồ giống như nữ tuyển thủ bóng chuyền ấy, cái áo không có tay nhưng cũng để lộ ra được bờ vai trắng muốt, dáng người thon gọn, ….. Tội lỗi quá, ko tả nữa!
Lúc này đường đã đông người đi tập hơn, có mấy thằng chạy ngược chiều với mình và vợ mình còn huýt sáo nữa chứ, chắc tụi nó đông quá nên ko sợ mình phồng tôm . Mình với con vợ ghé lại chỗ bờ sông ngồi chơi 1 lát, có mấy bà đang tập ở đó, nhìn buồn cười ko chịu được.
- Sao anh lại nhìn em rồi? Con vợ xua xua tay hỏi mình khi mình đang mải nhìn vệt mồ hôi chảy dài theo tóc mai của nó
- Càng nhìn càng thấy xinh chứ sao.
- Thôi đi ông! Đừng có nói là thích em rồi nha!
- Ax, tưởng mỗi anh buồn ngủ thôi chứ hóa ra em vẫn còn đang mơ nữa! Tỉnh lại đi, cỡ em 1 ngày chắc anh phải tẩn cho vài trận chứ ở đó mà thích!
- Anh dám?
- Có gì mà không dám, lại cãi hả?
- Đừng tưởng em sợ anh nha! Đố anh
- Đố cái gì? Mình cướp lời, nắm ngang cái tay nó đang chỉ về phía mình, vênh mặt lên thách thức …
- Thôi ko đố, hihi, quên mất giờ phải đề phòng với anh nhiều hơn.
Nó nói lảng sang chuyện khác, ko dám chọc mình nữa. Mình hỏi về cuộc sống bên kia, nghe nó kể thì cũng có vẻ vất vả, nhờ đó mà nó tự lập và chín chắn hơn nhiều. Mình cũng thấy thế.
- Kế hoạch đi chơi của em thế nào, nói anh nghe còn biết đường sắp xếp
- Em đang tính sang tuần đi Đà lạt mà không biết Bố có cho đi không
- Cần anh nói phụ cho ko?
- Có, hì, đang tính nhờ!
- Không có nhờ vả gì cả, tính công nhá!
- Ax, đồ cơ hội! Chưa làm đã đòi trả công. Anh cứ làm được đi đã
Linh tinh chút nữa rồi mình với nó về, sáng đó đi loanh quanh với nhà. Nó thì mặt cứ chảy ra, nhắn tin liên tục, chắc hẹn hò lại với thằng H
- Chiều anh lại xin đưa em đi chơi như hôm qua nhá!
- Sao em ko tự xin Bố đi, bố cũng biết em có bạn trong này mà
- Nhưng bố cứ bắt phải ở nhà 1 bữa
- Sao phải thế, để đó anh giải quyết
Thế là trưa đấy mình lại phải nói dối các cụ. Bố vợ mình thì có vẻ không hài lòng lắm nhưng được cái Bác mình tân lí (hay các cụ cũng vun vào cho mình ko biết), cộng thêm mấy ông bạn của các cụ gà vào cho nên cũng xong xuôi.
- Vợ con tính sang tuần đi Đà Lạt chơi, Bố cho em nó đi nhá. Mình nói với bố vợ sau khi đã confirm cái vụ đi chơi buổi chiều
- Đi với ai? Bố vợ quay ra hỏi nó
- Con đi với bạn con, bố ko tin tưởng thì cứ cho con rể Bố đi mà giám sát. Vợ mình nói hơi hỗn
- Bố cứ giữ khư khư cái quả bom nổ chậm làm gì? Con phải đi làm không đi với P.Anh được, nhưng con có bạn bè trên đó nhiều, đi đứng ăn ở con lo được hết. Nhà mình lên đó con cũng nhờ bạn con không mà!
- Thì ông cứ để nó đi. Ông cho nó sang Anh ở 1 mình còn được, nó về đi chơi ông cũng không cho là sao? Mấy ông bạn của Bố vợ mình nói thêm vào.
Lôi thôi 1 hồi rồi Bố vợ mình cũng chịu, căn bản lần này ông ấy vào cũng có công việc gì đó nữa, không giám sát con gái được nên cứ bắt nó loanh quanh SG thôi, chứ ông ấy mà rảnh chắc 2 bố con cùng đi, có mà vỡ mặt!
Mình chở con vợ mình lên chỗ thằng H cho tụi nó đi chơi, vợ mình thì vui lắm, ngồi sau cảm ơn mình rối rít vì xin cho nó đi chơi. Mình thì chẳng thấy vui gì cả, nối giáo cho giặc mà, sao mà vui nổi. Thằng H nghe tin sang tuần vợ mình được đi chơi xa cũng có vẻ mừng ra mặt, gặp mình lần này nó còn bắt tay bắt chân nữa chứ, rồi kêu mình vào quán café bàn bạc cho nó luôn. Mình cũng theo vào, trong quán có thằng H với 2 thằng bạn nó nữa, cũng dân HN vào trong này làm việc.
Sau 1 hồi bàn thảo thì thống nhất là tụi nó sẽ đi Đà Lạt vì lúc đầu còn lượng lự Nha Trang với miền Tây nữa. trước mắt là có 2 đứa nó đi thôi, có thể có 1 cặp là bạn của con vợ mình nữa. Mình alo cho thằng bạn trên đó nhờ vả xong rồi té, kệ bọn nó ngồi lại với nhau. Thằng H thì lần này mang ơn mình sái cổ, nó không còn nhìn mình với ánh mắt hình tên lửa khi mình trêu bồ nó nữa! Mình qua chỗ thằng bạn, nằm chơi 1 lúc rồi ngủ mẹ lúc nào. Ông bố vợ gọi về ăn cơm rồi tối còn cho vợ mình đi đâu đó nữa, mình ko dám cãi lại.
Chở con vợ về mà nó ngồi sau cứ lèm bèm sốt hết cả ruột, giờ lại thấy ghét với cái tính tiểu thư, trẻ con của nó, không ngoan ngoãn nghe lời Bố lại đổi ý thì ăn cháo hết cả đám bây giờ. Mình quát nó thế nó mới chịu thôi. Ăn uống xong nó đi với mọi người còn mình nằm nhà xem Super Sunday, tính ra quán café xem mà thấy mệt quá, mình nằm nhà xem trên máy tính, xem trận MC – Arsenal mà ngủ lúc nào không hay.
- Ê, anh ngủ gì mà em gọi mãi ko trả lời vậy? Con vợ nó đập đập vào vai mình
Mình mở mắt ra mà đầu óc quay cuồng, người mệt mỏi rã rời
- Anh sao thế? Mệt ah?
- Ừ, thấy mệt quá, thôi anh ngủ đây
Mình cuốn lấy cái chăn ngủ tiếp, vợ mình nó tắt máy tính cho mình, nói gì đó không rõ nữa.
Đến sáng, nó lại gọi mình dậy tập thể dục thì phải, lúc đó mình đang nằm rên hừ hừ, mình sốt cao quá. Mình chỉ nhớ là con vợ đập mình dậy, nó sờ trán mình rồi nói gì to lắm, lát sau thấy có người chạy qua phòng mình, cũng sờ trán rồi cho mình ra bệnh viện gần nhà. Thấy ông bác sĩ banh mắt banh miệng mình, soi soi gì đó rồi làm ngay mấy cái chích vào tay vs vào mông. Mình nhớ hết, chỉ có điều mệt chẳng muốn nói gì cả.
Lúc mình mở mắt ra thì thấy nằm trong bệnh viện, 1 mình 1 phòng, cô bác sĩ nhà mình quen đang chỉnh lại cái bình nước (mình phải tiếp nước), vợ mình thì đang ngồi ở cái giường bên cạnh, dí mắt vào điện thoại.
- Mấy giờ rồi vợ? Mình hỏi mà cái miệng đắng ngắt
- Anh dậy rồi ah? Đỡ hơn chưa? 9h rồi!
- Mày làm gì mà sốt zữ zịa? Cô bác sĩ quay xuống hỏi mình
- Cháu đâu làm gì đâu? Cô phải hỏi vợ cháu xem tối qua có làm gì cháu ko chứ?
- Anh còn đùa được nữa hả? biết thế em để anh nằm ở nhà đến giờ luôn.
- Mày rồi cũng chết vì gái thôi, nằm im đấy! Cô bác sĩ nói lúc mình cửa quậy tính nhỏm dậy
- Cháu có sao ko cô?
- Chưa chết được, truyền hết chai nước này ổn thì về! Bà ấy mắng mình, biết thừa là mình sợ bệnh viện mà!
Cô bác sĩ đi ra ngoài, còn mình với con vợ ở lại trong phòng, nó ngồi xích lên bóc trái cây cho mình, chẳng biết ở đâu ra nữa. Nó đưa mình ko ăn rồi lại bỏ tọp vào miệng, nhìn vô tư lắm. Mình nhìn nó thấy buồn cười ghê
- Anh cười cái gì?
- Có vợ chăm sóc thấy hạnh phúc quá thì cười chứ sao
- Ax, ăn mấy đấm thì ngồi đó mà hạnh phúc.
- Mọi người đâu hết rồi? Sáng giờ ai gọi anh ko? Mình hỏi khi thấy điện thoại của mình ở giường bên kia
- Thấy anh ổn mọi người đi làm rồi. Có anh gì ở công ty gọi anh, em bào anh ốm nghỉ rồi. Nó trả lời mà chẳng thèm nhìn mình, cứ ngồi bóc trái cây ăn ngon lành
Một lúc sau thấy nó có điện thoại, nó đang ăn dỡ mấy trái nho mà vứt đó mừng húm. Chắc là thằng H gọi, mình nghe thấy vợ mình nó nói đường sá gì đó. Mẹ, biết cái đườn nào ở SG đâu mà bày đặt chỉ cho người ta nữa ko biết! Mình còn đang nghĩ thì nó đã đưa điện thoại cho mình.
- Anh H đến, anh chỉ đường hộ em cái. Nó dí luôn điện thoại vào tai mình, mình chẳng kịp hỏi đầu đuôi gì cả
Mình lại chỉ đường cho thằng H đến, miệng nói mà đầu nghĩ hoài ko ra thằng này nó dẫn xác đến đây làm gì! Cũng may nó đi gần tới nơi rồi, chỉ lòng vòng 1 lúc thì cũng xong. Một lúc sau thấy con vợ có điện thoại rồi nó chạy ra ngoài, dắt thằng H đi vào, nó mua trái cây nữa!
- Tôi đã chết éo đâu mà ông mua trái cây đến cúng chi?
-Có đến thăm thì mua bia rượu hay thịt chó gì đó chứ? Mình nói tiếp khi thấy nó đơ ra trước câu hỏi của mình.
Giờ nó mới định thần ra là mình đùa, chẳng hiểu nó khù khờ thật hay giả tạo thế không biết nữa. Nó lại hỏi han mình mấy câu, mình chẳng thích cái kiểu đấy, nói chuyện tử tế có vẻ nó ko hợp với mình nữa hay sao ấy.
- Thế 2 đứa tính khi nào đi để tôi còn set up chứ?
- Bọn em tính sáng mai đi, mà anh thế này …. Con vợ mình nói
- Tính bỏ nó ở nhà chăm anh hay sao mà quan tâm dữ thế?
- Anh nói chuyện đàng hoàng xem nào! Con vợ mình nhăn mặt
- Ờ thì đàng hoàng, mai 2 người cứ đi đi, để anh nói với Bố cho, lên đó khắc có người đưa đi chơi.
- Cảm ơn ông! Tôi cũng tính mai đi rồi thứ 5 thứ 6 về là hợp lý, cuối tuần tôi lại phải ra Bắc rồi, đi về còn nhậu với ông 1 bữa nữa chứ?
- Khỏi cảm ơn, nhậu thì còn xem xét xem trình ông đến đâu. Hoho
Vợ mình có điện thoại, nó chạy ra ngoài nghe, còn mình với thằng H ở trong phòng. Nó cứ loay hoay gì đó, vẻ ngại ngùng
- Có chuyện gì thế? Mình hỏi gợi ý
- Không, có gì đâu! Nó chối
- Đệt, có gì nói cmn ra, ghét cái cái độ
- Ông thấy P.Anh thế nào? Cuối cùng nó cũng phải đi vào chủ đề
- Thế nào là thế nào? Sợ tôi cua mất bồ hả? Mình hỏi thẳng
- Tôi ăn nói không lại ông, nói thật là cũng ganh tị, từ hôm rồi đến giờ thấy ông cứ hay chọc nó cũng thấy nhột!
- Còn biết nhột là tốt. Tính tôi nó thế rồi, đổi không được. Còn P.Anh thì thằng điên nào mà không thích. Nhưng ông yên tâm đi, tôi éo tán gái đang có bồ đâu mà ông phải lo. Lo cái thân ông ấy, tính tình thế có mà nó bắt nạy cho suốt ngày à?
- Bla…bla…..
Nói chuyện 1 hồi xong mình chẳng biết là mình thông minh hay lại bị thằng H nó giả ngây giả ngô đưa vào bẫy của nó nữa không biết. Nhưng được cái ức chế giải tỏa, thằng H nói chuyện với mình cũng thoải mái hơn. Mình chỉ chỗ cho 2 đứa nó đi chơi vòng vòng, đến trưa thấy mang cháo ra cho mình. Cô bác sĩ test lại nhiệt độ mình cái rồi cho về, 2 đứa nó đưa mình về luôn, chẳng cần ai nữa cả. Nhà mình cũng có gọi nhưng thấy mình ổn, mình cũng nói là tự giải quyết được nên ko ai can thiệp gì nữa. Đưa mình về đến nhà rồi thằng H với vợ mình lại đi chơi, toàn là mình chỉ đường, thống nhất là về trước 5h chiều ko sợ bố vợ mình về lại la nó.
Mình nằm nhà vừa xem TV vừa ngẫm nghĩ, mình có khù khờ quá không? Người ta vẫn nói những gì mình muốn có được thì phải ra sức mà dành lấy, đằng này mình lại đẩy nó xa tầm với của mình hơn. Cứ như thế này biết bao giờ mới có người yêu được nhỉ? Con gái bây giờ có nhan sắc 1 chút thì nứt mắt ra đã có người yêu rồi, mình cứ né đồn có địch hoài thì bắt hàng lacoste mất thôi! Thấy có chút gì đó tiếc nuối, chút gì đó buồn, chút gì đó chạnh lòng.
Đến tối thứ 2 mình cũng set up xong với mọi người cho thứ 3 con vợ mình đi Đà Lạt. Mình nằm cả ngày rồi, chẳng muốn nằm nữa nên lại xuống sân ngồi hút thuốc, mọi người ở trên lầu cả. Vợ mình thấy thế cũng ra ngồi nói chuyện. Cũng chẳng có gì to tát, nói đủ thứ chuyện. Mình cảm nhận thấy ở vợ mình có gì đó sâu sắc hơn trước rất nhiều, hình ảnh vợ mình bây giờ khác hẳn với cái vẻ tiểu thư đáng ghét những năm trước. Đúng là có chút tự lập vào có khác, hoàn thiện hẳn ra. Mình lại thấy tiếc nuối, nhận ra thì muộn mất rồi!
Mình nghỉ làm mấy ngày, vợ mình đi chơi với zai nhưng vẫn không quên thằng chồng bệnh tật ở nhà vẫn gọi hỏi thăm thường xuyên. Thôi cố giữ sức khỏe cuối tuần này chinh chiến với tụi nó 1 bữa nữa cho hết nghĩa vụ vậy, lại quên nhanh mà sống thôi các thím ợ! Cái nghiệp FA chắc còn theo mình dài dài, haizzzz.....