Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
- ----------------
Trì Tiểu Dao chần chừ một chút, cũng lấy ngọc diệp Tô Vân đưa, để sát phía trên lông mày của chính mình.
Hai cái thiên nhãn lần lượt mở ra, nàng nhất thời kinh ngạc phát hiện, mình đích thật trở nên tai mắt thông minh, đầu óc xoay chuyển càng nhanh, thậm chí ngay cả vận chuyển tính linh thần thông của mình cũng biến thành tinh tế tỉ mỉ!
- Hai loại ngọc diệp tốt hơn đường phố bán rất rất nhiều!
Nàng không khỏi kinh ngạc, nàng cũng mua qua không ít thiên nhãn ngọc diệp linh sĩ khác chế tạo, đều dùng khi muốn truy nguyên, công hiệu đều không khác mấy.
Mà thiên nhãn ngọc diệp do Nhàn Vân cùng Đồ Minh - hai vị thủ tọa Văn Xương học cung luyện chế, thế mà nhiều thêm đủ loại thần thông của đạo môn cùng phật môn, quá bất khả tư nghị (*) a!
Loading...
[*: Khó tin]
Dùng thiên nhãn vào việc học tập, quả thực có thể học càng nhanh, học càng nhiều, lĩnh ngộ càng sâu!
- Đầu óc Tô sư đệ thật linh hoạt, lại có thể nghĩ ra cách dùng như vậy! Cùng hắn sinh em bé nhất định sẽ rất thông minh! Ừm, nếu ta cùng hắn sinh em bé, nhất định phải gọi Tô Vân Dao, đợi đến Tô Vân Dao sáu tuổi... Khi Vân Dao đến tuổi kết hôn... Không được, suy nghĩ của ta xoay quá nhanh a!
Nàng vội vàng ngừng suy nghĩ lung tung, lập tức bắt đầu giảng bài. Mấy người Hoa Hồ, Ly Tiểu Phàm vừa mừng vừa sợ, bất luận Trì Tiểu Dao nói cái gì, bọn họ đều có thể tuỳ tiện ghi nhớ, bất luận Trì Tiểu Dao quan tưởng cái gì, bọn họ đều có thể quan sát được tất cả chi tiết!
Thiên nhãn để cho bọn họ quan sát được càng nhiều hơn bình thường, lĩnh ngộ càng sâu hơn bình thường, lại đối chiếu với thư tịch Văn Xương học cung, tìm hiểu càng nhanh hơn rất nhiều!
Nhàn Vân cùng Đồ Minh liếc nhau, tên mặt mỗi người đều có vẻ đăm chiêu.
Bọn họ cũng không có nghĩ tới thiên nhãn có thể dùng như vậy, như thế, dù sĩ tử dùng nó để lĩnh ngộ hay là học tập đều tiến cảnh rất thần tốc, giảm bớt không ít thời gian.
Nhưng mà, cái này cũng cần tài lực cường đại. Dù sao, không phải mỗi người đều có thể giống như Tô Vân, trực tiếp lấy ra sáu mươi thanh hồng tệ mà không nháy mắt một cái. Cũng không phải mỗi một vị linh sĩ luyện chế thiên nhãn đều có trình độ cùng tu vi như Nhàn Vân cùng Đồ Minh.
Trì Tiểu Dao giảng bài cổ họng đến phát khô, rốt cục cũng ngừng lại, lúc này nàng mới hoảng sợ phát hiện, bản thân giảng một hồi lại nói hơn phân nửa “dược lý” mà bản thân am hiểu nhất!
Phải biết, đây chính là chương trình học mà phải ít nhất nửa năm mới có thể học xong!
Đương nhiên, nửa năm này còn có các mười ba môn học khác cần học.
Chẳng qua, thời gian ngắn như vậy đã giảng xong nhiều chương trình học như vậy, hơn nữa đám người Tô Vân, Hoa Hồ vậy mà học được hết, không những học được hết, hơn nữa ghi nhớ, hiểu, lĩnh ngộ thậm chí nắm giữ, đây mới là điều làm người ta khiếp sợ, không gì sánh nổi!
Một người, hai người nắm giữ thông minh tài trí bậc này ngược lại cũng thôi, làm sao có thể thoáng cái có năm người đều nắm giữ thông minh tài trí bậc này?
Đáng sợ hơn chính là, Trì Tiểu Dao cảm thấy mình dường như cũng nắm giữ thông minh tài trí như vậy!
Bởi vì nàng phát hiện bản thân bên trong quá trình giảng bài vậy mà lĩnh ngộ ra mới đồ vật, mới giải thích từ những kiến thức sớm đã học qua trong khóa học!
- Hai loại thiên nhãn quả thực đáng giá với số tiền này, thậm chí có thể nói là bán rẻ!
Trì Tiểu Dao khen ngợi.
Buổi trưa nghỉ ngơi, Tô Vân không nghỉ ngơi, mà giảng cho hai người hai người Nhàn Vân, Đồ Minh hắn đã thay đổi Hồng Lô Thiện Biến cùng Tất Phương Thần Hành như thế nào, lại lấy khí huyết hóa thành Giao Long cùng Tất Phương, mặc cho hai người quan sát chi tiết.
Qua giờ nghỉ buổi trưa, Trì Tiểu Dao giảng xong “dược lý”, lại bắt đầu nói về “giải phẫu”. Đến sập tối tan học, “giải phẫu” cũng đã được dạy gần nửa.
Hai cái thiên nhãn trên trán Trì Tiểu Dao cùng đám người Tô Vân vẫn còn, vẫn không có biến mất, Trì Tiểu Dao tấm tắc lấy làm kỳ lạ, thầm nghĩ.
- Trước kia mua thiên nhãn ngọc diệp, chỉ có thể duy trì nửa ngày. Hai vị lão sư luyện chế thiên nhãn có công hiệu quá tốt lại có thể duy trì dài như vậy, xem như một đồng thanh hồng tệ một cái cũng kiếm lợi lớn.
Nhàn Vân cùng Đồ Minh hai người cũng chưa từng rời khỏi Sơn Thủy cư, hai người vẫn luôn sửa sang lại Hồng Lô Thiện Biến cùng Tất Phương Thần Hành, gặp được nghi vấn trực tiếp tự hỏi Tô Vân, Tô Vân biết thì đều giải đáp.
Chỉ là, sau khi bọn hắn sửa sang lại phát hiện, nếu bàn về chiêu pháp đơn thuần mà nói, Tất Phương biến cũng không kém Giao Long ngâm, nhưng mà nếu so về tâm pháp, Tất Phương Thần Hành lại kém Hồng Lô Thiện Biến rất rất nhiều.
Bọn họ càng học môn công pháp này, càng cảm thấy thâm ảo.
Càng đáng sợ chính là, Tô Vân vậy mà bắt đầu dạy bọn họ Tạo Hoá thuật!
Tạo Hoá thuật là thứ mà Nguyên Động cảnh giới, Ly Uyên cảnh giới mới có thể tiếp xúc đến!
Loại trừ Tạo Hoá thuật ra, còn có hình khí chuyển tục, biến hóa mà thiện, vậy thì càng cao thâm, phức tạp hơn, dính dáng đến biến hóa đủ loại hình dáng của hình khí, cùng với ngũ hành tương sinh, cho dù đại cao thủ Thiên Tượng cảnh giới cũng chưa chắc có thể đảm bảo rằng mình hoàn toàn rõ ràng!
Càng kỳ quái hơn chính là, Tô Vân cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, Hoa Hồ cũng cảm thấy nên như vậy, cho dù Hồ Bất Bình, Thanh Khâu Nguyệt cùng Ly Tiểu Phàm cũng cảm thấy bọn họ quá ngạc nhiên rồi.
Trúc Cơ cảnh giới học những này, không phải đúng tầm sao?
Nhàn Vân đạo nhân là thủ tọa tây tịch Thanh Miêu viện, Đồ Minh hòa thượng là thủ tọa tây tịch Thích Già viện, hai người đều có lai lịch, tu vi sâu không lường được, nhưng mà cho dù bọn họ, cũng cảm thấy Hồng Lô Thiện Biến có chút quá khó, không phải công pháp mà sĩ tử Trúc Cơ cảnh giới có thể học được.
Năm người Tô Vân lại có thể học được, quả thực làm người ta khiếp sợ.
Chỉ là bọn hắn cũng không nghĩ tới, năm người Tô Vân sở dĩ có thể học được, chủ yếu vẫn nhờ người dạy dỗ bọn họ chính là Cầu Thủy Kính, đế sư Cầu Thủy Kính!
Cầu Thủy Kính không chỉ dạy cho năm người Tô Vân, còn dạy cho hai mươi sĩ tử khác!
Hơn nữa, Cầu Thủy Kính sáng tạo ra môn công pháp Hồng Lô Thiện Biến này căn bản không phải dùng để Trúc Cơ, mà dùng để làm đại nhất thống, là công pháp dùng để tu luyện đến trường sinh!
Một ngày học tập, Tô Vân cũng thu hoạch tương đối khá, học được kiến thức mà tường tự ở nông thôn không học được.
Hệ thống học tập hiện tại đối với hắn mà nói, có lợi thật lớn, lúc trước hắn chỉ có sở trường về am hiểu tuyệt học cựu thánh, tầm mắt khá hẹp, mà học tập “dược lý”, “giải phẫu” - các loại học vấn để hắn tầm mắt trở nên càng thêm rộng lớn.
Bởi vì cái gọi là núi đá khác có thể có ngọc quý, lại có cái gọi là từ đây suy ra mà biết, có đôi khi phải cần hấp thu kiến thức từ các môn học vấn khác nhau mới có thể giải quyết được nan đề quấy nhiễu bản thân đã lâu.
Bóng đêm dần dần sâu, Tô Vân yên tĩnh xuống, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Hắn thôi thúc tám mặt triều thiên khuyết trong mắt, Thiên môn mở ra, tính linh Tô Vân lay động, lần nữa xuất hiện bên trong thế giới kỳ dị sau Thiên môn.