Tả Tùng Nham nói.
- Người trẻ tuổi kia, thật lợi hại! Đồ Minh, ngươi cùng Nhàn Vân đi gặp hắn, ta đã đã nói với hắn, hắn cho phép các ngươi chép lại Hồng Lô Thiện Biến cùng Tất Phương Thần Hành của hắn.
Xe Phụ Sơn thú đưa Tô Vân cùng Trì Tiểu Dao đến Sơn Thủy cư, hai người xuống xe đi vào sơn thủy cảnh liền gặp Hoa Hồ và ba đứa bé đang ngồi đếm tiền.
Bên trong Sơn Thủy cư chất một đống lớn thanh hồng tệ, số lượng rất nhiều, có lẽ, đây chính là thù lao mà Tả Tùng Nham nói tới!
Tô Vân cũng bị sợ hết hồn, hắn biết quái kiếp tro đáng giá, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng giá trị nhiều tiền như vậy!
- Chủ yếu là quái kiếp tro sống quá đắt.
Trì Tiểu Dao nói.
- Quái kiếp tro hầu như chưa hề bị bắt. Hơn nữa, kiếp tro đơn thuần cũng đã có giá trị không nhỏ. Học cung không dùng đến nhiều quái kiếp tro như vậy, chắc chắn sẽ bán cho các học cung khác kiếm một món hời. Tả phó viện trưởng không bao giờ mua bán thua thiệt.
Nàng ngược lại không quá coi trọng tiền bạc.
Dù sao, Hồi Long hà thông đến Bắc Hải, cua Thanh Hồng thường thường tụ tập ngay cửa sông, Trì gia ở Hồi Long hà cái gì cũng thiếu, chỉ có không thiếu tiền.
Hoa Hồ ngược lại rất coi trọng đối với cái này, nói.
- Tiểu Dao học tỷ, chúng ta nơi này có ba ngàn thanh hồng tệ, phải có thể luyện chế một cái linh binh không?
Trì Tiểu Dao lắc đầu nói.
- Còn thiếu rất nhiều. Nếu như linh binh dễ dàng luyện thành, như vậy thì chẳng lẽ linh sĩ tiện tay sẽ có một cái à. Muốn luyện chế linh binh, thanh hồng tệ là thích hợp nhất, hao tổn khí huyết khá nhỏ. Chẳng qua thấp nhất cũng cần hơn vạn viên thanh hồng tệ mới có thể chế tạo ra một linh binh, bởi vậy được gọi là tính linh thần binh, cái chữ “thần” này thật ra hiếm có, có ý là tốn rất nhiều tiền.
Tô Vân cùng Hoa Hồ giật mình, hơn vạn khối thanh hồng tệ mới có thể luyện chế một tính linh thần binh?
Loading...
Cái này chẳng phải là nói, cả đời phần lớn linh sĩ đều có khả năng không có linh binh thuộc về mình?
- Thế gia bình thường cũng không có mấy linh binh, phần lớn linh sĩ đều là một bên tu luyện, một bên kiếm tiền tích lũy, đợi đến tu luyện tới Ly Uyên, Thiên Tượng cảnh giới, tiền cũng tích lũy được không sai biệt lắm, lúc đó có thể luyện chế linh binh thuộc về mình.
Trì Tiểu Dao cười nói.
- Nhưng mấy người có thể tu luyện đến cảnh giới Ly Uyên, Thiên Tượng? Sĩ tử có thể trở thành linh sĩ, đều là người có đại nghị lực, có thể tu thành Nguyên Động, càng ít ỏi, có thể tu thành Ly Uyên, Thiên Tượng, đã ít lại càng ít. Toàn bộ thành Sóc Phương, bên ngoài chỉ có ba mươi đại cao thủ Thiên Tượng cảnh giới, đêm qua còn chết một người đây.
Tô Vân nhớ tới Đồng Khánh La, thầm nghĩ.
- Thiên Tượng cảnh giới quả thực bất phàm, Đồng Khánh La kia là nhân vật lợi hại. Bất quá, hình như Đồng Hiên có một cây quạt xếp, chẳng lẽ quạt xếp kia không phải linh binh?
Hắn nói nghi ngờ của mình ra, Trì Tiểu Dao còn chưa kịp trả lời, chỉ nghe âm thanh của Nhàn Vân đạo nhân từ bên ngoài truyền đến.
- Linh sĩ không đủ của cải luyện chế linh binh liền sẽ mưu lợi, trước lấy linh khí thay thế. Linh khí cũng chia làm nhiều loại, có linh khí dùng để chiến đấu.
Tô Vân tiến ra đón, mời Nhàn Vân đạo nhân cùng Đồ Minh hòa thượng vào trong.
Đồ Minh hòa thượng nói.
- Luyện chế linh khí đơn giản, rất nhiều sĩ tử sau khi tu thành linh sĩ, bản thân có thể học luyện chế trong học cung. Nhưng mà luyện chế linh binh hơi khó khăn, dính dáng đến mọi phương diện, cần phải có linh sĩ học tinh luyện kim loại, còn cần có linh sĩ học thuật số, học lạc ấn, học tế luyện, học rèn luyện... Vẻn vẹn xin những linh sĩ này đã tiêu phí tiền bạc đủ để tạo một cái linh binh!
Nhàn Vân đạo nhân cười nói.
- Bởi vậy linh binh là đồ vật của thế gia.
Đồ Minh hòa thượng thở dài.
- Bên trong chợ quỷ Thiên môn ngược lại có linh binh đấy, hơn nữa uy năng của từng cái đều rất mạnh mẽ, đáng tiếc...
Nhàn Vân đạo nhân cũng thở dài, trong lòng rất ngứa ngáy đối với linh binh trong chợ quỷ Thiên môn, cũng không dám đi lấy.
- Linh sĩ bình thường, dùng linh khí là được, những năm này, linh khí vang dội, sinh ra không ít đồ chơi cổ quái kỳ lạ.
Nhàn Vân lấy ra một mảnh ngọc chất lá cây.
- Cái này gọi thiên nhãn, cũng là linh khí. Có thể kề sát mi tâm người, hóa thành một con mắt, dùng bảo vật này có thể nhìn thấu hư ảo, thậm chí trực tiếp nhìn thấy đồ vật mà mắt thường nhìn không được. Đi lại ở ra ngoài, chuẩn bị vật này. Một khối thanh hồng tệ một cái.
Tô Vân cực kỳ động tâm, đang định mua mấy cái, Trì Tiểu Dao lặng lẽ kéo ống tay áo của hắn, thấp giọng nói.
- Một khối thanh hồng tệ có thể mua mười cái!
Nhàn Vân đạo nhân khẩn trương, vội nói.
- Trì gia tỷ tỷ! Đây là đồ Đạo gia từng khai quang, không giống với thiên nhãn phổ thông! Thiên nhãn này của ta là thiên nhãn của đạo môn, nhìn nội tâm người, phá trận pháp người, nhìn thấu yêu tà, thậm chí quan sát như kính hiển vi, đều dễ như trở bàn tay!
Trong lòng Tô Vân khẽ nhúc nhích, dò hỏi.
- Là do tự đạo trưởng luyện ra?
Nhàn Vân đạo nhân liên tục gật đầu.
Tô Vân suy nghĩ một chút, nói.
- Một khối thanh hồng tệ hai cái thiên nhãn, ta muốn sáu mươi cái.
Nhàn Vân đạo nhân mừng rỡ, vội vàng lấy ra một cái túi vải từ tay trong áo, cười nói.
- Quả nhiên là tài chủ mới nổi, tài đại khí thô! Tốt, ta thua thiệt một chút, dù sao cũng không có bán cho ai bao giờ. Sáu mươi thiên nhãn, thu ngươi ba mươi thanh hồng tệ!
Tô Vân nói với Hoa Hồ.
- Nhị ca, đưa cho đạo trưởng ba mươi thanh hồng tệ.
Hoa Hồ lên tiếng, đếm ba mươi thanh hồng tệ đưa qua.
Nhàn Vân đạo nhân vội vàng nhận lấy tiền, đếm sáu mươi phiến ngọc diệp, cười nói.
- Các ngươi cứ dùng tự nhiên, đảm bảo rất tốt. Thiên nhãn những người khác đều do linh sĩ luyện, nhưng đây là do chính ta luyện! Ta dù sao cũng là... người có cảnh giới cao hơn!
Hắn hoàn chỉnh lượt bỏ qua đoạn nói đến cảnh giới của mình.
Đồ Minh hòa thượng thấy hắn ba hoa một chút đã kiếm được nhiều tiền, vô cùng hâm mộ. Tô Vân hỏi.
- Đại sư cũng biết luyện chế thiên nhãn?
Đồ Minh hòa thượng nhất thời tỉnh táo tinh thần, lấy ra một cái túi tiền, cười nói.
- Thiên nhãn ta luyện là thiên nhãn phật môn, cũng đã được khai quang qua, để cho tâm não người ta thông minh, còn có phật quang sau đầu che chở, chư tà bất xâm! Nếu sĩ tử muốn mua mà nói, cũng bán đồng dạng giá tiền cho ngươi!
Tô Vân ném một ánh mắt qua cho Hoa Hồ, Hoa Hồ hiểu ý, lấy tới ba mươi viên thanh hồng tệ đưa cho Đồ Minh hòa thượng.
Đồ Minh mừng rỡ, vội vàng đưa cho hắn sáu mươi phiến ngọc diệp.
Tô Vân lấy ra mỗi bên mười mảnh từ hai loại ngọc diệp, giao cho Trì Tiểu Dao, nói.
- Đưa cho sư tỷ đi học dùng.
Trì Tiểu Dao giật mình.
- Đi học dùng?
Tay trái Tô Vân cầm một mảnh ngọc diệp đạo môn, tay phải một mảnh ngọc diệp phật môn, để lên phần trán trên hai lông mày của mình, chỉ thấy hai mảnh ngọc diệp dần dần biến mất.
Sau một khắc, phía trên hai lông mày của hắn đột nhiên hiện ra mi mắt, sau đó lộ ra hai con mắt, trở mình nhấp nhô mấy lần, lúc này mới tập trung tầm mắt.
Đặc biệt là thiên nhãn phật môn, thật sự có dị tượng, để sau gáy Tô Vân nhiều ra thêm một vòng phật quang nhàn nhạt.
Chỉ là, bên trên lông mày mọc ra mắt, hơn nữa còn là con mắt dựng thẳng, rất cổ quái.
Bên trong linh giới Tô Vân, nội tâm hắn đang lật xem thư tịch Văn Xương học cung, bốn mắt đảo qua, quả nhiên như Nhàn Vân, Đồ Minh nói, một mắt tứ hạnh, bất luận trí nhớ hay lực lĩnh ngộ đều tăng lên rất nhiều!
- Dùng thiên nhãn học tập?
Trì Tiểu Dao, Nhàn Vân cùng Đồ Minh không khỏi kinh ngạc, đây là lần đầu tiên có người dùng thiên nhãn tới học tập từ khi thiên nhãn linh khí được sáng tạo ra tới giờ!
Hoa Hồ, Thanh Khâu Nguyệt, Ly Tiểu Phàm cùng Hồ Bất Bình cũng đều tự lấy hai loại ngọc diệp, học theo, kề sát vào phía trên lông mày, bọn họ cũng đều mọc ra thêm hai con mắt.
Bốn con mắt của Tô Vân đảo qua trên thân bọn người Hoa Hồ, Thanh Khâu Nguyệt, trầm giọng nói.
- Dùng cái này học tập càng nhanh! Tranh thủ mười ngày, học bù tất cả chương trình!
“Ừm!”
Bốn tiểu hồ ly cùng nhau trọng trọng gật đầu.
Tô Vân lo lắng.
- Tả phó viện trưởng quá nhanh trí, giống như có hỏa nhãn kim tinh, trước mặt hắn, chẳng biết lúc nào thân phận của ta sẽ bại lộ rồi bị vạch trần, bây giờ có thể học được bao nhiêu thì cố gắng học bấy nhiêu a...