Lang Phi

Chương 24: Q.1 - Chương 24: NGUY HIỂM TRÙNG ĐIỆP 2




Màn đêm trầm thấp, ánh trăng như lưỡi liềm.

Kinh thành Phượng quốc. Trong Thượng Quan phủ, Tây uyển, trong phòng Thượng Quan Quân Dao.

Hơn nữa tháng, Thượng Quan Quân Dao vẫn chưa có dấu hiệu thanh tỉnh, vẫn cứ ngủ say, bất quá thỉnh thoảng lúc đêm khuya không người thì nàng lại vô ý thức kêu gọi, Hàn Lăng, tiện loại. Bốn chữ quanh đi quẩn lại khinh gọi.

Hôm nay, ba tỷ muội Thượng Quan gia luôn cùng nàng giao hảo cùng nhau tới thăm nàng.

“Đại tỷ, nghìn vạn lần chớ trách chúng ta muộn như vậy mới tới thăm tỷ nha”. Thượng Quan Uyển Đình cầm khăn lụa che chóp mũi, cau mày, nhìn thiếu nữ sắc mặt tái nhợt trên giường nói.

“Đúng vậy, mấy ngày nay, mấy người chúng ta mỗi ngày đều phải luyện tập cầm kỳ thư họa, còn phải học múa, cho nên, căn bản là không có bao nhiêu thời gian, hôm nay thật vất vả mới có lúc rảnh, chúng ta mới đến nhìn ngươi”. Thượng Quan Mộng Dao có chút phô trương nói. Dứt lời, cũng lấy khăn tay che chóp mũi.

Thượng Quan Nhã Lâm thì xua xua tay, vẻ mặt chịu đựng, thập phần không nhẫn nại nói “Đừng giả dối như thế. Kỳ thật chúng ta hẳn là nên cảm tạ đại tỷ, nếu không phải nàng có một ham mê đặc thù như thế, sợ là chúng ta còn không có cơ hội được cha coi trọng đâu”

“Ngũ muội, lúc này đại tỷ đang ở đây, nói chuyện phải biết chú ý một chút, có lẽ đại tỷ có thể nghe được chúng ta nói đấy, đại tỷ nếu như nghe được, chắc sẽ rất thương tâm. Khụ khụ khụ……. Mùi vị ở đây thật gay mũi, không biết những hạ nhân kia làm việc như thế nào nữa?” Động tác của Thượng Quan Mộng Dao cực kỳ khoa trương kinh hô.

Tam tỷ muội vẻ mặt đều tươi cười rực rỡ nhìn Thượng Quan Quân Dao vẫn không nhúc nhích trên giường, lúc này, bởi vì thân phận của Thượng Quan Quân Dao đột nhiên sụt giảm, nên những hạ nhân kia cũng đâu còn tận tâm chiếu cố nàng. Hơn nữa lúc này nàng đại tiện tiểu tiện đều không thể khống chế, nên bọn hạ nhân càng chán ghét không thôi, hầu hạ cũng sút kém, trong phòng này, giờ đây, bao phủ một loại hương vị khó nghe.

“Được rồi được rồi, chúng ta đừng ở lại chỗ này nữa, khó bảo đảm sẽ không bị ngộp chết, đại tỷ biết tâm ý của chúng ta là được rồi, đi thôi, chúng ta đi nhanh đi” Thượng Quan Uyển Đình thúc giục hai người, vội vã nín nhịn mùi vị cay mũi kia, nghĩ nghỉ nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

“Ừ ừ”

Ba người tới mau, mà đi cũng mau, cười nhạo xong, đều cảm thấy mỹ mãn rời đi.

Ngay khi các nàng xoay người rời khỏi là lúc khóe mắt thiếu nữ thê thảm vô cùng trên giường chảy xuống một giọt lệ. Chỉ cần nàng có thể tỉnh lại, sỉ nhục của ngày hôm nay, nàng nhất định sẽ đòi lại.

Sau khi ba người rời khỏi, không quá bao lâu, một thiếu nữ chậm rãi tiêu sái tiến vào.

Thiếu nữ nhìn thấy thân hình Thượng Quan Quân Dao từ từ gầy gò nằm trên giường, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia phức tạp, khẽ thở dài một hơi nói “Đại tỷ, ngươi coi thường Hàn Lăng”. Thượng Quan Quân Dao tuy rằng cá tính có chút kiêu ngạo thế nhưng tuyệt đối không phải là người ngu xuẩn, nàng có thể bị Hàn Lăng đơn giản ám toán, chỉ có thể nói, nàng quá coi thường Hàn Lăng.

Tiếng nói nhàn nhạt vang lên trong phòng.

Ngón tay khô vàng của Thượng Quan Quân Dao kịch liệt run lên một chút.

“Nàng tuyệt đối không đơn giản như chúng ta thấy, mặc dù nàng chỉ có tám tuổi” Lúc thiếu nữ nhắc tới niên kỉ của Hàn Lăng thì thân hình bỗng chốc run lên.

Thủ đoạn đối phó Thượng Quan Quân Dao, tàn nhẫn không lưu tình như thế, đây đúng là Hàn Lăng tám tuổi nhu nhược hèn nhát mà nàng vẫn không coi ra gì gây nên sao!

Thượng Quan Minh Tiệp nàng dù cho sống mười ba năm, dù cho đối đãi với bất cứ địch nhân nào cũng vô pháp dùng được thủ đoạn âm ngoan như thế! Cho nên, sự đáng sợ của Hàn Lăng tuyệt đối không phải là nàng có thể tưởng tượng ra được.

“Ảnh vệ đã bắt được tỳ nữ của Hàn Lăng, cha lấy nàng để áp chế Hàn Lăng trở về. Cha đánh cái chủ ý gì, tin tưởng tỷ và ta đều rõ ràng, mà đã chạy khỏi một lần, Hàn Lăng sẽ khinh địch bị lợi dụng như vậy sao? Thượng Quan phủ e rằng sẽ không còn yên ổn nữa”. Thượng Quan Minh Tiệp nhìn thiếu nữ trên giường, nhàn nhạt nói.

Hàn Lăng, nàng sẽ vì một tỳ nữ mà trở về sao?

Thượng Quan Minh Tiệp quay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, bên ngoài trời tối đen như mực, ánh trăng chiếu vào trên mặt nàng, chậm rãi nhắm mắt lại, nàng nên đợi một ngày Hàn Lăng lớn lên, trở thành nữ tử chói mắt sao? Để nàng cướp đi nam tử mà nàng yêu thương sao?

Không!

Trong đôi mắt đẹp của thiếu nữ, dấy lên liệt hỏa chói mắt. Nàng không thể đem hạnh phúc chắp tay cho kẻ khác!

Trung viện, thư phòng.

“Lão gia khẳng định Lục tiểu thư sẽ vì một tỳ nữ mà nhận mệnh quay về sao?” Lâm Vĩ khom lưng đứng ở một góc trong thư phòng hỏi Thượng Quan Chính Hào.

Phía trước cửa sổ, Thượng Quan Chính Hào chắp tay đứng, trong mắt hiện lên một tia quỷ quyệt, “Lúc đầu nàng rời khỏi đã mang theo một tỳ nữ đê tiện, như vậy nhất định sẽ vì tỳ nữ này mà trở về. Còn có, lúc các ngươi bắt cóc tỳ nữ đó, Hàn Lăng đang ở cùng Tứ điện hạ sao?”

“Vâng. Lục tiểu thư gấp rút lên đường trở về, Tứ điện hạ cũng liền suất lĩnh đại quân theo sát sau đó”

Nghe vậy, khóe miệng Thượng Quan Chính Hào lập tức hiên lên một nụ cười gian trá cực kỳ, “Quả đúng như vậy, Tứ điện hạ và Hàn Lăng quan hệ cũng không đơn giản”. Hoàn hảo lúc đầu không có nghe ý kiến của Dao nhi đem Hàn Lăng đưa cho Bình Gíang Vương gia. Quân cờ tốt như vậy nếu không hảo hảo lợi dụng, thật quá lãng phí.

“Nô tài cũng cho là như vậy” Lâm Vĩ gật đầu, lúc này dù cho mắt có mù, cũng nhìn ra được, quan hệ của Lục tiểu thư và Tứ điện hạ không tầm thường.

Bất quá, hắn làm sao cũng thật không ngờ, tiểu thư mới tám tuổi, lại được di truyền bản lĩnh cám dỗ của mẫu thân nàng, câu dẫn được Tứ điện hạ. Về sau đối với vị tiểu thư này, hắn cũng phải dành chút tâm.

“Chỉ cần nàng vừa xuất hiện, thì liền chế trụ” Thượng Quan Chính Hào lạnh giọng phân phó.

Một quân cờ hảo hạng đặt ở trước mặt, mà hắn là người chơi cờ, đương nhiên phải tận hết khả năng lợi dụng tốt quân cờ này.

“Vâng”

……………………………..

Đảo mắt, khoảng chừng qua mấy ngày.

“Giá!”

Thanh âm thanh thúy non nớt vang lên trên quan đạo không người.

“Giá!”

Nam hài mặc hắc ý bó sát người, thân ảnh nho nhỏ cưỡi trên tuấn mã cao to chạy như bay.

Chết tiệt! Mã tốt nhất của cổ đại cũng không thể ngày đi vạn dặm, nếu lúc này có máy bay, nàng nhất định tự thân điều khiển, chỉ cần một canh giờ, là có thể trở lại kinh thành!

Hàn Lăng nghiến răng nghiến lợi nhìn con đường dường như không có đích đến, trong lòng nảy sinh ý nghĩ ác độc.

Bụi bặm tung bay trên quan đạo, gót sắt thanh thanh.

Cách đó không xa ở phía sau Hàn Lăng, một anh tuấn thiếu niên, khóe miệng cong cong nhìn Hàn Lăng liều mạng phi ngựa phía trước, bốn ngày bốn đêm, không ngủ không nghỉ mà chạy, nàng vậy mà ngay cả một tia uể oải cũng không có.

“Bản điện hạ muốn xem, rốt cuộc ngươi có thể kiên trì tới khi nào!” Thiếu niên nghiến răng nhìn chằm chằm nữ hài trong làn bụi phía trước, hắn cũng không tin nàng sẽ tiếp tục không ăn không ngủ mà chạy được tiếp!

Chết tiệt, ngay cả nước, nàng cũng không có uống một ngụm.

Cho dù là thân trên chiến trường như hắn, cũng chỉ có thể hai ngày không uống nước, nàng, dĩ nhiên đã bốn ngày bốn đêm!

Nếu không phải hắn có dự kiến trước, bảo Lưu phó tướng dẫn dắt đại quân không cần gấp rút lên đường, sợ rằng mười vạn đại quân sẽ tùy theo hắn một ngày một đêm điên cuồng chạy!

“Giá!” Thiếu niên cưỡi hãn huyết bảo mã, chỉ chốc lát thời gian, liền phóng như bay đến phía sau nữ hài một khoảng cách rất gần.

Hai con ngựa, một thiếu niên phong thần tuấn lãng, một nữ hài lạnh lùng.

Nữ hài mặt lạnh, mắt nhìn tiền phương, không nhìn thiếu niên bên cạnh.

Khóe miệng thiếu niên giật giật. Hắn phát hiện, hắn có chút đê tiện……….

“Bản điện hạ ở đây, ngươi dám cả gan không hành lễ” Phượng Hạo Thiên hướng về phía nữ hài thét lớn.

Hàn Lăng bất vi sở động, nàng phải nhanh nhanh chạy đi, không có thời gian mà đi đáp lại hắn!

Phượng Hạo Thiên bị coi thường, phẫn nộ không thôi, “Ngươi……..!”

Đúng lúc này, trên quan đạo chỉ có hai người bọn họ, dĩ nhiên từ bốn phương tám hướng, hiện lên vô số cung tiễn màu đen! Phô thiên cái địa tập kích hai người bọn họ!

“Coi chừng!” Phượng Hạo Thiên kinh hô!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.