Đúng là với các loại tình hình trên, nếu như Tiêu Nhạn Tuyết có hỏi trực tiếp Lăng Thiên thì chưa chắc Lăng Thiên có khả năng giải thích rõ ràng cho nàng hiểu. Trên thực tế những của cải mà Lăng Thiên có được nếu chỉ thông qua con đường chính đáng thì cũng khó có khả năng đạt được như vậy. Nhưng nếu như Tiêu Nhạn Tuyết biết trên phiến đại lục Thiên Tinh này, con đường vơ vét của cải của Lăng đại công tử chính là thông qua mấy đám cường đạo nổi danh nhất, tin rằng nàng sẽ không kinh ngạc như thế!
Về phần nói không ai tham ô, nói không có khả năng kỳ thực lại là có khả năng. Nếu như ngươi giống như Lăng Thiên, truyền thụ cho thủ hạ từ lúc còn nhỏ tư tưởng tuyệt đối trung thành, không có khả năng sẽ biến thành có khả năng. Mọi người chỉ cần nghĩ đến thái độ của đám người Lăng Trì, Lăng Nhị Thập, Tây Môn, Lăng Tam đối với Lăng Thiên, sẽ vô cùng kinh ngạc!
Có một đám sát thủ trung thành nhìn chằm chằm vào gia nghiệp của Lăng Thiên như vậy thì ngay cả muốn làm trung gian kiếm lời bỏ túi riêng cũng phải cân nhắc một phen xem trí nhớ của mình còn tốt không, cái đầu còn rắn chắc hay không?
Thủ đoạn máu tanh của Lăng Thiên, đối với thủ hạ rất nghiêm khắc, trong lòng tất cả mọi người đều rõ ràng. Không ai có dũng khí vượt quyền thống trị cũng như xúc phạm đến quyền uy của Lăng Thiên.
Trên thực tế, nguồn gốc số của cải khổng lồ của Lăng phủ ngoại trừ những thương hội cùng trà lâu tửu quán, sòng bạc trên danh nghĩa Lăng gia vốn nhiều chi chít như sao trên trời thì có một bộ phận tương đương lệ thuộc vào sự vơ vét của cải của thế lực hắc ám. Đây là con đường chủ yếu dẫn tiền về Lăng phủ biệt viện. Buôn bán kiểu không vốn vạn lời thế này, tự nhiên là rất có lợi, thu hoạch mười mươi đều là kim bạc, tuyệt đối là lãi ròng…Thậm chí những thế lực lòng tham không đáy như Lăng Kiếm, còn ám chỉ rằng phải hành động “nhiều lần”, để thu hoạch phong phú hơn. Có thể nói là thật khó tưởng tượng được!
Điều mà họ gọi là “nhiều lần” ấy kỳ thực là lấy đồ đạc trong Lăng phủ biệt viện bán ra ngoài với giá cao. Sau khi lấy tiền rồi thì đến ngày thứ hai sẽ cướp về và bán một lần nữa…
Đương nhiên, cách này chỉ làm được vài lần đã bị Lăng Thiên nghiêm khắc cấm đoán. Thiên bang lão đại ta, à không, Lăng Thiên lão đại ta nói không nổi gia hỏa lão nhị thì còn có thể làm được chuyện gì…
Dưới loại tốc độ tích lũy tài phú kinh khủng này, thế lực của Lăng Thiên có được tài lực như thế đương nhiên giống như ngươi ta bơm khinh khí cầu vậy, bành trướng cực kỳ nhanh chóng. Hầu như mỗi ngày đều có vài toán cường đạo ăn mặc như thương nhân đứng đắn gấp gáp mang mấy lượng xe kéo đến đây giao hàng… Đương nhiên dưới loại tốc độ này, phải là nhân tài chân chính ngày đêm luân phiên nhau mới có khả năng gắng gượng thu xếp xong xuôi. Nếu như phải một người thô kệch xoay xở, xuất nhập không khớp thì khẳng định mọi chuyện sẽ rối tinh rối mù, trướng mắt. Nếu muốn phân minh rõ ràng thì chẳng khác gì gặp quỷ rồi…
Về phần Sở Đình Nhi: Trên cương vị người duy trì sản nghiệp của Lăng gia, nàng đã điều động những nhân tài có chuyên môn, nghiệp vụ cho Lăng Thiên. Tuy rằng con số đã lên đến hàng nghìn, hơn nữa hàng năm đều có một số lượng lớn nhân viên bổ sung vào, nhưng với nhu cầu của Lăng phủ biệt viện thì cũng như muối bỏ biển mà thôi. Nhất là mấy năm gần đây, Lăng phủ không ngừng mở rộng, lương thực, binh khí đều được thu nhận nhiều hơn. Hầu như, mỗi năm, sản nghiệp bên ngoài hầu như đều tăng thêm bội lần. Điều này càng khiến cho các nhân viên quản lý tài vụ như trứng chọi đá, nhân thực thiếu trầm trọng! Những huynh đệ trong bang vốn thô lỗ, dù không tình nguyện cũng phải nhận những nhiệm vụ rườm rà này…
Tất nhiên Lăng Thiên biết rõ. Năm đó, với thế lực nhỏ bé của mình cùng với Lăng gia nền móng còn yếu. Muốn cùng với Tiêu gia, Ngọc gia , những thế gia khổng lồ đã trải qua hơn mười thế hệ tranh đoạt thiên hạ.Muốn dựa vào con đường chính đáng để hoàn tích lũy tất cả tài nguyên. Không khác gì kẻ điên nói bừa. Cho nên khi Lăng phủ biệt được kiến thành. Thiết huyết vệ năm đó cứ một thời gian liền bị hắn luân phiên phái ra ngoài "Kiếm tiền". Toàn bộ những tích lũy của mỗi vương triều lúc mới quật khời đều bằng con đường phi thường đẫm máu. Cho dù Lăng Thiên là gia hỏa hai kiếp làm người. Cũng không phải là ngoại lệ...
Đây cũng là nguyên nhân chính khi Lăng Thiên dùng toàn bộ những gì kiếm được khoét núi kiến tạo lên mấy trăm thương khố cực lớn… Ách.Bước đầu tìm hiểu về cái gọi là sự nghiệp của Lăng Thiên, ngoại trừ khiếp sợ, kinh hãi ra thì Tiêu Nhạn Tuyết còn hoang mang, không dám tin. Vô pháp tin tưởng!