Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 137: Chương 137: Cho tôi hút




" Anh, anh làm gì vậy? Anh ta không phải chỉ có mấy đồng tiền dơ bẩn? Anh vừa rồi làm gì vậy? Thật mất mặt! " Tiểu Long Nữ không hiểu hỏi.

"Anh ta tại sao lại đến chỗ của em?" Long Thiên nghiêm nghị hỏi.

"Anh ta theo chân người phụ nữ của mình đến tìm Cung Hàn! Thật không nghĩ tới anh ta lại là kẻ lưỡng tính! Rất đáng ghét! " Tiểu Long Nữ nói.

"Lưỡng tính? Em tin anh ta lưỡng tính sao?" Long Thiên chất vấn.

"Em cũng không muốn tin a, thế nhưng ánh mắt anh ta vừa nhìn Cung Hàn rõ ràng trong đó có tình yêu!" Tiểu Long Nữ tin tưởng mình sẽ không nhìn nhầm.

"Mặc dù có tình yêu, anh cũng không tin anh ta là đồng tính luyến ái! Bên ngoài đồn đại nói anh ta không gần phụ nữ, lúc đó anh đã thấy kỳ quái, anh ta có tiền như thế, có địa vị như thế, tại sao lại không có phụ nữ? Thì ra là nuôi dưỡng một cô bé."

"Anh? Anh có ý gì?"

"Cô gái trong phòng khách kia và Lãnh Dạ tuyệt đối có quan hệ mờ ám, nếu không Lãnh Dạ sẽ không nửa đêm theo cô ta tới nơi này! Chẳng lẽ anh ta thích cô gái này, cô gái này lại thích Cung Hàn?" Long Thiên suy đoán.

"Anh ta sao có thể cho phép người phụ nữ mình thích cho mình đội nón xanh?" Tiểu Long Nữ cũng nhìn ra Lãnh Dạ không phải người dễ chọc, anh ta đã quen biết anh trai, lại không sợ đắc tội anh, nhất định thế lực của anh ta rất lớn. Thế nhưng, anh ta vì sao không quan tâm người phụ nữ của mình đi tìm người đàn ông khác, chính mình còn theo đến, quan hệ thật lúng túng!

"Có lẽ anh ta không muốn đội nón xanh, mới có thể đi theo cô gái này, bởi vậy mới xuất hiện ở nơi này." Long thiên suy đoán nói.

"Anh, em mặc kệ anh ta là ai? Hiện ở nơi này là địa bàn của chúng ta sao phải sợ?" Tiểu Long Nữ không cam lòng hỏi.

"Anh làm việc luôn có chừng mực, người này đắc tội không nổi, anh cũng không thể trêu vào! Cẩn thận vẫn tốt hơn!" Long Thiên nhắc nhở em gáinói.

"Vì sao? Anh ta lợi hại hơn nữa cũng đang ở chỗ chúng ta, tại sao ta phải để ý tới anh ta!" Tiểu Long Nữ tức giận nói.

"Long nhi, bối cảnh của người này không phải ngươi ta có thể trêu chọc tới, bối cảnh của anh ta rất phức tạp, nghe nói trong quân đội sĩ quan đều là người của Anh ta, người lãnh đạo các quốc gia cũng có người của anh ta, anh ta chỉ cần chuyện muốn làm, không gì làm không được, rất nhiều chuyện, em còn không biết, bên ngoài là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

"Hừ! Cái gì đây!" Tiểu Long Nữ không phục.

"Được rồi, đi ra ngoài đi, ở lâu cũng không tốt!" Long Thiên đi ra .

"Thực sự là xin lỗi, để các vị đợi lâu, tôi sẽ lập tức đi thu xếp chỗ ơt cho mấy vị" Long Thiên nói , lấy điện thoại, chuẩn bị đặt khách sạn, ai ngờ?

Tiểu Long Nữ cười nói: "Anh không Cần đặt khách sạn, chỗ này của em còn nhiều phòng để ở mấy vị có thể thoải mái ở, vả lại ở khách sạn bất tiện có phải hay không? Trong nhà so với bên ngoài vẫn tốt hơn, cứ quyết định như vậy, bà Vương bà đi chuẩn bị cơm chiều, tôi phải mời khách dùng cơm." Tiểu Long Nữ không chờ mọi người đồng ý liền đi an bài.

"Lãnh tổng ngài xem như vậy có được không? Ở đây nếu ngài không hài lòng có thể đến ở khách sạn?" Long thiên Lại hỏi Lãnh Dạ.

"Ở đây rất tốt, không nên phiền toái."

"Tốt lắm, tôi đi chuẩn bị, các vị mời ngồi." Long Thiên đi giúp em gái, kỳ thực, hắn là hiếu kỳ trong lòng em gái mình nghĩ như thế nào ? Vừa rồi còn rất ghét đám người này, lúc này cư nhiên chủ động thỉnh mời bọn họ ở tại nhà mình? Rất kỳ quái!

"Long nhi, em có ý gì? Bọn họ đi rồi, không phải em sẽ nhàn rỗi sao? Tại sao phải giữ anh ta lại ở nơi này?" Long Thiên hỏi.

"Anh không phải không tin anh ta không gần phụ nữ sao? Em cũng không tin, thế nhưng em cũng không tin anh ta không thích Cung Hàn, cho nên em muốn thử một chút xem người đàn ông này rốt cuộc có phải lưỡng tính không?"

"Em không nên làm bậy a, mặc dù anh rất ít quản chuyện riêng của em, thế nhưng, người đàn ông này cũng không thể tùy tiện trêu chọc! em cách anh ta càng xa càng tốt!"

"Em biết rồi, em cũng không phải tiểu hài tử, biết phải làm sao!"

Cơm chiều.

Mọi người đều đói bụng, Lãnh Dạ thì như đang ở nhà mình, vẫn biểu tình lãnh khốc, giống như tất cả mọi người thiếu hắn mấy trăm vạn vậy!

Ngược lại, Cung Hàn lại ăn rất ngon!

Sau khi ăn xong.

Mỗi người một gian phòng.

Trong nhà nữ giúp việc vương tẩu mang cho mỗi phòng một ly cà phê.

Lãnh Dạ tắm rửa xong, mặc Long tỷ vì bọn họ chuẩn bị áo ngủ, sau đó bưng lên cà phê đi đến phòng Cung Hàn, hắn là muốn giám thị Cung Hàn, hắn lo lắng tên này có thể nửa đêm chạm vào thân thể Bạch Tuyết chiếm tiện nghi hay không, cho nên hắn muốn đi ngủ cùng Cung Hàn! Còn có thể nghe thấy mấy nhóc con nói chuyện phiếm, một công đôi việc.

Cung Hàn không có ngủ, nhìn thấy Lãnh Dạ tiến vào, hắn cũng không thấy kỳ quái, biết người đàn ông này lại tới giám thị hắn !

Lãnh Dạ đem cà phê đặt lên trên bàn trà.

"Cậu ở trên xe không phải la hét mệt lắm không? Còn không ngủ? Tôi cũng không muốn thân thể người phụ nữ của tôi quá mệt mỏi, nhanh lên nghỉ ngơi!"

"Anh thật là bá đạo đi? Tôi hiện tại bỗng nhiên rất tỉnh táo, không muốn ngủ! Anh quản quá nhiều! Tôi cũng không phải phạm nhân của anh!" Cung Hàn đi về phía trước, bưng lên ly cà phê của Lãnh Dạ uống một hơi, chẳng biết rằng, chén này là Long tỷ vì Lãnh Dạ đặc chế! Uống không biết sẽ như thế nào?

"Tôi hiện tại muốn ra ban công hít thở không khí, anh không nên đi theo, hiện tại tôi rõ ràng nói cho anh biết, tôi sẽ không động vào thân thể Bạch Tuyết, anh có thể đem phóng bị bỏ vào trong bụng!" Cung Hàn mở cửa rời đi, Lãnh Dạ không có đuổi theo, hắn xoay người nằm ở trên giường.

Bên kia trong phòng, Tiểu Long Nữ đem áo ngửi gợi cảm nhất của mình mặc vào, sau đó nhìn đồng hồ báo thức từng chút từng chút đi về phía trước, hiện tại cô sẽ chờ xem Lãnh Dạ có phải kẻ lưỡng tính hay không, rốt cuộc anh ta cần phụ nữ hay là cần đàn ông? Không lâu liền sẽ biết!

Lãnh Dạ ngủ không được, đứng dậy đi đến phòng của Bạch Tuyết, hắn mặc dù đau lòng cho Bạch Tuyết, thế nhưng, lần này Bạch Tuyết dám trốn hắn, hắn thực sự không thể chịu đựng được!

Người phụ nữ này thật là làm cho hắn vừa yêu vừa hận!

Hắn nhẹ nhàng đẩy ra cửa phòng Bạch Tuyết, không biết cô có phải ngủ rồi hay không?

Cảnh tượng trước mắt khiến hắn ngơ ngẩn!

Hắn nhìn thấy Bạch Tuyết trong miệng ngậm một điếu thuốc, tư thế nhìn rất mới lạ, động tác rất ngốc, cô nhẹ nhàng đem khói nhả từ trong miệng ra, hút một ngụm nhỏ.

Lãnh Dạ trong nháy mắt bùng nổ!

Hắn bước nhanh đi vào, đoạt lấy điếu thuốc trong tay Bạch Tuyết, trực tiếp hung dữ dùng ngón tay dập tắt, sau đó lại quăng ra ngoài.

Bạch Tuyết ngẩng đầu, mơ hồ nhìn Lãnh Dạ, có chút không hiểu, Lãnh Dạ giống như rất tức giận?

Lãnh Dạ giận tái mặt, túm cổ áo Bạch Tuyết kéo vào trong phòng tắm, khí lực của hắn rất lớn, Bạch Tuyết vẫn luôn biết, cho nên cô không có giãy giụa, cũng giãy giụa không được, chỉ có thể lảo đảo bị hắn kéo vào phòng tắm. Tới phòng tắm Lãnh Dạ đưa lên cốc nước cho Bạch Tuyết.

"Súc miệng --" hắn lên tiếng gầm nhẹ.

"Vì sao?" Bạch Tuyết oán thán hỏi.

"Lập tức súc miệng --" Lãnh Dạ cường thế ra lệnh.

"Em bây giờ là đàn ông, đàn ông đều biết hút thuốc?" Bạch Tuyết giống như muốn khóc thành tiếng, dù sao hiện tại đã như vậy, thẳng thắn muốn làm gì liền làm đi! Đàn ông đều thích hút thuốc và uống rượu, cô cũng muốn thử một chút.

Mà Lãnh Dạ thì cưỡng ép đem cốc nước đổ vào trong miệng Bạch Tuyết.

"Anh làm gì? Ngô ngô..." Bạch Tuyết kêu lên tiếng.

Lúc này, một bóng dáng xuất hiện ở ngoài cửa, ngoài cửa Long tỷ sắc mặt tái nhợt, chẳng lẽ Lãnh Dạ thật sự thích đàn ông, bọn họ ở trong phòng tắm làm gì? Chẳng lẽ thuốc đã có tác dụng với Lãnh Dạ, anh ta muốn Cung Hàn dùng miệng hút cho mình?

Nhìn nhìn thời gian, thuốc tác dụng so với kế hoạch sớm hơn rất nhiều, quản lý không được, đưa lỗ tai tiếp tục nghe.

"Anh lấy ra, em không thể hít thở, ngô ngô..." Lãnh Dạ cầm cốc nước đổ vào, hắn muốn đem mùi thuốc lá trong miệng Bạch Tuyết rửa sạch, hắn không thể để Bạch Tuyết sa ngã! Mặc dù hiện tại thân thể này không phải của cô,, hắn cũng không cho phép tâm linh Bạch Tuyết bị ô nhiễm!

"Rửa cho tôi --" Lãnh Dạ lạnh lùng nói.

"Ai cần anh lo! Lấy ra, lấy ra, em không muốn như vậy..." Bạch Tuyết phản bác, ngoài cửa Long tỷ đang suy nghĩ có nên ra tay giúp hay không?

Ai ngờ?

"Được rồi, tôi không ép em, Tự em làm đi--" vẫn là mệnh lệnh cố chấp.

"Anh nói đấy? Buông em ra, em tự mình làm." Bạch Tuyết đưa tay đón lấy cốc nước.

"Được rồi!"

"Được rồi tự làm! Cho em chút cái kia!" Bạch Tuyết chỉ chỉ kem đánh răng nói, cô không thích súc miệng, rực tiếp lấy bàn chải đánh răng, để chút nữa trước khi ngủ cũng không cần phải chà! Cho nên mới nói như vậy, thế nhưng, Long tỷ lại bị lời của Bạch Tuyết dọa tới!

"Tự làm?"

"Trời ạ?"

Khiếp sợ!

Ở trong mắt Tiểu Long Nữ hiện tại Bạch Tuyết là Cung Hàn, hai người đàn ông bọn họ ở bên trong chẳng lẽ bắt đầu cái kia?

Nhìn lại áo ngủ trên người mình tỉ mỉ chọn, xem ra không phải sử dụng đến!

Nản lòng đi trở về!

"Chà sạch sẽ --" Lãnh Dạ ra lệnh.

"Làm chi? Em cũng không phải hút ma túy! Sao đến nỗi!" Bạch Tuyết hiện tại gặp phải loại tình huống này, cũng không cần phải sợ hãi Lãnh Dạ !

Gần đây chuyện xảy ra quá nhiều, quá hiếm lạ, còn có cái gì cô không thể hiểu biết! Trước đây chỉ biết học tập, cho nên bị Lãnh Dạ lạnh lùng thường thường dọa sợ, hiện tại không sao cả, cô đã như vậy, nam không nam! Nữ không nữ! Còn có cái gì không tiếp thu được !

"Còn tranh cãi? Hừ?" Lãnh Dạ nghiêm nghị hỏi.

"Nào có người như vậy? Không phải chỉ hút một hơi thuốc sao! giống như là người ta phạm phải tội vậy!" Bạch Tuyết liếc Lãnh Dạ một cái, tiếp tục đánh răng, Lãnh Dạ không có tức giận, khóe miệng nhếch lên, cô nhóc này cũng biết nóng nảy!

"Sau này không cho phép hút thuốc, không cho phép làm hư hại chính mình!" Lãnh Dạ vẫn nghiêm túc nói, một chút vui sướng vừa rồi rất nhanh không thấy.

"Hiện tại em trái lại muốn làm hại chính mình, nhưng là không thể a!" Bạch Tuyết miệng đầy bọt nói, Lãnh Dạ lắc đầu một cái đi ra ngoài.

Bạch Tuyết đánh răng xong, đi ra ngoài, ngồi đối diện Lãnh Dạ.

"Lãnh Dạ..." Bạch Tuyết thì thào kêu một tiếng.

Lãnh Dạ không có lên tiếng trả lời, đôi con ngươi lạnh nhạt nhìn cô.

Bạch Tuyết cắn cắn môi, tay nhỏ bé lôi kéo vạt áo lắc lắc.

Lãnh Dan vẫn như cũ trầm mặc, lẳng lặng nhìn cô, chờ đợi cô mở miệng nói gì đó? Hắn có thể cảm giác được cô có lời muốn nói với hắn, chỉ là vừa nãy nhiều người, nên không có cơ hội!

"Em, em muốn xin anh buông tha cho em!" Bạch Tuyết dũng cảm nhìn Lãnh Dạ, hoá ra có mấy lời nói ra so với làm còn đơn giản hơn, kỳ thực, cô vẫn không dám nói với Lãnh Dạ muốn rời đi, hiện tại suy nghĩ một chút cũng không có khó khăn như vậy! Một khi mở miệng, cảm giác nói ra khỏi miệng được dễ dàng hơn.

"Em biết, em nợ anh, hiện tại em không có gì để cho anh, coi như trước hết em thiếu anh có được không? Anh hãy buông tha em, để em đi, sau này... Có lẽ sau này cũng không có cơ hội trả lại anh! Còn xin anh, đem cha em cứu ra có được không? Coi như em trả lại ông công ơn nuôi dưỡng!"

Sắc mặt Lãnh Dạ âm trầm, thậm chí có chút đen lại, cô nhóc này còn muốn rời khỏi hắn! Hắn căng thẳng, trầm mặc, hai tay khoanh trước ngực nhìn Bạch Tuyết, bộ dáng rất lạnh lùng. Một lát sau, hắn lạnh lùng hỏi: "Em muốn rời đi tôi?" Âm cuối hơi đề cao, có vẻ rất không vui!

"Em không muốn để anh thấy được bộ dạng này của em! Rất xấu!" Bạch Tuyết ủy khuất cúi đầu!

"Em vẫn là chưa tin tôi? Tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ đem em đổi trở về, em vì sao không tin tôi?" Lãnh Dạ nổi giận, mặc dù hiện tại hắn không có biện pháp đem Bạch Tuyết đổi trở về, thế nhưng, ở trong lòng hắn sớm đã có một quyết định, chính là nếu biện pháp của sói con không thể thực hiện được, hắn sẽ dùng kim đan trong cơ thể hắn mạnh mẽ đưa linh hồn cô và Cung Hàn bức ra, sau đó tráo đổi trở về.

Hắn không kịp đợi chúng nghĩ biện pháp nữa, hiện tại hắn sẽ phải đem Bạch Tuyết đổi trở về, hắn không thể nhìn cô khó chịu!

"Anh muốn em tin anh? Chúng ta là người, không phải thần! Loại chuyện này anh đã thấy qua trước đây sao? Quá thần kỳ! Quá thái quá!" Bạch Tuyết chất vấn Lãnh Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.