Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 136: Chương 136: Nón xanh




"Mở cửa --" Long tỷ ra lệnh, nghe thấy trong giọng nói có chút phẫn nộ, cô sở dĩ cho người giúp việc nữ mở cửa, chủ yếu là cô tin, vẫn chưa có người nào dám ở trên địa bàn của mình dương oai, cô cũng muốn xem người phụ nữ nào không biết sống chết, dám lớn mật xông đến nhà của cô!

Cung Hàn đi vào trực tiếp đi đến chỗ Long tỷ.

"Cung Hàn có đến đây hay không?" Cung Hàn chỉ hỏi như vậy, bởi vì hiện tại thân thể hắn là của Bạch Tuyết, thân phận Bạch Tuyết mới là Cung Hàn.

Long tỷ nhìn cô gái nhỏ nhắn xinh xắn trước mắt, giống như nghĩ đến gì đó?

Thảo nào, cô ta còn nhỏ tuổi dám kêu cô là Tiểu Long Nữ, xem ra là Cung Hàn nói cho cô ta, cô ta và Cung Hàn rốt cuộc có quan hệ như thế nào?

"Tôi không muốn trả lời vấn đề của cô?" Long tỷ nhìn cô gái trước mắt, hai mắt thật to, lông mi thật dài cong cong, làn da trắng nõn không có một chút phấn, lại vẫn như cũ lộ ra non nớt mềm mại, trong trắng hồng hào, người thật hấp dẫn.

Trong lòng không khỏi đố kị với cô bé trước mắt, giống như cô ta đem hào quang của cô lấn át!

"Cô không nói cho tôi, tự tôi đi vào tìm!" Cung Hàn chuẩn bị đi vào tìm, ai ngờ, Long tỷ cầm lấy cánh tay Cung Hàn, khí lực trên tay rất lớn, Cung Hàn mặc dù rất lợi hại, thế nhưng, hiện tại thân thể hắn dùng là của Bạch Tuyết, có chút yếu ớt, có chút lực bất tòng tâm, cho nên hắn không cách nào tránh khỏi tay Long tỷ, bị đau nhíu mày một cái.

"Nhìn bộ dạng cũng không khỏi chê? Chỉ là tính tình của cô cũng không được tốt có biết hay không?" Long tỷ nhìn bọn họ từ lúc vào cửa liền nhìn ra cô gái này ngôn hành cử chỉ rất không lịch sự, nếu như không phải có thêm bộ bộ da bên ngoài, cô ta càng giống đàn ông, lúc này, dáng đứng cũng không đẹp mắt! Thấy thế nào cung không được thoải mái!

"Sao vậy-- Tiểu Long Nữ! Cô làm thật?" Cung Hàn nhìn cổ tay Bạch Tuyết cũng bị nắm đỏ, hắn cũng rất đau lòng, cho nên mở miệng quát. Long tỷ kia không cho phép có người ở trước mặt cô quát tháo, đây là mạo phạm và bất kính đối với cô, thế là dùng sức muốn hung hăng trừng phạt cô gái không có lễ phép này.

Bên cạnh Lãnh Dạ đương nhiên sẽ không cho cô cơ hội này, hắn đưa tay nắm lấy vai Long tỷ, bóp một cái.

Tay Long tỷ lập tức mất đi sức lực, sức lực trên tay biến mất, cô không thể không buông tay ra. Cung Hàn bóp bóp lấy cổ tay.

"Mấy ngày không thấy, cô vẫn như thế!" Cung Hàn lầm bầm một câu, tự mình đi vào trong phòng .

Nhưng mà, tròng mắt Long tỷ nhìn chằm chằm vào Lãnh Dạ, cô chưa từng thấy qua người đàn ông nào tuấn mỹ lạnh lùng như thế.

Ánh mắt cao ngạo dường như không có tiêu cự, sâu trong đáy mắt tràn đầy phẫn nộ, tóc đen nhánh. Tuấn mỹ không thể không khiến người âm thầm thán phục, bên cạnh hắn vây quanh hơi thở lạnh lẽo, làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm.

Anh ta có thể khiến đàn ông cũng nhịn không được động tâm! Huống chi cô là phụ nữ, là một nữ lão đại cô đơn!

"Cô ấy là phụ nữ của tôi, trừ tôi ra, không ai có thể làm cô ấy bị thương." Lãnh Dạ lạnh lùng nói.

Long tỷ không nói gì, nhìn Lãnh Dạ không rời mắt.

Cô bị một đôi mắt sắc bén nhìn đến, đó là trầm tĩnh cùng cao ngạo, cô bị ánh nhìn lạnh lẽo soi vào, đó là nghiêm túc cùng uy nghiêm, lại bị một câu nói giết chết, đó là trực tiếp thẳng thắn, cô bị loại tinh thần này khuất phục, đó là kiên trì cùng nghị lực, người dàn ông lạnh lùng, giống như anh ta mới là chủ nhân chân chính.

Ngũ quan nhìn gần rất hoàn mỹ, bị một cái liếc mắt dường như sẽ kết băng trong đó không nhìn ra bất luận cảm tình gì , trừ qua mức hoàn mỹ, lại không có nửa tia cảm tình nhìn phụ nữ, chẳng lẽ cô chưa tính là người đẹp sao?

Lòng tự trọng rất bị thương, người đàn ông này đặt ở trên vai cô chỉ thoáng dùng lực như vậy, toàn bộ cánh tay cô liền tê dại, không dám cử động, hóa ra anh ta không chỉ có bộ dạng đẹp đẽ, xem ra bản lãnh cũng rất tốt!

"Thật là khâm phục, bây giờ còn có người đàn ông si tình như thế ! Nhưng mà người anh thích lại đang vội vàng tìm người đàn ông khác! Chẳng lẽ còn thích đội nón xanh?" Long tỷ có thể lên làm hắc bang lão đại, cũng không phải không có mỗi cái danh, mặc dù Lãnh Dạ sắc bén nhìn soi mói, cô vẫn như cũ không sợ.

"Có vài người muốn tôi quý trọng, cô còn không sứng!" Lãnh Dạ buông Long tỷ ra cũng tiến vào, Long tỷ nhìn nhìn hai người cung không hiểu được, quay đầu lại nhìn ra cửa lớn, nơi này là nhà cô a, hai cái người này không có lễ phép, chủ nhân còn chưa có đi vào, bọn họ đã vào...

Không biết còn cho đây là nhà của họ!

Cung Hàn đi vào trong, liền gọi to.

"Cung Hàn, anh đi ra cho tôi, tôi biết anh ở đây!" Cung Hàn bất đắc dĩ, đành phải tự mình gọi mình, bởi vì nơi này quá nhiều phòng, hắn nếu như tìm từng phòng một thì cần rất nhiều thời gian, cho nên không bằng hô to hiệu quả tốt hơn!

Ở phòng khách nghỉ ngơi Bạch Tuyết bỗng nhiên ngồi dậy, cô nghe thấy âm thanh của mình, bọn họ tới tìm? Hay vẫn là anh tình mình? Cái cái người cô nhớ thương có đến theo hay không?

Bạch Tuyết kích động ở trong phòng đi tới đi lui.

Cung Hàn không có nghe thấy đáp lại, lúc này, Lãnh Dạ và Long tỷ cũng tiến vào, Lãnh Dạ đã cảm giác được Bạch Tuyết ở trong này.

"Tôi biết cậu ở trong này, lập tức xuống cho tôi!" Lãnh Dạ lạnh lùng quát.

Long tỷ sửng sốt!

Người đàn ông này và Cung Hàn có quan hệ gì? Vì sao bộ dáng lại tức giận như vậy ?

Bạch Tuyết nghe thấy thanh âmcủa Lãnh Dạ, lo lắng sự tình vẫn là xảy ra, anh tới tìm!

Không ngờ nhanh như vậy!

Làm sao chuần xác tìm được đến đây!

Thực sự là đánh giá thấp thế lực của anh!

Bạch Tuyết đi từ trong phòng khách đi ra.

"Mấy người đã tới!" Thanh âm Bạch Tuyết không cao không thấp nói một câu, giống như đem sự tức giận của Lãnh Dạ bốc khói, bọn họ vì tìm cô, một ngày một đêm không chợp mắt, cô lại còn giống như không có chuyện già sảy ra!

Lãnh Dạ một bước đi qua, một tay nắm lấy cằm Bạch Tuyết!

"Làm như vậy chơi rất vui phải không?" Lãnh Dạ nghiêm túc hỏi.

"Tôi, tôi, chuyện của tôi không cần anh quan tâm!" Bạch Tuyết biết bây giờ cô là đàn ông, căn bản không thể cùng Lãnh Dạ giống như trước tình chàng ý thiếp, cho nên cô hạ quyết tâm thật lớn, đã như vậy, thì nhẫn tâm rời khỏi anh là được rồi!

"Không cần tôi quản?"Lãnh Dạ bởi vì tức giận, trên tay cũng dùng sức.

"Này? Anh làm gì vậy? Như vậy sẽ làm cô ấy đau! Buông tay!" Cung Hàn kêu to đi lên phía trước, Lãnh Dạ quay đầu lại căm tức nhìn hắn.

"Tất cả đều là tại cậu, tương lai tôi nhất định sẽ đòi lại!" Lãnh Dạ tức giận buông lỏng tay ra, hai tay thả xuống sải bước, có chút lo lắng đi tới trước cửa sổ, đối với Bạch Tuyết hắn không hạ thủ được, thế nhưng đối với Cung Hàn hắn càng không hạ thủ được, trong lòng tức giận càng lúc càng lớn, hắn khi nào phải ẩn nhẫn như vậy!

Vì người phu nữ này, hắn luôn nhẫn nhịn, cô lại không biết sống chết dám né hắn ra!

Hắn sao có thể không tức giận!

Người phụ nữ đáng ghét!

Long tỷ khiếp sợ!

Chẳng lẽ soái ca vừa phóng điện với cô là một thủy tinh?

Cô quan sát nhìn nhìn Cung Hàn, lại nhìn nhìn Bạch Tuyết, chẳng lẽ anh ta lưỡng tính?

Gì chứ--

Có lầm hay không? Cái quan hệ lộn xộn này!

"Mấy người có coi tôi là chủ nhân ở đây không vậy? Mấy người tốt nhất làm rõ ràng chuyện này! Tôi cũng không hy vọng mấy người có quan hệ kì lạ ở nhà của tôi khiến cho chướng khí mù mịt!" Long tỷ cáu kỉnh nói.

"Tiểu Long Nữ, cái gì là kì lạ? Cái gì mà chướng khí mù mịt? Cô cho là lão tử không phiền a!" Cung Hàn hùng hùng hổ hổ quát.

"Cô có biết cô nới như thế với tôi kết quả ra sao không?" Long tỷ luôn luôn được người kính trọng, không người nào dám mạo phạm cô như thế, cô đã nhượng bộ lắm rồi!

"Chuyện của mấy ngươi tôi không có hứng thú, mau nhanh rời khỏi nhà tôi!" Long tỷ hạ lệnh đuổi khách.

"Long nhi đây không phải là đạo tiếp khách, em tại sao có thể đem anh Hàn đuổi đi! Thật không lễ phép !" Thanh âm từ ngoài cửa truyền đến.

Chỉ thấy một người đàn ông thân hình cao lớn khôi ngô đi tới, mắt phượng hẹp dài mang theo đặc biệt cao quý cùng trang nhã của phương đông, nhưng lại vì khóe mắt hơi xoi mói, xinh đẹp mị hoặc. Tròng mắt đen như viên đã sáng, thâm trầm sâu thẳm, vô cùng mênh mông, lênh đênh ẩn hiện nhè nhẹ đẹp đẽ quỷ dị đỏ tím cùng đỏ nhạt. Trong chớp mắt, lóe ra sự quyến rũ nguy hiểm, giống như xinh đẹp vốn có cùng tàn khốc, mênh mông mị hoặc, dụ tẫn mọi người.

"Anh, sao anh lại tới đây?" Tiểu Long Nữ hỏi.

"Cung Hàn đi tới, anh sao không thể đến chứ." Long thiên đi vào phòng khách.

Tròng mắt đảo qua những người trong phòng khách , kỳ thực không hoàn toàn xa lạ, lúc này, cái người đàn ông đứng ở phía trước cửa sổ, anh ta? Tại sao lại ở chỗ này?

Hóa ra Long Thiên quen biết Lãnh Dạ, kỳ thực, Lãnh Dạ cũng biết Long Thiên.

"Thực sự là khách quý đến?" Long thiên đi đến chỗ Lãnh Dạ, chủ động tiến lên chào hỏi.

Long tỷ lại sửng sốt lần nữa!

Người đàn ông này là ai?

Anh trai sao có thể cùng anh ta chào hỏi, lại còn là anh chủ động đi qua, nhưng mà cái nguời đàn ông lưỡng tính kia lại không nhúc nhích đứng ở nơi đó, không có chủ động nghênh tiếp ý của anh trai, hình như anh là em trai anh ta.

"Anh, không cần để ý tới anh ta!" Long tỷ nhìn thấy biểu tình Lãnh Dạ lãnh khốc, trong lòng liền không phục, tên đàn ông kì lạ, ở nhà cô tỏ vẻ cái gì!

Long ca không để ý đến em gái, chủ động vươn tay cùng Lãnh Dạ nắm tay.

"Lãnh tổng, đã nghe đại danh, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền." Bên cạnh Long tỷ nghe thấy ca ca nói Lãnh tổng, trong lòng thoáng cái hiểu, chẳng lẽ nam nhân này chính người nghe đồn là nhân vật thần bí, tông tài tập đoàn Lanhg thị -- Lãnh Dạ.

Nười bên ngoài đồn đại nói anh ta không gần nữ sắc, xem ra đều là nói hươu nói vượn, hắn không gần nữ sắc? Đúng vậy! Anh ta gần nam sắc!

Thật không nghĩ tới một người đàn ông giàu có như vậy lại lưỡng tính, anh ta nhìn Cung Hàn, mặc dù rất tức giận, thế nhưng, bên trong lại có tình yêu.

Còn cô gái này anh ta còn nói là người phụ nữ của anh ta!

Rốt cuộc là ai cùng ai!

Tiểu Long Nữ càng nghĩ càng không hiểu nổi, cái người đàn ông đang cùng anh trai nắm tay kia, toàn thân tản ra khí thế vương giả, thế nào lại là kẻ lưỡng tính chứ?

"Khách sáo, khách sáo, Anh là Long Thiên, tôi cũng đã sớm nghe qua, danh bất hư truyền." Lãnh Dạ gọi thẳng tên của Long Thiên, khiến mặt Tiểu Long Nữ bị dọa đến trắng bệch, cô mặc dù là em gái Long Thiên, thế nhưng tính tình anh trai mình cô vẫn biết, anh không thích người khác gọi tên của anh, càng không cho phép!

Không người nào dám gọi tên anh trai như vậy!

Mặc dù cái người Lãnh Dạ này là kẻ đồng tính, thế nhưng, cô cũng không muốn anh ta chết thảm!

Anh là ai vậy, cô so với ai khác đều hiểu rõ, ở nơi này cô mặc dù là đại tỷ trong bang, thế nhưng, các trưởng lão nghe thấy tên anh trai so với nghe thấy tên của cô còn sợ hãi!

Người đàn ông không biết trời cao đất dày này, ở đây cũng không phải địa bàn của anh ta, tại sao lại không biết sống chết nói năng lung tung! Ai cũng không thể nào cứu được anh ta!

Ai ngờ?

"Ha ha... Lãnh tổng quả nhiên là phong thái phi thường, tư thế cao ngạo tiêu sái, thất lễ thất lễ." Lời của Long Thiên khiến Tiểu Long Nữ khiếp sợ, có nghe lầm hay không? Hôm nay những người này đều làm sao vậy? Hoàn toàn khác thường!

Đàn ông không giống đàn ông!

Đàn bà không giống đàn bà!

Anh trai không giống anh trai!

Cô cũng không giống chính mình!

Nếu như là trước đây, trong nhà bỗng nhiên xuất hiện những người quái lạ này, cô nhất định sẽ đem bọn họ đuổi hết đi, sau đó để cho bọn họ chạy trở về nhà của mình, thế nhưng, hôm nay cô không có làm như vậy, cô cũng không muốn làm như vậy!

Mới vừa rồi cái người Lãnh Dạ kia gọi thẳng tên của anh trai, anh chẳng những không có nổi giận, còn khen hắn, quá khác thường!

"Anh hai, anh vào đây một chút, em có chuyện muốn nói." Tiểu Long Nữ đi tới bên người Long Thiên nói nhỏ.

"Lãnh tổng xin tự nhiên, đến đây coi như đang ở nhà mình, không nên khách khí. Xin lỗi không tiếp được, xin lỗi không tiếp được." Long Thiên đi theo em gái sang phòng bên cạnh.

Khi Long tỷ đóng kín cửa, khuôn mặt Long Thiên vốn mỉm cười vừa rồi liền thu hồi nụ cười, hiện ra biểu tình lạnh lẽo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.