[Lão Cửu Môn Đồng Nhân Văn] Trương Khải Sơn X Ngô Lão Cẩu Những Câu Chuyện Ngắn

Chương 22: Chương 22




Chương 22:

“Đỡ ta ra ngoài,” Ngô Lão Cẩu khó khăn chống tường, nhìn người thanh niên đang nằm trên chăn y lắc lắc đầu.

Cố Cảnh bị bừng tỉnh, tay chân luống cuống muốn đỡ Ngô Lão Cẩu về.

“Đừng lộn xộn! Bác sĩ nói là không được nhúc nhích rồi!”

Ngô Lão Cẩu bị hắn chạm trúng chỗ đau, đau đến mức quay qua tát cho hắn một cái.

Cố Cảnh xoa xoa má có chút đau, đăm chiêu:

“Dùng ít lực thôi, còn bên này có muốn đánh cho đều luôn không?”

Ngô Lão Cẩu trợn trắng mắt, nói lại lần nữa: “Đỡ ta ra ngoài.”

“Không cho phép ra ngoài.”

“Ngươi muốn làm gì?”

“Nằm trong này nghỉ ngơi không tốt sao?”

“Rõ ràng là ngươi muốn giết ra, vậy giết ta đi.”

“Đừng đừng, ta luyến tiếc.”

“Bắn ta một phát đi.”

“Súng của ta không có đạn, hay ngài bắn ta đi.”

“Đưa đạn của ngươi đây!”

Cố Cảnh xì một tiếng nở nụ cười, hắn cười hì hì rồi lại đỡ Ngô Lão Cẩu về giường lần nữa, “Ở đây nghỉ ngơi đi, còn không thì đến phòng ngủ của ta?”

Ngô Lão Cẩu vẫn là không chịu khuất phục, y trở mình đưa lưng về phía Cố đại nhân, một câu cũng không chịu nói.

Cố Cảnh bất đắc dĩ xoa xoa trán, sao mà giống y như con mèo nhỏ vậy chứ.

“Chuyện hôm qua, là ta sai rồi.”

“Trò chuyện với ta không được sao?”

“Hừ, ở cùng với Trương Khải Sơn thì nói líu lo vậy mà…”

“Ngũ gia à… ngài xem ta không phải đang nhẹ nhàng hỏi thăm người sao, cho ta chút mặt mũi đi, không thì ta gặp bọn hạ nhân sẽ thấy rất ngại.

“Ngũ gia à ~~ ta cho ngài đánh ta ~~~~, quay lại đi ~~~~~~”

Ngô Lão Cẩu không tình nguyện mà quay đầu lại.

Cố Cảnh hướng y cười hì hì làm mặt quỷ, “Đói bụng chưa?”

“Cái tên phó quan kia của ngươi nói hôm nay vẫn còn muốn tra khảo ta.”

Ngô Lão Cẩu che mặt, chỉ để lộ nữa cái mặt bên ngoài, trong đó có một con mắt quấn một lớp băng gạc thật dày.

Cố Cảnh ngưng cười, khoé mắt cong cong, “Tên tiểu súc sinh, hắn đã bị ta xử phạt rồi, ngài muốn thế nào thì ta sẽ nghe theo lời ngài…”

“Ta chỉ là con tin mà thôi, ngươi không cần phải làm vậy.”

“Không, ngài không biết.”

“Ta có cái gì không biết?”

“Ví dụ như ta thích ngài.”

“……… Có bệnh.”

Ngô Lão Cẩu trùm chăn che mặt.

Ngoài cửa.

Một tiểu binh đứng canh cửa hỏi tên bên cạnh sao mà thiếu tướng lâu ra như vậy.

Tên bên cạnh nhún nhún vai nói thiếu tướng đã tìm được huynh đệ thất lạc nhiều năm rồi.

Đúng vậy, giữ bí mật công việc cũng là một cách giúp duy trì cái mạng.

~

Lão nhân mặc bộ quần áo hoa văn phức tạp cân đối vui vẻ nhìn đứa cháu gái nhỏ tuổi nhà mình.

Cô gái nhỏ nhìn thấy ông nội, bỗng nhiên rơi lệ chạy đến.

“Ông nội, phải bán Hoà Nghi sao?”

Lão nhân vươn tay xoa xoa mặt cháu gái, bàn tay đầy nếp nhăn đâm vào mặt tiểu cô nương rất khó chịu.

“Không phải đâu, Hoà Nghi lập gia đình, người đó sẽ đối xử với Hoà Nghi rất tốt, Hoà Nghi sẽ được ăn nhiều món ăn ngon.”

Tiểu cô nương cái hiểu cái không gật gật đầu, nâng chén cháo trên bàn uống một cái,

Lão nhân tiếp tục nói:

“Tới đó phải nghe lời của phu nhân, không được chạy loạn, không được làm hư đồ…”

“Phải giống như tân nương tử phải không ông?”

Lão nhân gật gật đầu.

Hoà Nghi cắn thìa hỏi: “Cháu phải gả đi đâu vậy ông?”

Lão nhân hiền từ xoa trán cháu gái.

“Đại công tử Ngô gia – Ngô Nhất Cùng.”

~

Hố đã sắp xong, còn chừng vài chương thôi, các mẹ kế sẽ được thấy cảnh Tiểu Ca bế Ngô Tà trong truyền thuyết =.= dù chỉ là đồng nhân cũng hạnh phúc rồi (⇀‸↼‶)

Nhân tiện mị cũng sắp đào hố mới, lại là Nhất Ngũ (đừng đánh mị (# ̄0 ̄))

Mị biết team Khải Hồng sẽ uỷ khuất, mị cũng không anti Khải Hồng, nhưng mị thích Tiểu Ngũ, mị yêu Tiểu Ngũ, thế thôi ~ (︶︹︺)

Hơn nữa mấy thím có cảm thấy Nhị Cửu đặc biệt (ღ˘⌣˘ღ) ấy ấy không? ~

Mị sẽ trans tiếp 1 bộ vừa có Nhất Ngũ vừa có Nhị Cửu nhé ╰(*´︶`*)╯♡

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.