Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi

Chương 287: Chương 287: Anh chỉ tính là một nửa đàn ông




Làm phụ nữ, cũng cần phải dè dặt một chút!

Vạn Hoài Bắc quên mất, một người đến tiết tháo cũng không có, sao có thể dè dặt được chứ?

Vạn Hoài Bắc quăng điện thoại qua ghế bên cạnh, khởi động xe, nhấn ga, lái xe ra ngoài.

Cùng lúc này.

Trong tiểu khu của ai đó ở thủ đô.

Một vụ án mưu sát được phát hiện, hiện trường đã bị phong tỏa, phía cảnh sát đang tiến hành tìm kiếm chứng cứ kiểu trải thảm đối với khu vực hồ nước nhân tạo.

Thời tiết hơi nóng.

Lâu Yến Vy ngồi dưới gốc cây, trong tay xách một chú mèo mướp vàng, mập mũm mỉm, màu lông sáng, sờ vào rất đã tay.

Mười con mèo mướp thì hết chín con mập, một con còn lại chính là siêu mập.

Lâu Yến Vy nhịn không được liền sờ thêm vài cái nữa, mèo mướp vàng rất kiêu ngạo, nhe răng trợn mắt với Lâu Yến Vy.

“Còn hung dữ nữa, tạo vứt mày xuống hồ nước tắm rửa bây giờ?

Mèo rất sợ nước.

Dường như mèo mướp nghe hiểu được, lập tức thu móng vuốt lại, ngoan ngoãn để Lâu Yến Vy xoa xoa lông nó.

Lãnh Phú Cường bước lại: “Cô Lâu, con mèo này có thể là của người chết, trước tiên để chúng tôi mang nó về, nói không chừng sẽ có manh mối”

Người chết là một cô gái trẻ, khoảng chừng hai mươi tuổi, chắn hẳn vẫn còn là một học sinh, lúc phát hiện ra thi thể đã nổi lên mặt nước rồi.

Lâu Yến Vy ném con mèo qua cho Lãnh Phú Cường, vốn nghĩ rằng là hẹn hò, ai ngờ đâu bị Lãnh Phú Cường dẫn đến hiện trường án mạng để điều tra.

Đây đâu phải là thế mạnh của cô ta, cô ta chỉ biết đánh nhau.

Mèo mướp vừa chui vào vòng tay Lãnh Phú Cường liền bắt đầu vùng vẫy, móng vuốt mèo sắc bén cào vào da, Lãnh Phú Cường theo bản năng buông tay, con mèo lại chui vào vòng tay Lâu Yến Vy..

Lâu Yến Vy: “..”

Cô ta xách cổ con mèo lên: “WTF, thì ra còn là một con mèo có khuynh hướng thích bị ngược đãi”

Lãnh Phú Cường nhìn vùng da bị cào xước: “Xem ra con mèo này rất thích cô Lâu”

“Đây chắc chắn là một con mèo đực”

Người nói ra câu này, chính là Vạn Hoài Bắc.

Lâu Yến Vy và Lãnh Phú Cường bất giác quay đầu nhìn sang đó, Vạn Hoài Bắc phong độ ngời ngời đang đứng dưới cây liễu, sơ mi trắng quần tây, vô cùng ra vẻ, ai không biết còn cho rằng anh ta muốn đi dự tiệc cơ.

“Vạn Hoài Bắc chết tiệt, sao anh lại ở đây?” Lâu Yến Vy rất ngạc nhiên.

“Tôi đến tìm Cục Đá Lạnh” Vạn Hoài Bắc đi về phía Lãnh Phú Cường, dùng tay đấm đấm vào ngực Lãnh Phú Cường, đây là cách thức giao tiếp giữa đàn ông với nhau: “Cậu thật sự là người bận rộn, ngực này cứng như cục đá vậy, không việc gì thì bớt rèn luyện lại tí đi, cái này nếu có ai đụng phải cậu, người ta còn tưởng là đụng trúng đá rồi”

Tay, quả thực có hơi đau.

Muốn biết hành tung của Lãnh Phú Cường không khó, gọi một cuộc điện thoại đến cục hỏi là biết.

Lãnh Phú Cường cởi sơ mi ngoài, để lồng ngực chắc nịch lộ ra ngoài, tay VỖ VỖ: “Ừm, xem ra có chút cứng thật”

Vạn Hoài Bắc: “..”

Đây xác định là cơ ngực sao?

Vạn Hoài Bắc theo bản năng sờ sờ ngực mình, anh ta so với Lãnh Phú Cường, thật sự là giống con gái quá.

Lãnh Phú Cường chính là hình tượng một người đàn ông rắn rỏi, Lâu Yến Vy đứng bên cạnh anh ta cũng có chút dịu dàng yêu kiều hơn.

Vạn Hoài Bắc liếc nhìn Lâu Yến Vy hai mắt đang nhìn chằm chằm cơ ngực của Lãnh Phú Cường đến mức nhập tâm, thiếu chút nữa là chảy nước miếng, vội vàng khép quần áo Lãnh Phú Cường lại, một mực chân chính nói: “Mặc áo vào, cẩn thận nhiễm lạnh”

Vạn Hoài Bắc thấp hơn Lãnh Phú Cường nửa cái đầu, thêm vào đó nhìn vào thể hình, Vạn. Hoài Bắc cũng nhỏ hơn Lãnh Phú Cường một vòng, hành động giúp Lãnh Phú Cường khép áo lại của Vạn Hoài Bắc xem ra có chút khiến người ta suy nghĩ lung tung..

Lâu Yến Vy giống như vừa phát hiện ra bí mật gì ghê gớm lắm, mở to mắt kinh ngạc.

Vạn Hoài Bắc với Lãnh Phú Cường, hẳn không phải là… loại quan hệ đó đâu nhỉ?

“Đội trưởng Lãnh, có phát hiện”

Một người đồng nghiệp hét lớn.

Vạn Hoài Bắc vỗ vỗ ngực Lãnh Phú Cường: “Cậu làm việc đi”

Lãnh Phú Cường liền xoay người rời đi, Vạn Hoài Bắc quay đầu liền thấy dáng vẻ kinh ngạc và ánh mắt đồng tình của Lâu Yến Vy.

Vạn Hoài Bắc ngẩn ra: “Cô làm sao vậy?”

“Anh là đến tìm đội trường Lãnh? Quan hệ giữa hai người là gì?”

“Quan hệ gì, tôi cần phải nói cho cô biết à?” Vạn Hoài Bắc nào biết Lâu Yến Vy đang nghĩ gì, nói một câu: “Dù sao quan hệ giữa chúng tôi rất tốt, là loại quan hệ rất thân mật đó.”

Thân mật trong lời nói của Vạn Hoài Bắc là chỉ sự thân mật giữa anh em với nhau.

Lâu Yến Vy nghe thấy điều này, thế thì càng nguy hơn rồi.

“Có phải anh biết tôi và đội trưởng Lãnh ở chung một chỗ nên mới đặc biệt đuổi tới đúng không?”

Vạn Hoài Bắc bị nói trúng tim đen, còn hơi ngại ngùng, vì để Lâu Yến Vy không hiểu lầm, nói: “Tôi cố ý đến tìm Cục Đá Lạnh, không phải đến.” tìm cô.

Vạn Hoài Bắc không biết, câu nói này càng khiến người ta hiểu lầm.

Câu sau còn chưa nói hết, Lâu Yến Vy thở dài một hơi, vỗ vỗ vai Vạn Hoài Bắc, vô cùng hào sảng nói: “Anh yên tâm, anh là người đến trước, tôi sẽ không chia cắt hai người, nếu anh sớm nói đội trưởng Lãnh là người của anh, hai người là loại quan hệ đó, tôi cũng sẽ không nảy sinh suy nghĩ tội lỗi với đội trưởng Lãnh. Đúng rồi, anh cũng đừng tự ti, bây giờ là xã hội nào rồi, mọi người đều có thể chấp nhận, sẽ chúc phúc hai người thôi, thật ra hai người cũng rất xứng đôi đấy”

Vạn Hoài Bắc phản ứng lại được, suýt chút nữa bị lời nói của Lâu Yến Vy chọc tức đến thổ huyết.

Anh ta thật sự trong biết trong đầu Lâu Yến Vy chứa cái gì nữa, anh ta lại nói sai câu nào rồi, khiến Lâu Yến Vy hiểu lầm, còn hiểu lầm sâu sắc như vậy.

Vạn Hoài Bắc đang muốn giải thích, Lâu Yến Vy lại tò mò hỏi: “Hai người ai trên ai dưới thế?”

Vạn Hoài Bắc: “..”

Anh ta hoàn toàn không muốn nói chuyện nữa.

Anh ta lặng lẽ xoay người đi, ba mươi năm tu dưỡng của anh suýt chút nữa bị Lâu Yến Vy hủy hoại trong phút chốc.

“Đừng xấu hổ, anh cứ xem tôi là chị em đi” Lâu Yến Vy nói: “Anh cũng đừng ghen, tôi thật sự không biết đội trưởng Lãnh là loại người này, nếu không, tôi cũng sẽ không thả thính anh ta. Anh yên tâm, tôi với anh ta thật sự không có gì, sau này cũng sẽ không thả thính anh ta nữa, dù sao người giống như hai anh tìm được người yêu thích hợp, cũng không dễ dàng gì..”

Câu nói “sau này cũng không thả thính nữa” của Lâu Yến Vy khiến hai mắt Vạn Hoài Bắc sáng lên, chó ngáp phải ruồi rồi?

“Cô nhìn tôi giống người ở dưới sao? Khẳng định là ở trên nhé”

Vạn Hoài Bắc kiểu bình vỡ rồi thì cứ ném luôn đi, hiểu lầm thì hiểu lầm, chỉ cần Lâu Yến Vy cắt đứt ý định với Lãnh Phú Cường thôi.

Lâu Yến Vy vẻ mặt không tin: “Này, nhìn thân hình đó của anh, không giống nằm trên”

Đừng trách Lâu Yến Vy hiểu lầm, ai bảo lúc trước Vạn Hoài Bắc có người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn ngồi yên không nhúc nhích, ba mươi tuổi rồi mà vẫn còn độc thân.

Vạn Hoài Bắc không nói gì, tìm một tảng đá xanh ngồi xuống.

Lâu Yến Vy hóng hớt ôm mèo mướp vàng nhích lại: “Thật không ngờ, hai chúng ta suýt chút nữa trở thành tình địch rồi, lúc trước đều là tôi hiểu lầm anh, thì ra không phải anh không được, chỉ là không đúng đối tượng mà thôi.”

Vạn Hoài Bắc che mặt yên lặng.

Cái người này sao càng nói càng hăng vậy chứ?

“Con mèo này của cô thật đẹp” Vạn Hoài Bắc nhanh chóng chuyển chủ đề.

“Ừm, sờ vào rất sướng! Không tin anh sờ thử đi” Lâu Yến Vy rất phóng khoáng mà đưa con mèo qua cho Vạn Hoài Bắc.

Vạn Hoài Bắc vừa nghe câu này, hỏi: “Lúc này trong điện thoại, cô nói sờ vào cảm giác không tệ, là nói con mèo này?”.

“Đúng rồi” Lâu Yến Vy cười nói: “Haha, tôi nói mà, là anh biết tôi ở đây, sợ tôi câu mất người đàn ông của anh đi nên mới đặc biệt đến đây, vừa nãy còn không thừa nhận”

Đường về não này Vạn Hoài Bắc hoàn toàn quỳ lạy luôn.

Anh ta đột nhiên hối hận rồi.

Kì lạ là, mèo mướp vàng chui vào vòng tay của Vạn Hoài Bắc, ấy vậy mà thành thật ngoan ngoãn vô cùng, còn tự động lật bụng lại, một mặt hưởng thụ Vạn Hoài Bắc vuốt lông nó.

Lâu Yến Vy kinh ngạc nói: “Đúng thật là con mèo đực, anh xem nó đối với giới tính nữ đều rất thân thiện”

Vạn Hoài Bắc nhịn không nổi sửa lại: “Tôi là đàn ông, cảm ơn”

“Anh chỉ tính là một nửa đàn ông”

Vạn Hoài Bắc: “..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.