Trương Thanh Tâm: ”..”
Mấy người tự tin đều tự sướng như vậy.
Trương Thanh Tâm cẩn thận quan sát Tô Lan Huyên thì phát hiện cô đúng là đẹp không góc chết, có thể vì cô đẹp nên Trương Thanh Tâm cũng không thấy sợ như trước nữa.
“Người đẹp, cô thật sự đã giết người sao?”
“Chẳng phải lúc nãy cô đã nhìn thấy hết rồi sao? Tôi đã bị truy nã rồi?
Trương Thanh Tâm lắc đầu rồi nói: “Tôi không tin, người đẹp như cô sao lại giết người được chứ?”
“Tô Lan Huyên mỉm cười rồi nói: “Đừng dụ dỗ tôi nữa, đúng thật là tôi không giết người nhưng chuyện này rất phức tạp, cô cũng sẽ không hiểu được, cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ không làm hại cô đâu”
Tô Lan Huyên vừa nói vừa lấy điện thoại của Trương Thanh Tâm ra và gọi đi Cô gọi cho Lục Đồng Quân, cô đã đại khái xác định được Tân Kiều Lam ở hướng đó rồi, bây giờ cô đã có thế thông báo cho Lục Đồng Quân.
Trong thời khắc quan trọng thì Lục Đồng Quân lại đi đâu mất, không chịu bắt máy.
Trong nhà cũ của nhà họ Lục.
Bàn thờ của Trần Hương Thủy được đặt ở phòng khách, người trong nhà họ Lục đều rất nghiêm túc, Hạ Lăng và Hạ Bảo quỳ trước bàn thờ đốt vàng mã, ông cụ Lục thì ngồi bên cạnh lau nước mắt với vẻ mặt đầy bi thương.
Họ hàng của nhà họ Lục đều nói lời tiếc thương, an ủi, nhưng người thật sự đau buồn thì không được mấy ai.
Lục Tây Anh tiến đến trước bàn thờ, cúi thấp người lạy. Lúc còn sống Trần Hương Thủy đối xử với Lục Tây Anh rất tốt, giờ Trân Hương.
Thủy bị chết thảm thì Lục Tây Anh thật sự cảm thấy đau lòng, vành mắt anh ta đỏ ửng.
Sau khi Lục Tử Việt chia buồn với gia đình xong thì lặng lẽ đứng vào trong đám đông, ông ta nghĩ đến chuyện Lục Minh Húc giấu Tô Lan Huyên trong nhà thì thấy chột dạ.
Chính vào lúc đó, ông ba Lục vô cùng tức giận nói: “Chị dâu đối xử tốt với Tô Lan Huyên như thế, xem cô ta như thể con gái ruột của mình, hết lòng hết dạ chuẩn bị hôn lễ cho hai người họ, vậy mà Tô Lan Huyên lại ra tay độc ác với chị dâu như thế, đúng thật là rất đáng hận mà”
Những họ hàng khác của nhà họ Lục cũng hùa theo.
“Cháu cả à, chị dâu chết thảm như thế, nhất định không được bỏ qua cho Tô Lan Huyên đâu”
“Đúng vậy, bắt cô ta về đây, báo thù cho chị dâu”
Những người lên tiếng đều là bậc cha chú của Lục Đồng Quân.
Lục Đồng Quân không nói gì, mặt mày nặng trĩu, Vạn Hoài Bắc liếc nhìn Lục Đồng Quân, lúc Lục Đồng Quân không nói chuyện thì biểu cảm của anh rất đáng sợ, khiến người ta nhìn là thấy sợ ngay.
Hạ Lăng không kiềm chế được, giải thích giúp Tô Lan Huyên: “Mẹ con không giết bà nội đâu”
“Đúng vậy, mami bị oan đấy” Hạ Bảo cũng nói.
Hai đứa trẻ tin tưởng Tô Lan Huyên tuyệt đối. . ngôn tình hay
Lục Đồng Quân lạnh lùng nói: “Vạn Hoài Bắc, đưa Hạ Lăng và Bé Bảo về phòng đi”