Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Chương 57: Chương 57: Cùng nhau ăn cơm




Lục Chu Việt vừa nghe Đường Dục Hàn đề nghị muốn gọi cô cùng nhau ăn cơm, chân mày càng nhíu sâu,

“Nếu tới trước hết ở đây,buổi tối sẽ tẩy trần cho các ở Tác Phỉ Á!”

Hắn không có nói rõ có thể ăn cơm hay không chỉ nói có lệ mấy câu liền vội vàng cúp điện thoại,hắn hiện tại ngay cả chuyện tối ngày hôm qua cũng chưa làm xong, còn nói gì tối nay cùng nhau ăn cơm.

Đường Dục Hàn ở bên kia cười lắc đầu mắng hắn là Lão Hồ Ly, người nào không biết trong lòng hắn Lục Chu Việt cất giấu một tiểu nha đầu nha,không ngờ rốt cục tu thành chánh quả,cho nên bọn họ đặc biệt đến đây chúc mừng,thuận tiện đến đây nhìn một chút nữ chính trong truyền thuyết kia. Bất quá nghe Trác Thính Phong nói hắn biết người ta dùng thủ đoạn không quang minh,chậc chậc, nhìn điệu bộ này xem ra là thật.

“Tiểu tử kia sớm muộn gì cũng thua bởi trong tay người phụ nữ đó!”

Vẫn trầm mặc không nói lời nào lúc này Diêm Hạo nam mới tức giận ném ra một câu,đứng dậy không để ý rời đi, lúc hắn đi qua không khí chung quanh nhất thời lạnh đến có thể kết thành băng, Lâm San Ni khẩn trương hít một hơi cũng không dám phát ra một tiếng, cho đến bóng lưng của hắn biến mất phía sau cửa.

Nghe nóihắn bị cô gái yêu nhất phản bội mới có dáng vẻ như hiện tại.

*

Thời điểm Lục Chu Việt cắt điện thoại Đường Dục Hàn xe đã dừng ở cửa trường học cô,cô không mặn không nhạt nói câu cám ơn liền xoay người muốn xuống xe, hắn do dự một chút cuối cùng giữ cô lại,

“Lưu Liễm, tối nay. . . . . . Cùng nhau ăn cơm được không?”

Giống như sợ cô cự tuyệt hắn vội vàng thêm vào mấy câu,

“Anh có mấy người bạn tới đây,bọn họ là bạn tốt nhất của anh,,người bạn có thể giao phó tánh mạng lẫn nhau!”

Hắn nói xong khuôn mặt trịnh trọng mong đợi, Hứa Lưu Liễm cũng sinh lòng phiền chán hắn tự tiện kéo cô vào cuộc sống của hắn,nhưng cũng không quá… lạnh lùng cự tuyệt, “Xin lỗi,em buổi tối còn có việc!”

Đừng bảo cô không cho hắn mặt mũi hoặc lạnh lùng vô tình, bởi vì cô cảm thấy đây chỉ là cuộc hôn nhân một mình hắn tình nguyện,cô tại sao phải theo hắn xã giao với bạn chứ? Nếu như có thể cô không muốn có bất kỳ tiếp xúc với hắn!

Huống chi cô thật sự có chuyện, mới vừa rồi hắn nghe điện thoại cô nhận được mẹ Bành Duy Triết _ Bành Vận gửi tin ngắn tới,nói tâm tình Bành Duy Triết tốt hơn,có thể bắt đầu đi học, tiền lương dạy kèm tại nhà nhiều như vậy cô cũng không muốn bỏ qua.

Tuy nói hắn giàu có nhưng cô cũng không muốn lệ thuộc vào hắn, một chút cũng không nghĩ,ở trong tiềm thức cô hôn nhân này không phải đôi bên yêu nhau, cho nên một ngày nào đó có kết thúc,mà cô một ngày nào đó sẽ rời đi.

Đối với lời từ chối của cô Lục Chu Việt cũng không cảm thấy bất ngờ,vẫn ngán ngẫm như cũ,nới lỏng tay cho cô rời đi.Khi Hứa Lưu Liễm mở cửa xe xuống xe còn nghe được giọng hắn có chút áy náy vang lên sau lưng,

“Nếu như em không muốn sinh con, sau này anh sẽ chú ý một chút, dù sao uống thuốc sẽ không tốt với thân thể!”

“Sẽ không còn có sau này!”

Hứa Lưu Liễm có một loại vọng động muốn giết người ,cắn răng tức giận lớn tiếng nói xong cũng rầm một tiếng đóng sầm cửa xe rời đi, hắn còn muốn sau này? Sau này phàm khi cô tỉnh táo cũng sẽ không cho hắn làm xằng làm bậy với cô!

Lục Chu Việt nhìn bóng lưng cô tức giận rời đi,nghĩ tới cô vừa nói lời tuyệt tình kia,khóe miệng câu khởi nụ cười tự giễu đạp xuống chân ga rời đi.

Nói đến Trác Thính Phong cũng thật là nhiều chuyện, nói cho Đường Dục Hàn và Diêm Hạo Nam làm cái gì, bọn họ vốn coi trọng cuộc tình của hắn,nhất là Diêm Hạo Nam,mỗi lần nghe hắn nói tự mình chuốc lấy cực khổ tên ấy hận không được đánh cho hắn một trận,Theo như Diêm Hạo Nam nói không có một người nào con gái nào đáng giá giao ra .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.