Lao Tù Ác Ma

Chương 189: Chương 189: Mục đích của Lạc Tần Thiên




Cuối cùng Diệp Mạc cũng đồng ý với đề nghị muốn đưa cậu rời khỏi nơi này của Lạc Tần Thiên, trong hoàn cảnh tâm trí còn đang hoảng loạn, cậu tự thân không đủ tỉnh táo để quyết định bất cứ điều gì, giống như một chiếc thuyền độc mộc mỏng manh đang trôi nổi lung tung không có đích đến ở một nơi u ám rộng lớn vô biên vô hạn, như không có ai dẫn dắt chỉ đường, liền bị lạc trong thế giới lạnh lẽo hắc ám này.

“Tần Thiên, chúng ta thật sự có thể thuận lợi rời khỏi thành phố X sao?”

Trong xe, Diệp Mạc mặt đầy lo lắng nhìn Lạc Tần Thiên, kinh nghiệm nhiều lần chạy trốn nói cho Diệp Mạc biết, muốn tránh khỏi tai mắt của Tiếu Tẫn Nghiêm để rời khỏi thành phố X, gần như là điều không thể.

Lạc Tần Thiên vẻ mặt hài lòng, từ khi Diệp Mạc đồng ý cùng anh rời khỏi thành phố X, tâm tình Lạc Tần Thiên vẫn nằm trong trạng thái tươi cười rạng rời, hạnh phúc quay lại nhanh như vậy, anh làm sao có thể không hưng phấn được chứ.

“Yên tâm đi Mạc Mạc, lần này sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Lạc Tần Thiên thề thốt đảm bảo “Có thể sẽ không thuận lợi, nhưng đến cuối nhất định có thể thành công rời đi.”

Lạc Tần Thiên suy đoán, bản thân cứ thế thản nhiên mang Diệp Mạc đi đến cảng khẩu, thủ hạ của Tiếu Tẫn Nghiêm chắc chắn đã thông báo Tiếu Tẫn Nghiêm, mà Tiếu Tẫn Nghiêm nhất định sẽ nghĩ ra trăm phương ngàn kế ngăn cản chính mình, hoặc có thể là mưu tính giết chết mình.

Nói tóm lại, một hồi chính diện giao phong cùng Tiếu Tẫn Nghiêm chẳng mấy chốc sẽ đến!

Lạc Tần Thiên vẫn là lựa chọn lên du thuyền của Lâm Tả Kha rời đi, lựa chọn ba ngày sau xuất phát, nguyên nhân vì du thuyền của Lâm Tả Kha mấy ngày trước mới vừa đến cảng thành phố X, sau một đêm thịnh yến, sáng mai sẽ lái đi.

Buổi thịnh yến Lâm Tả Kha tổ chức này cũng không long trọng, chỉ mời một vài bằng hữu có quen biết trong thành phố X đến, không giống như lần cùng những thương chính danh lưu tụ hội, cuộc thịnh yến này chỉ đơn giản là một buổi tiệc đính hôn dành riêng cho Lâm Tả Kha cùng tiểu tình nhân của mình là Lê Cửu, vốn dĩ thành phố X không phải là sân nhà của Lâm Tả Kha, Lâm Tả Kha chủ yếu là cân nhắc đến nơi sinh của Lê Cửu mà tổ chức cho nên mới lựa chọn ở thành phố X tổ chức trước một bữa tiệc rượu nhỏ, cũng xem như đem lại chút danh giá cho Lê Cửu. (Jian: bé Cửu sắp lên xe bông kìa =)) chúc mừng cưng cuối cùng cũng đạt được mong ước vớ đc đại gia =))) có điều k biết có ai biết k, Lê Cửu thực chất k có yêu Lâm Tả Kha:/)

Chạng vạng tối, Lạc Tần Thiên cùng Diệp Mạc leo lên du thuyền, không giống như lần trước, lần này vừa mới bước lên du thuyền, Lạc Tần Thiên liền theo sát săn sóc Diệp Mạc.

“Mạc Mạc, đây là anh chuẩn bị riêng cho em.” Lạc Tần Thiên cười lấy ra một bộ âu phục cưới nam màu trắng, đặt ở trước người Diệp Mạc ướm thử “Thật vừa với em!”

“Đây là…” Diệp Mạc tiếp nhận y phục trên tay Lạc Tần Thiên, nghi hoặc không rõ nhìn Lạc Tần Thiên.

Lạc Tần Thiên ý cười càng nồng, đưa tay ôm lấy eo Diệp Mạc, cúi đầu xuống, trán khẽ tựa vào trán Diệp Mạc, nhẹ giọng nói “Đêm nay, anh sẽ tuyên bố với mọi người quan hệ của chúng ta, bằng hữu của Lâm Tả Kha trong giới kinh doanh đều rất có thế lực, có bọn họ chứng kiến, ai cũng không thể ngang nhiên cướp em đi khỏi anh!

“Như vậy sẽ khiến cho Tiếu Tẫn Nghiêm tức giận.” Diệp Mạc vội vàng nói, mặt đầy khủng hoảng, tựa hồ như đã thấy được cảnh tượng nơi này máu chảy thành sông, Diệp Mạc biết rất rõ với phương thức khiêu khích này của Lạc Tần Thiên, rất có thể Tiếu Tẫn Nghiêm sẽ phái sát thủ bí mật ẩn trên du thuyền lạnh lùng hạ sát!

“Sẽ không có chuyện gì đâu.” Lạc Tần Thiên cười cười tươi sáng, tay thân mật vuốt ve mặt Diệp Mạc, cực kỳ ôn nhu nói “Đêm nay, anh muốn cho Tiếu Tẫn Nghiêm triệt để nhận thua! Anh muốn cho hắn biết, Lạc Tần Thiên anh mới là người thích hợp nhất làm người đàn ông của em!”

Bên trong lời nói nhẹ nhàng, Diệp Mạc phảng phất nghe được ý tứ tàn nhẫn vô tình của Tần Thiên, sống lưng chạy dọc cảm giác lạnh lẽo, Diệp Mạc bất an ôm lấy Lạc Tần Thiên, đầu tựa ở trên lồng ngực Lạc Tần Thiên “Tần Thiên, đồng ý với em, đừng làm ra chuyện gì mạo hiểm, chúng ta chỉ cần rời khỏi đây được là tốt rồi, những cái khác, đừng nên nghĩ tới.”

“Ừm, anh đồng ý với em! Mạc Mạc.” Lạc Tần Thiên nhẹ giọng đáp lại, nhưng đáy mắt lại lướt qua một tia cười giảo hoạt âm hiểm.

Trên du thuyền có rất nhiều cách để giải trí, xa hoa nhất chính là sòng bạc được thiết trí ở phòng khách lầu hai, bên trong không gian rộng lời sắp đặt đầy những chiếu bạc tinh xảo với những trò chơi, cách thức đánh cược đa dạng không thiếu thứ gì.

Lạc Tần Thiên cùng Lâm Tả Kha ở một bàn cùng nhau đánh cược rồi chơi bài, qua vài ván, kết quả thắng thua gần như là 50:50.

“Không ngờ kỹ thuật chơi bài của Lạc thiếu lại xuất chúng như vậy, tại hạ cứ tưởng là chơi bài chỉ là trò đánh cược vận may, không nghĩ tới Lạc thiếu còn vận dụng cả kỹ xảo riêng vào, nếu không có Lạc thiếu thủ hạ lưu tình, tại hạ không biết đã nhận thua bao nhiêu lần.” Lâm Tả Kha khách khí cười, là chủ nhân của chiếc du thuyền này, cách ứng xử của Lâm Tả Kha đối với mọi người đều khiến cho người ta có một loại cảm giác đứng giữa không chính không tà không xa không gần, duy trì khoảng cách vô cùng thỏa đáng.

“Ông chủ Lâm khách sáo rồi” Lạc Tần Thiên khẽ cười nói “Chỉ tình cờ chơi giải trí thôi, làm gì có kỹ xảo nào.”

Bên này Lạc Tần Thiên cùng Lâm Tả Kha đang trò chuyện vui vẻ, bên kia Diệp Mạc cũng đang cùng nói chuyện với Lê Cửu…

“Đệt! Tại sao tôi có cảm giác y phục của cậu còn cao cấp hơn cả tôi là sao!” Lê Cửu khó chịu nói, nói thế nào thì đêm nay cũng là sân nhà của mình, Diệp Mạc vốn dáng mạo thanh thú lại thêm một thân lễ phục màu trắng nhìn qua rất rực rỡ chói mắt, khí tràng tuyệt đối áp đảo mình.

Diệp Mạc cũng không có để ý Lê Cửu bất mãn kêu than, rất bình tĩnh nói một câu, mà giống như đang thở dài “Tôi thật ước được như cậu.”

Lê Cửu sững sờ, tiếp đó hờ hững nói “Có cái gì tốt mà ước được như tôi chứ, tôi cũng như nước chảy bèo trôi thôi, tôi với Lâm Tả Kha có tình yêu chân thành hay không, tôi cũng không biết nữa.” Cùng Lâm Tả Kha qua lại, Lê Cửu xác thực là vì tiền của Lâm Tả Kha, mà đồng ý đính hôn với Lâm Tả Kha đơn giản chỉ là bởi vì Lâm Tả Kha đối với Lê Cửu quá tốt khiến cho Lê Cửu thấy thẹn trong lòng, cho nên mới không đành lòng từ chối lời cầu hôn của Lâm Tả Kha.

“Gặp phải một người thật tâm yêu cậu thật không dễ dàng, Lê Cửu, cậu nên thấy đủ đi.”

“Cậu sao vậy, nói chuyện nghe như sầu thảm lắm.” Lê Cửu cố ý giễu cợt nói “Đừng có luôn miệng nói tôi a, còn cậu thì sao? Sao đột nhiên lại đổi tên thành Diệp Mạc vậy? Còn nữa, tôi nhớ sau khi cậu xuất viện không phải là cùng Tiếu Tẫn Nghiêm ra nước ngoài nghỉ mát sao? Sao hiện tại vừa mới khôi phục ký ức lại đột nhiên cùng với tên Lạc gì đấy đi cùng nhau, Tiểu Tuyền, tôi thật sự càng ngày càng không hiểu nổi cậu.”

Lê Cửu thật lòng lo lắng cho Diệp Mạc, kể từ lúc gặp Diệp Mạc tinh thần thất thường ở trong bệnh viện, Lê Cửu vẫn lo lắng cho bệnh tình của Diệp Mạc, chỉ là lo ngại Tiếu Tẫn Nghiêm nên mới không thể đến tìm Diệp Mạc khi cậu đang mất trí nhớ.

Vẻ mặt Diệp Mạc có chút không được tự nhiên, ho khan hai tiếng “Chúng ta nói chuyện khác đi! Đúng rồi, bữa tiệc này Lâm Tả Kha mời bao nhiêu người? Nếu như lỡ có người gây sự ở đây thì thủ hạ của hắn ở trên du thuyền có thể áp chế được không?”

Diệp Mạc suy đoán rằng chẳng mấy chốc Tiếu Tẫn Nghiêm sẽ đến, nhưng điều cậu không biết đó là Tiếu Tẫn Nghiêm sẽ lấy cách thức gì để xuất hiện.

“Cậu hỏi cái này làm gì? Còn nữa, cậu đừng có nói gở a, nếu như lễ đính hôn này của tôi mà trở thành một trận chém giết là tôi đổ hết toàn bộ trách nhiệm lên đầu cậu đó.” Lê Cửu bị Diệp Mạc hỏi có chút hoảng hồn, vẻ mặt cảnh giác nhìn Diệp Mạc.

“…..”

Tiệc rượu được cử hành ở chính sảnh lầu một, khi Lâm Tả Kha nắm tay Lê Cửu xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, lập tức vang lên một trận tiếng vỗ tay, Diệp Mạc đứng ở trong đám người, nhìn thấy một màn hạnh phúc hài hòa này, cảm thấy viền mắt có chút cay cay, Lê Cửu là người tham vinh hoa phú quý, đã từng có thời gian làm việc ở Kim Nghê muốn câu dẫn Tiếu Tẫn Nghiêm, khi ấy Diệp Mạc cho rằng một người con trai như Lê Cửu rất khó tìm được một tình yêu chân thành, không nghĩ tới sẽ xuất hiện một người đàn ông phù hợp với điều kiện của Lê Cửu còn nhất nhất một lòng yêu cậu ta. Diệp Mạc biết bản thân đang vô cùng ghen tỵ, từ đầu đến cuối Lê Cửu vẫn sống theo cách cậu ta muốn, thể hiện ra một con người rất thẳng thắn không hề giả tạo, cậu ta thích kẻ giàu liền không che giấu rằng mình muốn được người giàu có bao dưỡng, rốt cuộc cậu ta chẳng phải trải qua cái gì gọi là lên voi xuống chó, đơn giản cùng người yêu mình hạnh phúc đi trong lời chúc phúc của mọi người.

Lạc Tần Thiên hiển nhiên là đã cùng Lâm Tả Kha chào hỏi trước đó, thế nên khi Lâm Tả Kha cùng Lê Cửu tiến hành xong nghi thức đính hôn thì Lâm Tả Kha liền long trọng giới thiệu bằng hữu của mình với mọi người, Lạc Tần Thiên!

Lạc Tần Thiên vừa đi vào trong tầm mắt của mọi người, liền lập tức gây nên một trận tiếng vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt, mọi người ít nhiều đều biết đến danh tiếng của Lạc gia tộc ở nước Đức, bất kể là luận về tài sản hay là thế lực cũng đều là một trong những gia tộc hiển hách trên thế giới, Lạc gia tộc theo truyền thuyết có những mối quan hệ cùng việc kinh doanh kéo dài ở mỗi nơi trên khắp thế giới, càng có truyền thuyết rằng Lạc gia tộc lũng đoạn hắc bang ở nước Đức. Trong giới buôn lậu, còn có cùng Mafia Ý hợp tác buôn bán vũ khí ma túy.

Truyền thuyết liên quan đến Lạc gia tộc rất nhiều, ở trong lòng bọn họ, người của Lạc gia tộc, bất kể là người nào cũng đều không phải là không đắc tội được mà là không dám đắc tội! Chỉ là không có ai biết được thế lực của Lạc gia tộc cụ thể mạnh đến đâu, bọn họ chỉ biết là Lạc gia tộc rất coi trọng huyết thống, mà Lạc Tần Thiên hiện này là nam nhân duy nhất của tư cách thừa kế Lạc gia tộc.

Lạc Tần Thiên gương mặt mỉm cười, ung dung chậm rãi tiếp nhận micro trong tay Lâm Tả Kha, sau khi khách sáo nói vài câu, liền đem tầm mắt dừng lại trên người Diệp Mạc đang thấp thỏm bất an, khi anh nói rằng bản thân đứng ở chỗ này nguyên nhân là muốn tuyên bố người yêu của mình trước mặt mọi người, bên dưới một trận nhỏ giọng xì xào nghị luận, bởi vì bọn họ không thể tin được, người thừa kế của Lạc gia tộc lại chọn một người đàn ông làm bạn chung thân.

Lạc Tần Thiên cũng không lập tức nói đó là ai, chỉ cầm micro trong tay trả lại cho Lâm Tả Kha, sau đó mỉm cười bước hướng đến Diệp Mạc đang ở trong đám người, ở trước tầm mắt của mọi người, nắm lấy một tay của Diệp Mạc, quỳ một gối xuống trước mặt Diệp Mạc, Lạc Tần Thiên thâm tình chân thành nhìn Diệp Mạc thời khắc này sớm hoang mang lo sợ, chậm rãi cúi đầu, ở trên mu bàn tay Diệp Mạc hạ xuống nụ hôn, ôn nhu nhẹ giọng nói “Mạc Mạc, anh yêu em…”

Tất cả xung quanh đều im ắng, mọi người lập tức lĩnh hội, hóa ra người Lạc Tần Thiên yêu, chính là nam nhân này!

Diệp Mạc căng thẳng, nhìn Lạc Tần Thiên đang quỳ một gối trước mặt mình, miệng hơi há ra không biết nên nói cái gì, đối với người da mặt mỏng như Diệp Mạc mà nói, cái kiểu thông báo trước bàn dân thiên hạ thế này, có chút không chịu được.

Lạc Tần Thiên cũng không gấp gáp chờ đợi phản ứng của Diệp Mạc, không chút ngập ngừng từ bên trong túi áo tây phục lấy ra một hộp vuông nhung đỏ, mở nó ra, bên trong có một chiếc nhẫn mặt đính kim cương.

“Mạc Mạc, gả cho anh đi!” Lạc Tần Thiên đưa chiếc nhẫn đến trước mắt Diệp Mạc, trong lòng tràn ngập chờ mong nhìn Diệp Mạc “Gả cho anh, anh sẽ bảo hộ em cả đời.”

Kỳ thực từ đầu đến cuối, mục đích thực sự của Lạc Tần Thiên đều là phải cầu hôn Diệp Mạc ngay ở trước mặt nhiều người, bởi vì anh biết, với tính cách thiện lương của Diệp Mạc, cho dù trong lòng có do dự nhưng cũng sẽ không từ chối anh vào thời khắc này khiến cho anh phải lúng túng.

Chỉ cần Diệp Mạc đồng ý một cái, cho dù Tiếu Tẫn Nghiêm có dùng thủ đoạn gì để đoạt lại Diệp Mạc, hắn ta cũng sẽ không có cách nào quang minh chính đại mang theo Diệp Mạc xuất hiện ở trước mặt mọi người, bởi vì qua đêm nay, ở trong lòng mọi người, Lạc Tần Thiên anh mới chân chính là người đàn ông của Diệp Mạc! Còn Tiếu Tẫn Nghiêm chỉ là gã đàn ông đê hèn dùng thủ đoạn thấp hèn cướp đoạt!

Huống gì đêm nay, cho dù Tiếu Tẫn Nghiêm có đến, Lạc Tần Thiên anh cũng có thủ đoạn để đối phó với hắn!

Ở trong bóng tối, anh đã sắp xếp chuẩn bị hết thảy mọi thứ!

Lâm Tả Kha hướng về bên cạnh người đang chơi đàn dương cầm ở chính sảnh ra hiệu, trong không gian rộng lớn lập tức vang lên tiếng đàn dương cầm bồng bềnh du dương, khiến cho mọi người đều bất giác say sưa chìm đắm trong đó….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.