Lấy Lại Những Gì Đã Mất

Chương 8: Chương 8: Anh Là Gay Sao?




Cô nhẹ nhàng bước đi đến tủ,lấy thuốc,chuẩn bị bôi lên mặt mình.Bỗng lọ thuốc trên tay cô bị người khác cầm lấy,Trắc Khiêm Từ mở ra,giọng nói dịu dàng:“Để tôi bôi cho em”

”A,để tôi tự bôi cũng được”_cô định từ chối nhưng đôi tay hắn đã chạm lên má cô,mang theo hơi mát của thuốc,nhẹ xoa.

”Xong rồi,đi chuẩn bị quần áo cho tôi đi”_Hắn cười,bước vào phòng tắm.

Cô đưa tay chạm vào má mình,nó không còn rát nữa,cũng rất dễ chịu.Sau đó đứng lên mở tủ lấy quần áo cho hắn,khẽ hỏi:

”Anh mặc gì đây?”

Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy cùng giọng nói trầm trầm:“Vest,tí nữa tôi phải đi họp”

Cô lấy một bộ vest đen đã được là phẳng phiu,để lên giường cho hắn rồi nói:“Đồ tôi để trên giường...vậy tí anh tắm xong có thể mặc a~”

Bên trong không có tiếng trả lời,cô quay lưng đi ra ngoài...

Trước cửa biệt tự xuất hiện một siêu xe đen bóng sang trọng,nhìn qua đã biết là xe đắt tiền.Từ trong xe bước ra là một chàng trai trẻ,mái tóc nâu vàng được vuốt lên khiến khuôn mặt baby của cậu ta càng được nổi bật.Nhất là cậu ta có má lúm,đôi mắt đen láy lanh lợi.....Cha,chỉ cần thấy cậu ta thôi chắc chắn con gái sẽ đổ rầm rầm a ^^

Cậu ta đóng cửa xe,sau đó chậm rãi xách vali vào trong biệt thự,quản gia chạy ra,vui mừng nói:“Trắc nhị thiếu gia,người về rồi”

”lâu không gặp,ông ngày càng phong độ”_cậu cười nói,sau đó hỏi:“My Brother đâu?”

”Dạ thưa,đại thiếu gia đang nghỉ ngơi trên phòng ạ”

Cậu gật đầu rồi tiếp tục vào nhà...

Trắc Khiêm Từ tắm xong,quần áo chỉnh tề bước xuống nhà.Hắn đang chỉnh lại cà vạt một chút thì:

”Oh,lâu lắm không gặp,I really miss you”_Một chàng trai chạy đến ôm lấy hắn

Vừa vặn lúc đó cô bê đĩa trái cây lên,nhìn họ với ánh mắt kì dị...Hắn ta...ôm một tên con trai...Miss you?....AAAAAAA Hắn ta là gay sao?

Một suy nghĩ bay vèo qua đầu cô,sau đó cô nhìn bọn họ lần nữa,ánh mắt di chuyển tới cậu trai kia.Oa,có người như thế sao? Quả thật quá baby dễ thương đi...

Lúc này Khiêm Từ định hình lại,hắn mới để ý đến cô đang nhìn bọn họ,vội vàng buông người kia ra:

”Em về từ bao giờ?”_Hắn nhẹ nhàng nói,ánh mắt mang vẻ yêu chiều

”Lúc chiều ạ,công nhận anh càng ngày càng handsome đó nha”_Cậu ôm tay hắn,quay sang nhìn cô:

”Cô là ai thế?”

Nghe hỏi đến mình,cô sững người,nói:“A,tôi là người làm mới ở đây”

Sao giống như cô là tiểu tam,bị vợ cả đánh ghen vậy? *Đổ mồ hôi*

”Thật xinh đẹp,cô tên gì?”_Cậu cười,hai má lúm lộ rõ khiến cô ngây người,khẽ trả lời:“Tôi tên Vu Băng Linh”

Nãy giờ im lặng quan sát,Trắc Khiêm Từ khẽ hắng giọng:“Tử Kỳ,anh phải đi làm rồi,có gì tối nói chuyện sau,ở nhà có gì thì hỏi người làm nhé”

Nói rồi hắn sải bước ra khỏi nhà,lên chiếc BMW phóng đi...

Trong căn nhà chỉ còn cô và cậu ta.Không khí có phần im lặng,phải chăng cậu ta đang ghen vì biết được cô với hắn tình một đêm? Chết cô rồi...

Cô khẽ nhăn mặt thầm khóc trong lòng,bỗng cậu kia lên tiếng:“Hey,my name Trắc Tử Kỳ,từ hôm nay tôi sẽ ở đây,cô có thể dẫn tôi đi chơi chứ?”_Cậu cười tươi nói với cô

”Cậu...họ Trắc? Nghĩa là...?”_Cô ngập ngừng hỏi

”Tôi là em trai của Khiêm Từ,cách đây 3 năm tôi đi Anh du học,giờ thời gian đã hết nên tôi về nước”_Cậu nói:“tôi đói quá,cô có thể...nấu cho tôi ăn gì đó được chứ”

Ra là vậy,họ là anh em.Cô gật nhẹ đầu rồi vào bếp.

15 Phút sau~

”Oa,delicious,cô giỏi quá”_Cậu thốt lên khi nhìn mấy món ăn cô vừa nấu bày trên bàn ăn

”cậu quá khen rồi,mời dùng bữa”_cô cười với cậu,ngồi nhìn cậu ăn.

Cậu ta thật đáng yêu quá,khiến cô rất có cảm tình với cậu.

”tôi có thể hỏi cô mấy câu được không?”_Cậu bỗng hỏi

”A,được”

”Cô...là do anh tôi đưa về?”

”ừ”

”Vậy cô và anh tôi có phải đã phát sinh quan hệ?”

Câu hỏi vừa nói ra liền khiến cô bị ho khù khụ,lảng tránh:'Sao cậu lại hỏi như vậy?”

”Cô biết không? Anh tôi chưa từng mang con gái về nhà...mà cô thì ...là lần đầu tiên tôi thấy...vả lại cô rất xinh đẹp nha...”_cậu cố tình ngập ngừng,quan sát khuôn mặt cô gái kia.

”Đâu...đâu có...tôi chỉ...chỉ là người hầu”_mặt cô đỏ lên,lắp bắp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.