Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1528: Chương 1528




Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Thẩm Lục liền ngẩng đầu.

Trên dung nhan tinh tế khó phân biệt nam nữ, lướt qua sự mệt mỏi: “Vào đây đi.”

“Lục tổng.” Ngoài cửa đi vào là trợ lý, với vẻ oán giận mà nói với Thẩm Lục: “Đồng tổng kia thật sự quá đáng lắm! Đề án của chúng ta vốn dĩ đã được thông qua, ông ấy đột nhiên đổi lời nói, có một số chi tiết cần phải thương lượng lại!”

Thẩm Lục xoa lấy vị trí thái dương huyệt, nói: “Biết rồi.”

Trợ lý với vẻ oán giận mà nói: “Lục tổng, Đồng tổng đó không phải người tốt, người phải cẩn thận hơn!”

“Ừm.” Thẩm Lục gật đầu, trợ lý giờ mới rời khỏi văn phòng.

Thẩm Lục đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, giật mạnh cúc áo ở cổ áo.

Tên Đồng tổng đó tất nhiên là không có ý tốt.

Rõ ràng là chuyện đã nói rồi, đều có thể lâm thời mà thay đổi, chuyện này, xem ra không thể giải quyết dễ dàng.

Hắn ta rốt cuộc muốn gì đây?

Thẩm Lục cầm điện thoại lên, gọi cho Đồng tổng: “Alo, Đồng tổng, tôi là Thẩm Lục.”

Đầu dây điện thoại bên kia liền truyền đến giọng đầy dầu mỡ: “Thì là ra Lục tổng, không biết Lục tổng trăm công nghìn việc còn điện thoại cho tôi, là vì chuyện gì...”

Thẩm Lục nhẫn nhịn cảm giác chán ngấy, mĩm cười nói: “Nghe nói Đồng tổng rất chuyên đánh golf, chỗ tôi vừa hay có vé của một sân chơi golf mới mở, không biết Đồng tổng có thời gian nể mặt mà chơi cùng không?”

“Nếu Thẩm tổng đã mở miệng, tôi làm sao có thể từ chối chứ?” Đồng tổng hình như sớm đoán được Thẩm Lục sẽ thỏa hiệp, vui vẻ mở miệng nói: “Ngày nào? Địa điểm ở đâu? Lục tổng mời gọi, tôi tự nhiên gọi lúc nào tới lúc đó!”

Thẩm Lục nhịn lấy sự sôi trào của bao tử, trả lời nói: “Chiều nay ba giờ, tôi đích thân đi đón ông?”

“Được được được, thế thì giờ đó gặp!” Đồng tổng trả lời một cách phấn khích.

Thẩm Lục gọi xong cuộc gọi này, cả người liền dựa vào tường, hai tay nắm chặt.

Anh ta biết, tên Đồng tổng này thèm thuồng nhan sắc anh ta, đã không phải ngày một ngày hai.

Chẳng lẽ lần này không tránh khỏi sao?

Anh ta không phải nhất định phải có công ty của mình, nhưng anh ta là đàn ông, anh ấy muốn đội trời đạp đất, anh ấy muốn chống một vùng trời cho em gái và hai đứa nhỏ.

Đến nay, em gái vẫn không nhớ Hạ Nhật Ninh người này.

Bọn trẻ cũng không có cha.

Nếu như người làm cậu như mình không thể làm chiếc ô bảo vệ cho họ, thế thì sống còn ý nghĩa gì chứ?

Thôi đi, thôi đi.

Cho dù biết phía trước là cạm bẫy, cũng muốn đi thử!

Công ty game này nhất định phải gây dựng nên!

Chỉ khi mình có quyền lợi và địa vị, có đủ tiền, mới có thể để Tiểu Thất và bọn nhỏ trải qua ngày tháng tốt!

Mình tuyệt không nhận thua!

Thẩm Lục vào phòng nghỉ ngơi, tắm một cái, thay bộ trang phục đánh golf thoải mái, xách theo cây gậy đánh golf của mình mà ra khỏi văn phòng.

Đúng ba giờ chiều.

Thẩm Lục tự mình láy xe đến đón Đồng tổng.

Một lúc sau, Đồng tổng một người bụng bự, mười đầu ngón tay béo như củ cải vậy, cùng với mái tóc không có mấy cọng như địa trung hả, cười hơ hơ mà đi xuống: “Để Lục tổng đến rước, thật là ngại quá đi?” Thẩm Lục nhìn biểu cảm dầu mỡ tham lam của đối phương, trong lòng liền lộn ruột, nhưng vẫn với nụ cười trên mặt nói: “Đồng tổng thật khách sao, có thể mời người từ trăm công nghìn việc ra đây, đây là điều mà nhiều người cầu không được! Đồng tổng chịu cho Thẩm Lục cơ hội láy xe đến đón, đây là nể mặt Thẩm Lục, Thẩm Lục tự nhiên cảm kích vô cùng.”

“Ha ha ha, chuyện nhỏ chuyện nhỏ.” Đồng tổng dưới sự giúp đỡ của thư ký, mới không dễ gì lên được xe.

Đồng tổng vừa lên xe, Thẩm Lục liền cảm thấy bị sốc rõ ràng.

Cân nặng này...

Thẩm Lục trong lòng ngẫm nghĩ, trên mặt thì vẫn cười híp mắt giả vờ như không phát hiện gì cả, mở miệng nói: “Đồng tổng, chúng ta xuất phát nhé?”

“Được.” Đồng tổng háo sắc mà nhìn chằm chằm vào dung nhan tuyệt mỹ này của Thẩm Lục, còn có cái cổ tinh tế kia nữa, không kiềm được mà nuốt nước miếng.

Đồng tổng trong lòng thầm nghĩ, hôm nay phải lấy bằng được tiểu yêu tinh này!

Không ngờ thân là đàn ông, tuy nhiên lại trông đẹp hơn cả phụ nữ!

Nếu như không phải nghe ngóng được cậu ta thực sự là đàn ông, nếu không thật sự sẽ xem cậu ta như phụ nữ rồi!

Dáng nhỏ xinh này thật sự khiến người ta động lòng!

Chỉ là không biết khi cậu ta nằm dưới thân mình, có phải cũng rất động lòng người?

Trong đầu Đồng tổng đều là hình ảnh 18+, chỉ thiếu chưa chảy nước miếng khi nhìn vào mặt của Thẩm Lục.

Thẩm Lục láy xe rất nhanh liền đến sân chơi golf.

Sân chân golf này vừa mới mở không bao lâu, là kiểu sân nửa trong nhà nửa ngoài trời.

Sân chơi không lớn, quy mô chiếm khoảng mười mấy mẫu đất.

Chỉ mở cho mấy khách hàng cấp cao, hơn nữa cũng không phải có tiền là có tư cách.

Thẩm Lục cho nên có tư cách là bởi vì nhan sắc cậu ta.

Đúng thế, đây là một thế giới đầy sát thương.

Chỉ cần có nhan sắc, thật sự cái gì cũng có thể làm được cả!

Theo lý mà nói, Thẩm Lục không có tư cách cầm thẻ thành viên có quy cách cao như thế.

Nhưng chủ nhân của sân golf này là một quý bà...

Thế là, Thẩm Lục cứ đơn giản nhẹ nhàng như thế mà lấy được thẻ thành viên của sân chơi golf.

Đây cũng là lần đầu Thẩm Lục tới.

Nếu như không phải để khiến cho Đồng tổng này chịu chấp nhận ký hợp đồng quan trọng đó, cậu ấy cũng sẽ không nghĩ đến nơi này.

Thẩm Lục và Đồng tổng rất nhanh đi vào trong sân, tự mình lấy cầu banh golf cho Đồng tổng.

Ngón tay Đồng tổng lướt qua tay của Thẩm Lục, ánh mắt liền hiện ý không rõ, khiến cho Thẩm Lục thiếu chút không kiềm được mà ói ra.

Sắc mặt Thẩm Lục liền tối lại, miễn cưỡng cười, nói: “Đồng tổng lúc nữa nhớ nhường tôi đấy, nếu không tôi sẽ thua rất thảm!”

Đồng tổng vui vẻ mà cười haaha, giờ mới lấy banh của mình, bắt đầu huơ gậy đánh cầu.

Thẩm Lục bên cạnh chơi cùng, từng phát một mà đánh tới hứng thú không còn bao nhiêu.

Chờ đến khi Đồng tổng đánh tới có chút mệt người, Thẩm Lục chờ khi ông ấy ngồi nghỉ ngơi, liền lấy hợp đồng chuẩn bị sẵn, vừa muốn mở miệng nói với Đồng tổng, Đồng tổng huơ huơ tay, nói: “Tôi có chút mệt, về phòng nghỉ ngơi trước, cậu có chuyện gì cứ đến phòng gặp tôi!”

Nói xong, Đồng tổng quay người liền rời khỏi.

Thẩm Lục đứng nguyên vị trí cũ, gân xanh trên trán lộ rõ!

Tên họ Đồng này, cả ám chỉ cũng không ám chỉ, trực tiếp nói rõ như thế?

Thẩm Lục nổi giận hừng hực mà đi vào nhà vệ sinh, đưa hợp đồng trên tay đặt mạnh lên trên bồn rửa mặt, hai tay tức giận mà chống mạnh trên bồn, ngọn lửa trong lòng, làm sao cũng không nén được.

Chính vào lúc này, một giọng nói quen thuộc, từ sau lưng lạnh nhạt trêu chọc vang lên: “Hơ, người đàn ông phát gớm đó, cậu tuy nhiên đều có thể kiên nhẫn mà giao thiệp.”

Thẩm Lục giật mình, liền quay người lại, liền thấy Sùng Minh dựa vào vị trí cửa, vẻ mặt ngông cuồng tự cao. Thẩm Lục liền cúi mắt xuống, cố tỏ vẻ kiên cường nói: “Chuyện của tôi, không cần cậu lo!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.