Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!

Chương 201: Chương 201: Quá nhiều nhược điểm




Editor: Waveliterature Vietnam

Mạc Thanh Yên tức giận gần chết, vì thế xách túi lên ra ngoài dạo phố, mua quà cho bọn trẻ.

Cô vừa mới bước vào thang máy, cửa phòng 808 liền mở. Lệ Đình Tuyệt đi đến trước cửa phòng cô, ngay cả lời kịch cũng đã chuẩn bị sẵn: “Buổi sáng tôi đã giúp em việc lớn như vậy, có phải nên mời tôi một bữa cơm trưa không?”

Nhưng mà bấm chuông cửa, chuông vang một hồi lâu đều không có ai ra mở cửa, cuối cùng chỉ có thể một mình đi ăn cơm trưa.

Mạc Thanh Yên đi đến trung tâm thành phố T, nơi đây tuy không phồn vinh như Lâm Thành, nhưng cũng có những đặc sắc riêng. Đối với phụ nữ mà nói, ở chỗ nào không quan trọng, quan trọng là có thể mua, mua, mua là được.

Mạc Thanh Yên đi đến một cửa hàng có chút danh tiếng trên mạng, gọi một bát ma lạt năng*, một ly trà sữa nổi tiếng. Hương vị cũng không tệ, cô thích ăn cay cho nên thực thỏa mãn. Ăn xong, uống một ngụm trà sữa, cảm giác thật sảng khoái.

(*) ma lạt năng: một món canh cay nổi tiếng của TQ.

Phát hiện ra người đàn ông ngồi đối diện mình lại là Lệ Dạ Kiêu, càng buồn cười là anh cũng gọi suất ăn giống hệt cô. Mạc Thanh Yên cười gọi hắn một tiếng: “Hi, Tiểu Kiêu Tử”

Lệ Dạ Kiêu nghe được giọng nói của cô, ngẩng đầu lên, nhất thời giật mình sặc đến nỗi ho khan.

Bởi vì một người đàn ông trưởng thành như hắn còn thích ăn những món như thế này, ở Lâm Thành hắn chắc chắn sẽ không bao giờ đi ăn. Bởi vì đến thành phố T, hắn mới dám một mình chạy đến đây ăn. Lúc này bị một người quen bắt gặp, hắn có cảm giác như mình bị cởi sạch đồ đứng trước mặt cô vậy.

Cho nên mới bị sặc, sặc nghiêm trọng, ho đến mặt đều đỏ cả lên.

Mạc Thanh Yên khẽ nhíu mày, cầm cốc trà sữa đưa cho hắn: “Mau uống một ngụm đi, yên tâm, tôi sẽ không nói cho người khác biết, nhưng mà anh phải nghe lời.”

Hắn uống một ngụm trà sữa mát lạnh mới có thể đè xuống vị cay rát trong cổ họng đó. Nhíu mày lạnh lùng liếc cô một cái: “Dựa vào cái gì mà tôi phải nghe lời cô?”

Mạc Thanh Yên chỉ chỉ bộ dáng hiện tại của hắn, sau đó lắc lắc di động trong tay.

“Tất cả nhược điểm của anh đều ở trong tay tôi, cho nên kết quả của việc không nghe lời, chính là khiến mọi người đều biết được bộ mặt thật của Lệ Nhị thiếu. Đặc biệt là bị tôi bắt gặp, nghĩ đến đều kích động.”

Bởi vì hắn ta là người của Mạc Thanh Tuyết, cho nên cô nhất định phải thu phục hắn, nếu không lần sau rơi vào tay hắn ta lại không biết sẽ có kết cục gì?

Hơn nữa Lệ Đình Tuyệt trước đó đã nói với cô, không cần qua lại quá gần với hắn ta. Nhưng cô không lại gần hắn ta, hắn ta lại từng bắt cóc cô. Loại quan hệ này, cô chỉ có thể dùng cách của mình để giải quyết.

Lệ Dạ Kiêu cắn răng, trên khuôn mặt có chút hung dữ hiện lên một tia không vui.

“Xem như cô lợi hại.”

Mạc Thanh Yên cắn ống hút, tròn mắt nhìn anh ta.

“Sao anh lại ở đây?”

Rất kỳ quái, Lệ Đình Tuyệt ở thành phố T, sao anh ta cũng ở thành phố T rồi? Chắc chắn có điều mờ ám, cô phải thăm dò một chút.

Lệ Dạ Kiêu ăn xong ma lạt năng, lấy khăn tay lau lau mồ hôi trên trán.

“Nhà ông ngoại tôi ở đây, tôi đến đây để thăm ông.”

Mạc Thanh Yên khẽ gật đầu, đáp án này cô cũng không hoàn toàn tin tưởng.

Mà Lệ Dạ Kiêu cũng hiểu được là cô không tin, lẩm bẩm: “Vì sao phải nói những chuyện này với cô? Buồn cười.”

Mạc Thanh Yên cười cười: “Vậy anh chậm rãi dùng bữa, tôi đi trước.”

Cô rời khỏi quán ăn nhỏ, đến cửa hàng chuyên bán đồ chơi, mua cho Angela một cái vòng đeo hình con heo nhỏ kỳ quái. Mạc Thanh Yên thường xuyên thấy con bé xem bộ hoạt hình này, cho nên rất hiểu những nhân vật trong đó.

Chọn lựa rất dễ dàng, con bé kia thích chơi trò gia đình, vậy liền mua một nhà bốn con heo nhỏ, còn mua thêm nhà ở cùng một số đồ trang sức. Nhìn thật ấm áp, cũng rất đẹp.

Sau đó lại mua thêm hai cây súng đồ chơi mô phỏng súng 98k cho hai đứa con trai, mới xách đồ ra khỏi khu đồ chơi. Cô chuẩn bị lại tùy tiện nhìn xung quanh, mua một chút quà tặng cho mọi người trong nhà.

Mới đi được vài bước túi đồ trong tay đã bị kéo lấy, Mạc Thanh Yên giữ chặt không buông.

“Lệ Dạ Kiêu, giữa ban ngày ban mặt, anh định ăn cướp à?”

Lệ Dạ Kiêu nhìn thẳng vào cô: “Nếu như đến thành phố T cũng có thể gặp được, mà sở thích lại còn giống nhau, vậy cũng cùng ăn một bữa tối đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.