Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mỹ nữ kia sửng sốt, sắc mặt tái mét, hơn nữa còn nhớ rõ nhiệm vụ của mình, đành chịu đựng tức giận cười kéo tay cô, lại cầm ly nước trái cây lên: “Ôi này, bị em nhìn ra rồi, ngàn vạn lần không cần nói với ông chủ bọn họ... người ta là hàng thật giá thật đó.”
Nói xong, vị mỹ nữ kia đưa ly nước trái cây đến miệng cô: “Em gái tốt, em ngồi đây lâu như vậy rồi, uống chút nước trái cây đi.”
“Tôi không khát, để đó đi, lát tôi uống.”
An Hảo cầm ly, không dấu vết đặt xuống bàn trà.
Thấy cô nhóc này còn nhỏ tuổi nhưng còn khó đối phó như vậy, mỹ nữ xung phong nhận việc bất đắc dĩ đứng dậy rời đi.
An Hảo nhìn ly nước trái cây trên bàn, âm thầm cười lạnh.
Tả Hàn Thành uống ly rượu bị bỏ thuốc xong, ngược lại cho cô ly nước trái cây bỏ thuốc mê để cô ngủ, sau đó túm cô nhóc vướng bận là cô đi, mấy người này tính toán thật giỏi.
Cũng không nghĩ lại Tả Hàn Thành là ai, nếu Tả Hàn Thành dám không mang theo trợ lý và thư ký tới, mà mang Cố An Hảo cô tới, nhất định Tả Hàn Thành anh có lý do của mình.
Mà lý do của anh rất đơn giản.
Cố An Hảo cô còn hiểu rõ mấy thứ này hơn họ, sao có thể mắc mưu chứ? Trừ khi cô uống nhiều, đầu óc không tỉnh táo, nếu không muốn bỏ thuốc cô còn khó hơn lên trời.
Vị mỹ nữ kia đến bên cạnh Từ tổng thì thầm vài câu, Từ tổng quay đầu nhìn An Hảo một cái, phất tay để mỹ nữ kia rời đi, sau đó nói với người bên cạnh mấy câu.
Sau đó có hai mỹ nữ đến bên cạnh An Hảo.
An Hảo bình tĩnh ăn hạt dưa, vẻ mặt đơn thuần cười tít mắt nhìn xung quanh, cực kì ngây thơ thuần khiết.
Đến đây đi, đến bà cô tôi không cự tuyệt đâu.
Hai vị mỹ nữ tới muốn kéo An Hảo.
“Em gái, bọn chị mang em đi chơi, sau hộp đêm có một nơi cho trẻ con chúng ta chơi đùa, chúng ta qua đó đi.”
An Hảo cười tít mắt nhẹ nhàng gạt tay bọn họ ra: “Không được, tôi đi theo Tả tổng tới đây, không thể nói đi là đi được.”
“Tả tổng sẽ không để ý đâu.”
“Ai nói tôi không để ý?”
Bỗng nhiên Tả Hàn Thành ở cách đó không xa ngồi về chỗ cũ, cánh tay dài duỗi ra khoác lên vai An Hảo, ái muội hôn lên mặt cô, âm thanh khàn khàn: “Ngoan một chút, đừng chạy loạn xung quanh biết không hả?”
An Hảo đỏ mặt gật đầu cười, sau đó ngước mắt lên nói: “Nhìn đi, tôi nói Tả tổng sẽ không để cho tôi đi.”
Hai vị mỹ nữ rõ ràng ngồi cạnh cô không ngừng nói chuyện cuối cùng cầm ly nước trái cây trên bàn tới, lúc An Hảo cự tuyệt mấy lần, bỗng nhiên đưa cho cô ly rượu giống của Tả Hàn Thành.
An Hảo lắc đầu: “Tôi không uống rượu.”
Đúng là cô nhóc khó trị, dầu muối không vào.
Ban đầu mọi người cho rằng Tả Hàn Thành không phòng bị bọn họ nên mới không mang người trong công ty tới, mà chỉ mang theo một cô nhóc đơn thuần vô hại.
Hiện tại mới biết dược, cô nhóc nhìn thì đơn giản này ở đây vì biểu hiện giả dối Tả Hàn Thành không phòng bị, kết quả cuối cùng khó thu phục nhất lại là cô nhóc này.
An Hảo vẫn không bị kéo đi, Hàn tổng và Từ tổng còn cả hội trưởng kia cũng mặc kệ cô, không ngừng rót rượu cho Tả Hàn Thành.
Tuy nói Tả Hàn Thành không phải không cự tuyệt mà anh có lý do để cự tuyệt, nhưng 3 chén không thể không uống, cuối cùng An Hảo không biết anh bị chuốc vào bao nhiêu rượu.
Cho đến cuối cùng, Tả Hàn Thành dựa vào sofa, có hai mỹ nữ bên cạnh thấy anh đã say liền chủ động đi tới, ngón tay ôm lấy anh, ghé tai nói gì đó với anh.
Đám lão già kia nhân cơ hội liếc mắt ra hiệu cho mọi người: “Hôm nay không sai biệt lắm, Tả tổng chỉ đến đây thôi, mọi người xem như tận hứng rồi, tiểu Trương, cậu mang Cố tiểu thư về nhà, Tả tổng để đó cho chúng tôi.”
Hàn tổng gọi lái xe tới muốn mang Cố An Hảo đi, An Hảo chưa đi, cô không vội ăn xong miếng dưa hấu trong tay mới đứng lên: “Tôi phải mang Tả tổng đi cùng mới được, sao có thể tự mình về đây?”
“Ôi chao Cố tiểu thư, cô không thấy Tả tổng đã say vậy rồi sao? Một cô nhóc như cô sao có thể đưa anh ta trở về?”
“Đúng thế, yên tâm đi, đều là đàn ông trưởng thành rồi, sẽ không gặp chuyện gì không may, chúng tôi thuê phòng ở khách sạn bên cạnh để Tả tổng nghỉ ngơi một chút.”
“Không sao, tôi có thói quen chăm sóc Tả tổng nhà chúng tôi, anh ấy cũng không ít lần uống say trước mặt tôi, tôi có thể đưa anh ấy về, dù sao xe của anh ấy ở chỗ khách sạn Weiss, cách nơi này không xa, tôi biết lái xe, hơn nữa không hề uống rượu, tuyệt đối có thể đưa anh ấy về.”
An Hảo vừa giải thích vừa đi tới cạnh Tả Hàn Thành đang bất tỉnh nhân sự, đưa tay gạt tay hai vị mỹ nữ đang ôm anh, thúc giục: “Tả tổng, mau đứng lên, chúng ta về thôi.”
Thấy anh không phản ứng, An Hảo kéo tay anh hung hăng nhóe một cái, Tả Hàn Thành nhíu mày, khó khăn mở mắt nhìn cô.
An Hảo trừng anh: “Mau đứng lên.”
“Cố tiểu thư, cô là em gái Tả tổng đúng không? Sao lại không hiểu chuyện như vậy?”
Bỗng nhiên thư kí của Hàn tổng kéo cô: “Cô không thấy Tả tổng có hứng thú với hai mỹ nữ kia sao? Tôi nói cô này, tuổi còn nhỏ như vậy không biết đàn ông ở bên ngoài xã giao sẽ có hứng thú tìm vui, ngàn vạn lần đừng làm Tả tổng mất vcui, chúng tôi gọi tiểu Trương tới đưa cô về, ngày mai Tả tổng tỉnh rượu sẽ về công ty, cô đừng lo...”
An Hảo không nói gì, hiện tại Tả Hàn Thành đã say, anh yên tâm giao mình cho cô như vậy rồi.
Nếu đã thế, cô nói gì cũng phải tự thân làm thôi.
Cô không cười, không khách khí, gạt tay thư kí kia, lại ngăn cản hai mỹ nữ đang quấn lấy Tả Hàn Thành.
Trực tiếp dùng sức kéo thân thể to lớn của Tả Hàn Thành lên, gác một tay anh lên vai. Tả Hàn Thành lảo đảo, mở mắt ra thấy cô liền dựa hết sức nặng lên người cô.
Suýt chút nữa An Hảo không đỡ nổi, thầm mắng một câu, lại ngước mắt thấy sắc mặt khó coi của đám người Hàn tổng.
“Cô gái trẻ à, chúng tôi khuyên cô đừng quan tâm tới, khuyên cũng đã khuyên rồi, tối nay Tả tổng và chúng tôi nhất định không có việc gì, ngày mai cậu ấy tỉnh rượu sẽ về công ty, cô ở đây làm gì chứ?”
“Đàn ông mua vui cô đừng quản, cô nhanh về nhà thôi.”