Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Cũng không biết Cố tiểu thư đây là tình nhân nhỏ Tả tổng tìm từ đâu, cô cũng không nhìn xem chỗ này đều là nhân vật gì, cô có thể chống đối sao? Nếu không muốn tuổi còn trẻ mà bị phá hủy, chúng tôi khuyên cô, bớt xen vào chuyện người khác, thả Tả Hàn Thành xuống!”
“Ý các người là, hôm nay Tả tổng phải ở chỗ này đúng không?”
An Hảo hoàn toàn không sợ bọn họ, mắt lạnh nhìn chung quanh, đồng thời đỡ Tả Hàn Thành, tránh cho anh tựa vào vai mình ngã xuống.
“Cô cho là mình có bản lĩnh gì mà có thể dẫn anh ấy đi?” Hàn tổng cũng đã tháo xuống mặt mày vui vẻ.
Cùng lắm chỉ là một cô gái không lớn lắm mà thôi, ông không cảm thấy cô gái nhỏ này có thể trở ngại bọn họ chuyện gì.
Đã sớm chuẩn bị xong đòn sát thủ, sắp xếp người đưa lên giường Tả Hàn Thành bị bỏ thuốc. Chờ ngày mai gọi ký giả tới là sự việc bại lộ, không tin Tả Hàn Thành dưới uy hiếp của dư luận xã hội và truyền thông mà không thỏa hiệp ký tên.
Một cô gái nhỏ, muốn ngăn cản kế hoạch của bọn họ, đúng là suy nghĩ hảo huyền.
An Hảo cũng không giận, chỉ cười nhìn Hàn đổng: “Tôi không có bản lĩnh, nhưng có một thứ có thể để cho tôi quang minh chính đại dẫn anh ấy đi! Các người là quỷ là thần cũng không cản được!”
“Thứ gì?”
An Hảo một tay vịn Tả Hàn Thành tựa vào vai mình, một tay mò trong túi xách một hồi, từ ngăn ngoài cùng lấy ra giấy hôn thú.
Sau đó, mở ra giấy hôn thú của cô và Tả Hàn Thành ngay trước mặt mọi người.
“Nhìn cho rõ, tôi là vợ hợp pháp của Tả Hàn Thành, anh ấy có thể đi ra ngoài tìm thú vui hay không, cũng phải hỏi tôi có đồng ý hay không!”
Cả phòng trong nháy mắt yên tĩnh…
Giấy hôn thú vừa nhìn liền biết không phải đồ giả, tất cả ấn giám (bảo lưu dấu gốc của ấn triện: đề phòng giả mạo) và kiểu chữ đều không thể làm giả.
Tất cả mọi người nhất thời đều mơ hồ, không thể tin được nhìn cô gái nhỏ trẻ tuổi này.
An Hảo cất giấy hôn thú, không chú ý khóe miệng Tả Hàn Thành tựa vào vai cô, mặt vùi vào gáy cô cong lên.
Cô chỉ lạnh lùng nhìn mọi người: “Bây giờ tôi có thể dẫn chồng tôi đi rồi chứ?”
“…”
Cả phòng yên tĩnh.
…
Đến khi An Hảo đỡ Tả Hàn Thành ra khỏi phòng bao, người trong phòng vẫn chưa phục hồi tinh thần nhìn cửa phòng.
Lại nhìn bóng người thon nhỏ kia đỡ Tả Hàn Thành rời đi, bước chân anh không ổn định, nhưng vẫn không ngã xuống…
Hiển nhiên, Tả Hàn Thành không say thật!
Từ tổng bỗng nhiên ném cái ly, tức giận nói: “Mẹ nó, lại bị tiểu tử Tả Hàn Thành này đùa giỡn!”
“Chiêu này của Tả tổng cũng quá độc ác…”
“Người như Tả Hàn Thành hắn… Quả nhiên không hiền lành gì, dám nhổ tận gốc cơ nghiệp của Thịnh Lăng từ nước Mỹ, về nước tung hoành thiên hạ, bây giờ nhìn lại, tiểu tử này thật sự không đơn giản…”
An Hảo vừa đỡ Tả Hàn Thành ra khỏi phòng bao chưa được mấy bước, Hàn đổng và Hội trưởng Lâm liền phái thư ký riêng của mình đi ra ngăn cản.
“Cố tiểu thư, có lẽ cô hiểu lầm chuyện tối nay, chúng tôi hy vọng Tả tổng có thể ở lại, đại nhân vật như bọn họ, bình thường sau khi uống rượu đều là thời cơ tốt để nói chuyện hợp tác, hơn nữa Tả tổng tửu lượng tốt, phỏng đoán chưa tới một tiếng đã có thể tỉnh, uống chút trà giải rượu là có thể…”
Bị mấy thư ký ngăn lại, An Hảo vốn cố hết sức đỡ Tả Hàn Thành.
Tả Hàn Thành cao hơn 180cm, cô bị anh nửa đè, sắp không thở nổi, lại bị bọn họ ngăn cản, nhất thời giận không chỗ phát tiết, ngẩng đầu trợn mắt nhìn bọn họ.
“Ai nói anh sau khi uống rượu là thời cơ tốt để nói chuyện hợp tác? Anh từng thấy mấy ông chủ tùy tiện ký hợp đồng với người khác khi không tỉnh táo chưa?”
“Cố tiểu thư, cô còn trẻ, những chuyện trên bàn rượu, cô không hiểu…”
“Đúng, tôi không hiểu, tôi chỉ biết Tả Hàn Thành là chồng tôi, bây giờ tôi lấy thân phận vợ anh ấy không muốn anh ấy tiếp tục ở đây, sao? Tôi phải dẫn chồng tôi về nhà, các người có lý do gì ngăn cản tôi?”
“Cố tiểu thư, cô đừng cố chấp như vậy, chủ tịch chúng tôi chỉ muốn nói chuyện hợp tác với Tả tiên sinh, hôm nay không thể để Tả tiên sinh rời đi, chuyện nghỉ ngơi ở quán bar cứ giao cho chúng tôi…”
Hai thư ký kia vừa nói vừa đưa tay muốn đỡ Tả Hàn Thành, An Hảo nâng tay lên đẩy anh ta ra: “Đi ra! Không được đụng anh ấy! Chồng tôi say như vậy, tôi phải dẫn anh ấy về nhà, nếu các người còn dám cản tôi, tôi sẽ báo cảnh sát!”
“Cố tiểu thư, cô thế này…”
“Tôi nói lần cuối cùng! Tôi là vợ của Tả Hàn Thành, tôi không cho phép tối nay chồng tôi say rượu ngủ bên ngoài, tôi muốn dẫn anh ấy về nhà, các người dám cản tôi?”
Hai thư ký im lặng lui qua một bên, miệng mấp máy, hiển nhiên còn muốn ra sức làm chút gì, không nghĩ tới cô gái này miệng lưỡi lợi hại như vậy, không chừa chút đường sống.
Hơn nữa cô là vợ của Tả Hàn Thành, thân phận này là khó đối phó nhất trong xã giao, cho dù cô đơn độc, nếu bọn họ muốn dùng sức mạnh, Cố An Hảo cũng không có cách gì, cho dù báo cảnh sát, cảnh sát cũng không dám quản chuyện này.
Nhưng đây là Tả Hàn Thành.
Nếu thật sự xảy ra tai vạ gì, vợ hợp pháp ở đây, Tả Hàn Thành không phải nhân vật dễ trêu chọc, bỗng dưng vô cớ đắc tội Tả Hàn Thành, đây cũng không phải kết quả cấp trên bọn họ mong muốn.
Cho nên, hai thư ký suy xét, cuối cùng không cứng rắn ngăn cản cô.
An Hảo liếc bọn họ, rút tay về cẩn thận đỡ Tả Hàn Thành hoàn toàn đè sức nặng thân thể lên vai cô, bất mãn nhỏ giọng thầm thì: “Nặng chết được! Dáng dấp cao như vậy làm gì! Lãng phí không khí, lãng phí lương thực!”
Vừa lẩm bẩm vừa cúi đầu đỡ anh đi ra ngoài, đi tới cửa, cảm giác nhiệt độ trên người Tả Hàn Thành ngày càng cao, anh có dấu hiệu muốn tỉnh lại.
Anh đường đường là Tả Hàn Thành vì bị bỏ thuốc mà thật sự phát động ngay đây. Xem như thôi!
Cô cũng không thể bỏ người này!
Vì vậy An Hảo nhìn hai bên, nơi này gần khách sạn Đế Uy Tư, xe của Tập đoàn Thịnh Lăng cũng ở bãi đậu xe gần đây, Cố An Hảo quyết định dẫn anh đến khách sạn trước.
Đỡ anh đi, đi 300m còn tốn sức hơn 3 cây số.
Thật vất vả đỡ anh đến chỗ, nhân viên khách sạn vừa nhìn thấy người cô đỡ là Tả tổng liền vội vàng tiến lên đỡ phụ cô.
Nhưng Tả Hàn Thành chợt đưa tay ôm eo cô, thậm chí tựa đầu dính sát vào gáy cô, dáng vẻ thuốc đã phát tác, kiên quyết không để cho người khác tùy tiện đụng vào anh.