Lệnh Vợ Số 1! Chồng Tổng Giám Đốc, Ở Trên Cao

Chương 111: Chương 111: Dạ tiệc của cô bé lọ lem, Bùm! (6)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Mặt của An Hảo vẫn còn hơi đỏ, đầu óc của cô hỗn loạn, lúc thì là hình ảnh của Dịch Trạch Dương và Tề Vi Nhiên thân mật đứng chung một chỗ, lúc thì những lời mà Tả Hàn Thành nói quanh quẩn ở bên tai cô.

“Ngược lại, tôi còn rất mong đợi chúng ta sẽ hiều sâu hơn về nhau, em đừng có mà định trốn thoát trước đấy.”

Dù sao cũng là tổng tài tập đoàn Thịnh Lăng, dù sao cũng chỉ vì bức ảnh một bên mặt mà đã bị đám con gái tôn sùng là nam thần quốc dân tổng tài trong truyền thuyết…

Tại sao anh ta lại có thể quyến rũ đóa hoa của tổ quốc như vậy hả hả hả….

Hai người vừa mới từ ban công đi vào, thì bên cạnh đã có một vị lãnh đạo trong giới quân đội tới chào hỏi, Tả Hàn Thành xoay người trò chuyện với vị lãnh đạo quân đội kia, An Hảo nhân cơ hội bỏ bàn tay của anh đang đặt ở bên hông mình ra, cô lặng lẽ nói ở bên tai anh: “Tôi lại đói rồi, tôi đi ăn bánh ngọt đây.”

Tả Hàn Thành buông cô ra, vỗ vỗ vào tay của cô, ý muốn nói cô đừng có đi loạn khắp nơi.

An Hảo ngầm hiểu ý xoay người, cô đang muốn đi về phía bàn bày bánh ngọt, thì chợt đụng thẳng vào Cố Thi Thi đang bước nhanh ở phía đối diện.

Cô chợt dừng bước lại, mắt thấy Cố Thi Thi vọt tới trước mặt mình trước, lúc Cố Thi Thi nhìn kỹ hơn bộ lễ phục cực kỳ đẹp mà An Hảo đang mặc trên người, cô ta không nhịn được thấp giọng mắng.

“Cố An Hảo, cô thật sự đúng là âm hồn không tiêu tan, nơi như thế này mà cô cũng có thể lẻn vào được hả?”

An Hảo thật sự không muốn gặp người của Cố gia, cũng không muốn nổi lên va chạm ở chỗ này, nhưng nếu Cố Thi Thi cố tình vọt tới, thì cô cũng không thể né tránh được nữa.

An Hảo cũng lạnh lùng nhếch nhếch môi, cô cười nhạt, nụ cười không đạt tới đáy mắt: “Lẻn vào? Cô cảm thấy nơi như thế này có thể tùy tiện lẻn vào được hả?”

Cố Thi Thi đang rất khó chịu vì An Hảo xuất hiện ở trong sự kiện như thế này.

Ai mà không biết là những người có thể tự do ra vào hội quán Sơn Nam hôm nay đều là những người có thân phận.

Ai mà không biết những người phụ nữ có thể mặc lễ phục xuất hiện ở đây vòa lúc này đều là những danh viên cao cấp ở thành phố A.

Thế nhưng Cố An Hảo lại xuất hiện ở đây, điều này làm cho Cố Thi Thi cảm thấy giá trị con người của mình đều bị cô kéo xuống trong nháy mắt.

Sự tồn tại của Cố An Hảo ảnh hưởng rất lớn đến tâm tình đang tốt của cô ta.

Cố Thi Thi ngại có không ít người đang đi đi lại lại nói chuyện xung quanh, mặc dù cô ta muốn mắng to, nhưng cũng không thể rước lấy sự chú ý của người khác.

Dẫu sao, cô ta cũng không muốn công khai chuyện xấu của nhà mình với bên ngoài. Vì vậy, Cố Thi Thi hung tợn trợn mắt nhìn An Hảo: “Chẳng lẽ gần đây cô ôm bắp đùi của ông già có tiền hay lão quan chức cấp cao nào hả, Cố An Hảo, không phải là cô bị ông già đó ngủ chán chê rồi chứ? Nếu không thì sao cô có thể mặc đẹp như vậy mà xuất hiện ở đây? “

Cố An Hảo bị lời của cô ta chọc cười, cô không tức giận chút nào, chỉ nhíu mày: “Cô có thể ít nghĩ đến mấy cái ý nghĩ xấu xa đi được không? Tôi nhất định phải ngủ với ông già có tiền nào đó thì mới có thể xuất hiện đây được à? Nói như vậy, đến tột cùng thì tiểu thư Cố Thi Thi cô đây đã bị bao nhiêu ông già ngủ qua rồi, thì mới có thể đứng ở chỗ này lớn lối như vậy?”

“Cô….” Cố Thi Thi trợn mắt nhìn cô: “Cố An Hảo, ba tôi là Thị trưởng, tôi đường đường là con gái của Thị trưởng, xuất hiện ở đây vốn là chuyện đương nhiên, cô đừng có mà nói bậy…”

“A.” An Hảo cười khẽ: “Ba cô là Thị trưởng thành phố, chẳng lẽ ba tôi không phải là Thị trưởng…”

Cố Thi Thi hơi sửng sốt, cô ta phát hiện bởi vì tức giận và vô cùng sốt ruột mà cô ta bị Cố An Hảo hố cho một vố, cô ta lại tức giận hận không thể tiến lên cho cô một cái tát.

Đúng lúc này, Cố phu nhân đi tới, bà ta đi tới bên cạnh Cố Thi Thi, đồng thời nhìn An Hảo: “Cố An Hảo, nếu hôm nay cô dám công khai thân phận con gái ngoài giá thú của cô ở trong sự kiện này, thì cô có tin là tôi sẽ trở về cho người moi An Bình từ trong mộ ra để cho cô ta chết không được siêu sinh hay không?”

Sắc mặt của An Hảo lập tức trắng bệch, nhưng chỉ chốc lát sau cô lại cười: “Cố phu nhân vĩnh viễn luôn có nhiều thủ đoạn như vậy, vẫn là Cố Thi Thi con gái bà còn nhỏ lại chưa có nhiều kinh nghiệm, nên quả nhiên là không được bằng một phần của bà.”

Cố phu nhân bình tĩnh, nhưng khóe miệng lại lạnh lùng châm chọc: “Nếu như cô dám nói ra thân phận con ngoài giá thú của Cố gia chúng tôi trong sự kiện này, thì người mất mặt cũng không phải là chúng tôi, mà là cô và người mẹ đã chết đó của cô, khi còn sống thì làm tiểu tam của người ta, sau khi chết thì lại ném thứ rác rưởi như cô vào nhà chúng tôi, điểm ngón chân cũng biết ai đúng ai sai trong này, cô dám công khai sao?”

“Tôi lại không lạ gì cái thân phận con gái của Thị trưởng, tất nhiên là tôi cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức nói tôi là con riêng của Cố Thiên Minh ở chỗ này.”

An Hảo nhàn nhạt nói: “Cố phu nhân, bà cũng không cần phải sợ chuyện này sẽ bị phơi trên mặt báo. Trong cái giai cấp này thì loại chuyện này cũng không phải là ít, nhiều người mơ hồ biết nội tình cái loại chuyện này cũng sẽ không rỗi hơi mà đi điều tra đâu, dẫu sao thì bọn họ cũng có vài cái chấm đen. Bà cũng không cần cả ngày phải trông nom cái địa vị phu nhân Thị trưởng đâu, bà lo lắng cái gì.”

“Còn có cô, Cố Thi Thi cô cũng không cần phải lo lắng cái thân phận thiên kim Thị trưởng này sẽ bị đoạt, cho tới bây giờ tôi cũng chẳng lạ gì nó cả.”

“Cố An Hảo, đừng tưởng rằng bây giờ cô đứng ở chỗ này, mặc đàng hoàng đứng đắn là có thể lớn lối với chúng tôi, ai cho cô phách lối ở trước mặt chúng tôi. Cô cho cô là ai, cô chỉ là tiểu tiển chủng do một người phụ nữ không biết xấu hổ sinh ra mà thôi, cô dám nói với chúng tôi những lời như vậy hả, ai nuôi chiều mà cô dám như vậy hả?”

Cố Thi Thi tiến lên một bước muốn giằng lấy cái vòng hoa trên đầu An Hảo xuống.

Sao bỗng nhiên cái con Cố An Hảo đáng chết này lại mặc đẹp như vậy, cách ăn mặc tinh xảo từ đầu đến chân của cô khiến Cố Thi Thi hận không thể xé rách cô ra.

Nhưng ngay khi Cố Thi Thi vừa mới bước lên trước, bỗng nhiên, An Hảo được người ôm eo.

Tả Hàn Thành đứng ở sau lưng An Hảo, anh xoay người lại, trực tiếp ôm lấy cô, trong vẻ mặt kinh ngạc của Cố Thi Thi và Cố phu nhân, anh cười nhạt nói: “Tôi nuông chìu, cô có ý kiến…”

Tả Hàn Thành từ đầu đến cuối ở An Hảo đích sau lưng cùng người nói chuyện, chỉ là một xoay người liền kéo cô lại.

Vừa nãy, ánh mắt của Cố Thi Thi và Cố phu nhân đều đặt ở trên người Cố An Hảo, bọn họ hoàn toàn không chú ý tới bóng lưng cao ngất mà thon dài ở sau lưng cô vậy mà là Tả Hàn Thành.

An Hảo đang được Tả Hàn Thành nhẹ nhàng ôm, lúc nghe thấy những lời này của anh, một nơi nào đó trong lòng cô như được mạnh mẽ rót vào dòng nhiệt lưu ấm áp.

Từ trước đến nay cô chưa từng được ai giúp đỡ như vậy, càng chưa từng có ai không ngần ngại giúp cô chống lại cường quyền của người Cố gia.

An Hảo chỉ nhìn thẳng vào Cố Thi Thi đang tràn đầy khiếp sợ và Cố phu nhân đang nhíu chặt mày lại, cô nghiêm túc bình tĩnh nói: “Thật là xin lỗi, tiểu thư Cố Thi Thi, sở dĩ hôm nay tôi xuất hiện ở đây, là bởi vì Tả tiên sinh cần một người bạn gái, mà tôi vừa vặn là bạn gái của anh ấy.”

Cố Thi Thi kinh ngạc nhìn Tả Hàn Thành, nhìn vào bàn tay đang thân mật ôm ngang hông Cố An Hảo của anh, lại nhìn lễ phục đồ trang sức trên người An Hảo, lửa giận trong lòng càng dâng càng cao.

“Làm sao có thể?” Cố Thi Thi lui về phía sau một bước, thấp giọng lẩm bẩm, vẫn không tiếp thụ nổi sự thật này.

Tả Hàn Thành và Cố An Hảo lại thật sự có quan hệ

Thậm chí anh ta lại bảo vệ Cố An Hảo như vậy, làm sao có thể?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.