Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đầu tiên là đầu điện thoại bên kia im lặng, sau đó truyền tới âm thanh của một người phụ nữ: “Uả, đây không phải là số điện thoại riêng của Hàn Thành sao xin hỏi tiểu thư cô là…”
Vừa nghe thấy giọng của phụ nữ, suy nghĩ đầu tiên của An Hảo chính là… cô xong đời rồi.
Cô đã không cẩn thận nhận điện thoại của bạn gái hay là tình nhân của anh ta?
Vì vậy cô càng cố ổn định lại giọng nói, giả làm giọng nói của thư ký: “Xin lỗi, Tả Tổng vẫn chưa đi họp về, điện thoại để ở trong phòng làm việc, tôi là …”
“Cô muốn nói cô là thư ký của anh ta?”
Người phụ nữ trong điện thoại bỗng nhiên cười lên: “Được rồi đừng giả bộ nữa. Từ trước đến nay, Hàn Thành chưa bao giờ giao điện thoại riêng cho thư ký hay trợ lý, thư ký của anh ta cũng sẽ không dám tùy tiện nhận điện thoại riêng của anh ta, cô là bạn gái của Hàn Thành?”
“…” An Hảo nhất thời kinh hãi: “Hả?”
Sao cô có thể trả lời được câu hỏi này!
Cô không hiểu sao người phụ nữ kia lại có thể hỏi thẳng như vậy.
Đến tột cùng thì người phụ nữ kia có quan hệ thế nào với Tả Hàn Thành, nghe thấy thân phận của mình không đơn giản, lại vẫn có thể cười được, còn hỏi cô có phải là bạn gái không nữa.
“Xin lỗi, không phải vậy, cô hiểu lầm rồi, cô yên tâm, tôi tuyệt đối không phải là bạn gái của Tả Tổng, tôi và anh ta trong sạch không có quan hệ gì cả, xin cô đừng hiểu lầm…”
“Phải thì phải, không phải thì không phải, cô hoảng cái gì?”
Người phụ nữ ở đầu điện thoại bên kia lại cười phá lên, nghe như tâm tình của người đó rất tốt: “Ngay cả phòng làm việc của anh ta cũng có thể đi vào tùy ý, không phải bạn gái còn có thể là cái gì?”
An Hảo xấu hổ, đến tột cùng thì chị gái ở đầu điện thoại bên kia là cao nhân phương nào.
“Nếu cô có chuyện gì gấp cần tìm Tả Tổng, thì mời cô lát nữa gọi lại, bây giờ anh ta còn đang trong phòng họp, nếu như cô không có lời gì cần tôi truyền đạt, thì tôi xin phép cúp máy trước, xin lỗi.”
An Hảo không muốn giữ máy lâu hơn, nghe điện thoại cũng chỉ vì muốn chắc chắn là không có chuyện gì đặc biệt khẩn cấp, nên cô dứt khoát định trực tiếp cúp điện thoại.
“Này, cô gái, cô đừng cúp máy trước, để cho tôi hỏi đã, năm nay cô bao nhiêu tuổi, đã chung một chỗ với Hàn Thành bao lâu rồi?”
An Hảo lười đáp lại câu hỏi của người phụ nữ này, cô cảm thấy người phụ nữ này là lạ thế nào ấy.
Cô tìm Tả Hàn Thành không biết thời gian này anh ta rất bận rộn à? Nếu không có chuyện gì gấp thì không ngừng gọi vào số riêng của anh ta làm gì? Làm hại cô còn cho rằng là ai có chuyện quan trọng cần gặp, nên mới hỗ trợ nhận cuộc điện thoại này.
Hơn nữa, dù gì thì Cố An Hảo cô cũng đang treo cái danh hiệu vợ của Tả Hàn Thành đấy, cho dù có là hữu danh vô thật, thì cô cũng không có lý do gì để làm cố vấn tình cảm hay nói chuyện với những người phụ nữ khắc của anh ta.
Cô nhìn về phía ngọn đèn màu trắng ở trong phòng làm việc kia, ngoài miệng thì vẫn tiếp tục giữ nguyên nụ cười rất là chuyên nghiệp, nói: “Xin lỗi, Tả Tổng đang rất bận, nếu như cô không có chuyện gì gấp, thì tôi…”
“Ai nói là tôi không chuyện gấp?”
“Vậy cô có cần tôi nhờ trợ lý chuyển lời giúp cô đến Tả Tổng hay vẫn có thể chờ thêm lát nữa? Chắc là Tả Tổng sắp trở về rồi.”
“Được, vậy tôi sẽ chờ, cô nói chuyện với tôi trước đi.”
“…” An Hảo giật giật khóe môi.
“Chuyện này không tốt lắm đâu, đây là điện thoại riêng của Tả Tổng, hơn nữa hình như chúng ta cũng không có gì để nói cả.”
“Không cần sợ, tôi gọi điện thoại tới muốn cho ai tiếp thì để người đó tiếp, anh ta không xen vào, cũng không dám quản.” Người phụ nữ vẫn vui vẻ cười nói như cũ: “Cô gái à, cô nói thật với tôi đi, cô bao nhiêu tuổi rồi?”
An Hảo im lặng, người có thể sử dụng loại giọng điệu này để nói chuyện, thì chắc là được Tả Hàn Thành cưng chiều lên đến tận trời cao.
Cô suy nghĩ, bản thân mình có danh hiệu vợ cả cơ mà, nếu thật sự cứ như vậy mà cúp điện thoại thì chẳng phải giống như tránh hiềm nghi à, như vậy cũng không khỏi quá uất ức rồi. Vì vậy, cô dứt khoát nói thật: “Hai mươi.”
Còn kém hai ba tháng nữa là đến sinh nhật, nói mình hai mươi tuổi cũng không tính là nói dối.
“Hai mươi tuổi? nhỏ như vậy sao?” Người phụ nữ ở đầu điện thoại bên kia kinh ngạc: “Cô và anh ta đã chung một chỗ với anh ta được bao lâu rồi? Có kế hoạch lúc nào thì kết hôn không?”
An Hảo đột nhiên cảm giác được người phụ nữ này có chút ý tứ, cô dứt khoát cầm điện thoại di động quay đầu tìm một vị trí, sau đó cô tìm một vị trí thoải mái phía sau bàn làm việc ngồi xuống, tựa lưng vào ghế ngồi nói:
“Ai nói phụ nữ ở chung một chỗ với anh ta thì nhất định phải kết hôn với anh ta? Cô hiểu rõ anh như vậy, sao không kết hôn cùng với anh ta đi, cô thấy tôi nói có đúng không?”
“…”
Người phụ nữ ở đầu điện thoại bên kia bỗng nhiên im lặng trong giây lát, dường như cuối cùng cũng đã hiểu là vì sao cô gái này lại có giọng điệu như không nhịn như vậy, người phụ nữ không khỏi âm thầm cười trong lòng, cũng không giải thích, cười nói: “Theo như tôi biết, thì đời sống tình cảm của Hàn Thành cũng không loạn như cô nói.”
“Làm sao không loạn, hai ba ngày trước có phụ nữ nhảy lầu vì anh ta, động một cái là có phụ nữ nổi điên vì thấy anh ta, không có việc gì nữa thì có nữ minh tinh muốn móc nối với anh ta, đảo mắt thì anh ta lại khanh khanh ta ta với người phụ nữ khác ở trong khách sạn, sau đó còn cưỡng ép cô gái hai mươi tuổi ở bên cạnh mình, cô nói xem là đời sống tình cảm của anh ta loạn hay không loạn?”
“Thật vậy sao?”
“Đương nhiên là thật!” An Hảo càng nói càng có hứng thú: “Tôi nói với cô nha, loại đàn ông giống như Tả Hàn Thành ấy, cô có thể cách xa hãy mau cách xa đi, ngàn vạn lần đừng ngu ngốc như nữ mình tinh vì anh ta mà nhảy lầu, bây giờ thì nơi nào không có cỏ thơm, cần gì phải yêu đơn phương một cành hoa, có phải hay không?”
“À!!”
“Mặc dù người đàn ông này có tiền, có quyền, có trị giá nhan sắc, có vô số các loại lý do để cho phụ nữ động tâm, thế nhưng dựa vào cái lối sống không đáng tin cậy kia của anh ta, anh ta tuyệt đối không thích hợp để giao phó cả đời đâu!”
“Vì vậy…”
“Cho nên tôi thật lòng đề nghị cô, đừng lãng phí tâm tư ở trên người anh ta, loại đàn ông như anh ta không đáng giá đâu; suốt ngày mang theo cái dáng vẻ cuồng vọng tự đại, tự luyến, ngạo kiều, thích giả bộ, cuồng phách lối, cả ngày đều bắt người khác phải nhìn sắc mặt của mình. Tôi đoán nhất định là hồi bé mẹ của Tả Hàn Thành đã không giáo dục anh ta cho tốt!”
“ ……”
“Nếu như tôi có thể gặp được mẹ của anh ta, thì tôi nhất định phải cho bà ấy biết con trai mình tồi tệ như thế nào, nhất định là bà ấy không biết con trai mình đặc biệt thích bắt nạt người khác. Cả đóa hoa nhỏ của tổ quốc anh ta cũng không buông tha “
“…”
“Dù sao anh ta tuyệt đối không đáng giá để cô phải thật lòng như vậy đâu, hãy tin tôi, cô mau chóng tìm một người đàn ông tốt rồi kết hôn với người đó đi, đừng trông mong Tả Hàn Thành nữa, anh ta là cái loại đàn ông thiếu đòn, cô không biết là mỗi ngày tôi muốn đánh anh ta biết bao nhiêu lần đâu, anh ta còn tưởng rằng mình cao cao tại thượng biết bao nhiêu chứ, hừ!”
Bla bla bla, An Hảo đã mở chiếc hộp chứa đựng tất cả cái nhìn và oán hận của mình với Tả Hàn Thành ra, cô bla bla nói không ngừng.
“Ha ha” trong điện thoại bỗng nhiên truyền tới một tiếng cười tiếng to.
An Hảo nhất thời bị tiếng cười này làm cho giật mình, cô hồ nghi cầm điện thoại di động để sát ở bên tai hỏi: “Cô cười cái gì vậy?”
“Cô gái nhỏ ơi, cô hài hước quá, haha!!!!”