Lịch Hồng Hoang

Chương 32: Chương 32: Ma pháp sư tập sự




Dịch: No Name

Ngô Minh đứng trong cửa hàng, cũng không đi trộm bất cứ vật gì. Chưa nói đến việc trong cửa hàng này có thể có các loại cạm bẫy ma pháp hay không, hắn thực sự không để vào mắt những thứ này, giá trị có thể có mấy ma thạch? Bản thân hắn có Chủ Thần không gian ban sơ, tiềm lực tương lai không thể hạn lượng, muốn gì mà không có? Làm sao có thể bị mấy thứ này cám dỗ?

Hắn tùy ý tìm một cái ghế ngồi xuống, thần sắc tự nhiên chờ đợi.

Mà bên trong tháp pháp sư năm tầng, Gnome Albans đang cung kính nói với một gã pháp sư khô lâu. Pháp sư khô lâu nghe xong liền điểm ngón tay vào một tấm gương bên cạnh, trên mặt gương lập tức hiện lên hình ảnh Ngô Minh ngồi trong cửa hàng.

“U hồn sao? U hồn nhân loại tân sinh... Đúng rồi, mấy ngày trước đây, vì tạo vật kia mà giết mười vạn nhân loại, tuy rằng hầu như đều bị rút lấy linh hồn, nhưng có khả năng lẻ tẻ bỏ sót, mà những linh hồn này cũng có khả năng chuyển biến thành u hồn, đây cũng có thể giải thích được, chỉ là tại sao hắn có trí nhớ đối với dược lý học? Cho dù đời trước tùng tiếp xúc qua dược tề học, nhưng một khi chuyển biến thành Undead, đời trước cũng tương đương với hư vô rồi... hay là thiên phú dược lý học bẩm sinh? Thậm chí là thiên phú ma pháp sư?”

Đời này, thậm chí không chỉ đời này, bất kỳ thế giới trong đa nguyên vũ trụ, kể cả thế giới vô ma đều có khái niệm về thiên phú, chỉ là kiểm tra đo lường thiên phú ở thế giới vô ma rất khó khăn, thường thể hiện ra bên ngoài là các loại thiên tài. Còn trong thế giới hữu ma, có thể dựa vào thủ đoạn siêu phàm tiến hành kiểm tra đo lường, và thiên phú ma pháp sư không thể nghi ngờ là một loại thiên phú đặc biệt, thậm chí là một trong vài loại thiên phú cao cấp nhất.

Pháp sư khô lâu suy nghĩ một lúc lâu rồi nói với Gnome Albans: “Ngươi đi đem tên u hồn kia đến đây, ta sẽ kiểm tra thiên phú về ma pháp của hắn, còn nữa, ta cho phép ngươi tuyển nhận hai gã pha chế thuốc tập sự, nhưng chi phí tiêu dùng của một tên trong đó do ngươi tự bù vào, thế nào?”

Gnome Albans nghe vậy vui vẻ, lại nói: “Đạo sư, ta bù vào, ta bù vào, nhưng nếu u hồn này thật có thiên phú dược sư, vậy hắn phải trả công cho ta, không, ý của ta là, hắn phải làm việc cho tiệm của ta, trả hết phần bù vào của ta mới được.”

Pháp sư khô lâu không nói được lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Gnome Albans. Albans bị nhìn mấy giây sau liền cúi đầu, cung kính nói: “Đạo sư, ta lập tức mang u hồn này tới.”

Rất nhanh, Gnome Albans rời khỏi tháp pháp sư, lúc này sau lưng Pháp sư khô lâu bỗng có âm thanh trêu chọc nói: “Lauris, ngươi tội gì lại đi thu một tên Gnome làm ma pháp sư tập sự? Dù hắn có thiên phú cảm nhận ma lực thì như thế nào? Tộc Gnome đều là một đám miệng lưỡi trơn tru, bọn họ rất thích hợp hơn làm hướng đạo hoặc buôn bán gì đó. Làm Ma pháp sư, ha ha, ta cảm thấy bọn họ làm ảo thuật gia thích hợp hơn đấy.”

Pháp sư khô lâu không nói lời nào, chỉ một mực trầm mặc.

Gnome Albans rất nhanh đã về tới cửa hàng, hắn vội vàng kéo Ngô Minh đi đến tháp ma pháp năm tầng, trên đường đi còn không ngừng dặn dò Ngô Minh không nên nói lung tung, đạo sư của hắn chán ghét người thích nói nhiều, ưa thích im lặng vân vân....

(Thiệt tình nhìn không ra loại khuynh hướng này, không phải ngươi nói rất nhiều sao, ma pháp sư này vẫn thu ngươi làm ma pháp sư tập sự, chẳng lẽ là tĩnh cực tư động(*)?)

(*)Tĩnh cực tư động: vì quá yên tĩnh nên cần có náo nhiệt, biến động

Trong lòng Ngô Minh liên tục nói thầm, nhưng sau khi nhìn thấy tháp ma pháp năm tầng hắn liền trở nên lo lắng. Kỳ thật nếu có thể, hắn thật sự không muốn tiến vào trong ngọn tháp này chút nào. Một khi tiến vào, tính mạng của hắn coi như hoàn toàn nằm trong tay của ma pháp sư trong đó. Loại sinh tử không nằm trong tay của bản thân này thật sự không dễ chịu chút nào, nhưng bây giờ là bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể theo gã Gnome tiến vào bên trong tháp.

Đây là tháp ma pháp tạo hình kiểu cũ phổ biến, do phù văn tổ hợp với tài liệu ma pháp tạo thành, mà không phải cấu thành từ các loại máy móc thiết bị như thời đại Hồng Hoang Thiên Đình. Bên trong sảnh tầng một, một bộ xương khô mặc trường bào ma pháp đang đứng ở đó. Thứ đầu tiên Ngô Minh thấy là bộ xương này dùng hoàng kim khảm nạm trên hai mắt, quả nhiên không hổ cái danh xưng Kim Nhãn.

Pháp sư khô lâu nhìn chằm chằm vào Ngô Minh mấy giây rồi gật đầu nói: “Ngươi đúng là u hồn mới ra đời, trên thân cũng không có ấn ký của pháp sư gọi hồn hoặc ma pháp sư khác. Dựa vào tinh thần lực của ngươi mà tính toán, tối đa hai mươi ngày sau ngươi sẽ mất đi trí lực, hai mươi ngày, một tân nhân phải kiếm được ít nhất một khối ma thạch, đây chính là vô cùng khó khăn.”

“Lão sư có thể cho hắn ấn ký a.” Gnome Albans lại nhịn không được mở miệng nói: “Lấy thực lực tiếp cận Đại Ma Pháp Sư của lão sư, tùy tiện trao cho hắn một ấn ký chỉ là chuyện tốn vài giây đồng hồ, đơn giản vô cùng a.”

Pháp sư khô lâu quay cái sọ nhìn về phía Gnome Albans, cũng không nói chuyện, Gnome Albans thấy thế thì lập tức cúi đầu không dám nói tiếp nữa, cách nửa ngày, Pháp sư khô lâu mới nói với Ngô Minh: “Dựa vào cái gì ta phải giúp ngươi? Không sai, chế tạo ấn ký đối với ta mà nói rất đơn giản, nhưng trong thế giới của ma pháp sư chỉ có trao đổi đồng giá, ngươi có thể xuất ra ba khối ma thạch sao? Ấn ký của ta có giá ít nhất ba khối ma thạch, ngươi đưa ra được sao? Nếu không đưa ra được, dựa vào cái gì ta phải giúp? Còn một ván đề nữa, ngươi nói ngươi không nhớ rõ điều gì, vậy ngươi làm thế nào biết Albans đang tuyển nhận tập sự? Ngươi phải không đọc được chữ viết mới đúng?”

Về việc này, Ngô Minh đã sớm nghĩ ra lí do thoái thác, hắn liền nói thẳng: “Sau khi ta tỉnh lại cũng không biết bất cứ điều gì, cũng không biết mình là ai, kết quả khi đang đi dạo trên đường đã gặp một Dã thú nhân hảo tâm cùng với một người lùn. Dã thú nhân kia đã tiếp tế ta, cho ta ở lại trong khách sạn của hắn. Về việc tuyển tập sự, cũng là nhân viên trong khách sạn nói cho ta biết đấy, là chỉ cho ta xem từ một tờ báo.”

Pháp sư khô lâu gật đầu nói: “Đúng rồi, lão sư nhân Ruby, hắn đúng là thường tiếp tế cho người qua đường, cũng có một cái khách sạn, phương diện này cũng phù hợp... Hiện tại ta sẽ cho ngươi hai bài kiểm tra, một là kiểm tra thiên phú dược tề học, hai là kiểm tra thiên phú về ma pháp. Hai bài khảo thí sẽ quyết định vận mệnh kế tiếp của ngươi, ngươi có đồng ý kiểm tra?”

Ngô Minh lại nói: “Hiện tại ta đã đến bước đường cùng, vì vậy ta đồng ý.”

Pháp sư khô lâu gật đầu, liền chỉ thị Gnome Albans lấy hơn mười loại thực vật, sau đó muốn Ngô Minh một hơi phân biệt dược liệu trong đó, cái nào là thực vật có độc, cái nào là cỏ dại. Ngô Minh cũng không khách khí, cầm những thực vật này lên tay, tiếp theo nói ra đặc tính của chúng. Khi hắn bỏ xuống loại thực vật cuối cùng, pháp sư khô lâu không nói một lời, mà Gnome Albans thì lộ ra vẻ kinh hãi.

Pháp sư khô lâu lại lấy ra một quả cầu thủy tinh, cho Ngô Minh đặt bàn tay lên quả cầu, Ngô Minh cũng nghe theo, rất nhanh, trên quả cầu thủy tinh hiện ra ánh sáng màu lam, Gnome Albans lập tức lớn tiếng kêu lên: “thiên phú ma lực hệ thủy, ha ha, giống như ta cũng là thiên phú ma pháp hệ thủy, khó trách ngươi có thiên phú về dược thảo, ha ha ha, quả nhiên...”

Pháp sư khô lâu lại quay đầu lâu của nó về phía Gnome Albans, Gnome Albans vội vàng che miệng lại, tỏ vẻ bản thân không nói một lời, pháp sư khô lâu vẫn không nói lời nào, tiếp tục đưa cho Ngô Minh một quyển trục vẽ đầy phù văn, muốn hắn ghi nhớ trong vòng mười giây, sau đó thử cấu thành phù văn này trong một quả cầu thủy tinh khác.

Mà khi Ngô Minh bắt đầu thực hành, một kết cấu phù văn ba tầng hiện ra bên trong quả cầu thủy tnh, chứng kiến cái này, Gnome Albans lớn tiếng kêu lên: “Sai rồi sai rồi, ài, đáng tiếc, như thế nào biến thành ba tầng, đây là cái gì a, ta lúc ấy nhớ chỉ có một phần ba là nhiều rồi, sai rồi a...”

Rốt cuộc, pháp sư khô lâu không thể nhịn thêm được nữa, đưa tay điểm một cái, một đạo hào quang ảm đạm lập loè, Gnome Albans lập tức biến thành một con cóc, nhảy cà dựng cà dựng trên sàn nhà, rốt cuộc không mở miệng được nữa.

Pháp sư khô lâu nhìn sắc mặt Ngô Minh càng ngày càng kém, thân thể cũng mơ hồ có chút ảm đạm, hắn lại nói: “Đã đủ rồi, dừng lại đi.”

Ngô Minh vội vàng bỏ tay xuống, chính hắn cũng cảm giác được tinh thần lực của mình tiêu hao khá nhiều, lập tức không dám nói thêm điều gì, chỉ nhìn pháp sư khô lâu, và pháp sư khô lâu lấy qua cầu thủy tinh nhìn thật kỹ, một lúc sau mới thở dài nói: “Nguyên lai là như vậy, kết cấu chân chính của ma pháp cấp một này lại là lập thể, hơn nữa là tam trọng lập thể... Ngươi, ừ, rất tốt, ngươi đồng ý làm học trò của ta không?”

“Tại sao?” Tuy Ngô Minh muốn phải lập tức đồng ý, nhưng mọi thứ dường như có chút đột ngột, hắn đành cố gắng nhẫn nại mà tỏ ra ngây thơ hỏi.

Pháp sư khô lâu lại nói: “Ta từng là một Elf, nghe đạo sư của ta nói qua, thiên phú về ma pháp thật ra cũng chia làm vài loại, trong đó thiên phú về ma pháp cao cấp nhất chính là năng lực phân tích, còn những thứ như khả năng ghi nhớ, khả năng tư duy logic, cùng với thiên phú ma lực gì đó, quả thực là không đáng một đồng so với thiên phú phân tích. Chỉ là loại thiên phú phân tích này cực kỳ hiếm thấy, trong nghìn vạn người chưa chắc có một. Đạo sư của ta cũng chỉ nghe nói, chứ chưa từng gặp qua, rằng theo truyền thuyết cổ xưa, tộc Logic - xếp vị trí thứ ba của Hồng Hoang Vạn Tộc, mỗi một tộc nhân đều có được thiên phú về năng lực tư duy logic và năng lực phân tích, cho nên mới có thể trở thành tộc xếp thứ ba của Hồng Hoang Vạn Tộc. Và cái gọi là năng lực phân tích, chính là phân tích ra sự liên hệ bên trong vạn vật, sau đó tổng kết và quy nạp ra tri thức.”

“Quyển trục ma pháp này là pháp thức của ma pháp cấp một Arcane Missiles. Nghe nói Arcane Missiles chân chính có thể theo thực lực của ma pháp sư đề thăng mà đồng thời trở nên mạnh hơn, nhưng ta chưa bao giờ thấy qua, cũng chưa từng nghe nói, nguyên lai huyền bí lại giấu trong kết cấu tam trọng lập thể, chỉ có như vậy mới có thể làm cho pháp thuật dựa theo thực lực của người sử dụng mà trở nên mạnh hơn. Hiện tại nếu ta sử dụng ma pháp này, có thể trong một lần duy nhất phát ra năm quả Arcane Missiles, nhưng ma lực tiêu hao vẫn không hề thay đổi, đây mới thực sự là Arcane Missiles. Mà ngươi lại có thể tái hiện được bản chất của nó, hiển nhiên ngươi có thiên phú về năng lực phân tích.”

Nói đến đây, pháp sư khô lâu nói với Ngô Minh: “Ta thu ngươi làm ma pháp sư tập sự, mỗi mười ngày sẽ giảng cho ngươi tri thức ma pháp trong hai giờ, tháp pháp sư của ta ngoại trừ thư tịch ma pháp của tầng cao nhất, sách ở nơi khác có thể mặc cho ngươi học tập. Ngươi sẽ được dạy đọc và viết, cũng có thể đeo theo huy hiệu ma pháp của ta, bên trong thành Kim Hà này, an toàn của ngươi sẽ do ta đảm bảo. Những điều khoản này sẽ được ký kết trong khế ước vận mệnh, được Mệnh Vận Trường Hà giám sát bảo vệ, đương nhiên, ngươi cũng có nghĩa vụ của mình.”

“Mỗi ba mươi ngày phân tích cho ta một pháp thức ma pháp trong cực hạn của ngươi, đồng thời sau khi ngươi trở thành Ma pháp sư chính thức, ngươi phải phục vụ cho ta năm năm, những việc này đều sẽ được ký kết trong khế ước ma pháp sư, ta sẽ trả thù lao cho ngươi. Ngoài ra, khi ngươi trở thành ma pháp sư cấp hai, cùng ta tiến hành một nhiệm vụ.”

“Nhiệm vụ gì?” Ngô Minh lập tức nói: “Những thứ khác ta đáp ứng, những điều kiện này rất hậu đãi, coi như là có ân tình đối với ta, nhưng nhiệm vụ có thể dính đến sinh tử, ta thực sự muốn hỏi cho rõ ràng.”

Pháp sư khô lâu nhìn chằm chằm Ngô Minh nửa ngày, rồi mới lên tiếng: “Báo thù, ta phải về tộc địa của loài Elf báo thù, đồng thời phải lấy được huyết dịch cùng huyết nhục có quan hệ huyết thống với ta, một ma pháp cần sử dụng những thứ này, khả năng nguy hiểm rất cao, ngươi có thể lựa chọn đáp ứng hoặc không đáp ứng.”

“... Khoảng bao lâu ta mới có thể trở thành ma pháp sư cấp hai, hoặc có thể nói, người cần phải chuẩn bị bao lâu mới có thể trở về báo thù?” Ngô Minh lại hỏi.

“Mười năm, thời gian mười năm đủ cho ngươi trở thành ma pháp sư cấp hai rồi, thiên phú của ngươi trong nghìn vạn người chưa chắc có một, vậy là đủ rồi. Và mười năm, cũng đủ cho ta hoàn thành chuẩn bị.” Pháp sư khô lâu nói.

“Tốt.”

Thời gian mười năm, Ngô Minh nhẹ nhàng thở ra, mười năm, hắn lại có Chủ Thần không gian ban sơ trong tay, trong vòng mười năm không biết hắn đã có thể đạt đến trình độ nào, Nguyên Anh kỳ có chút khoa trương, nhưng Kim Đan kỳ có lẽ hoàn toàn không thành vấn đề.

Ngô Minh lập tức quỳ xuống nói: “Đạo sư, chúng ta hãy ký kết khế ước.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.