Liên Hoa Bảo Giám

Chương 213: Chương 213: Liên Hoa tụ






“Thú Hoàng Tuyệt Bích” quả thật là siêu cấp tuyệt kỹ, nhưng có thể trả giá bằng sinh mệnh của mình.

Tụ tập đệ nhị quái? Đây là ý tứ gì? Đỗ Trần không kịp suy nghĩ, sự thật nhiều lần chứng minh, “Ngũ ca” nói cách dùng Liên Hoa pháp bảo tuyệt không có sai, càng sẽ không hại mình. Hắn cước đạp Liên Hoa, nhanh chóng né qua vị trí chính diện Amanda Lehart, một mặt né tránh, một mặt hai tay dương lên, “lão tứ”, lão lục, lão thất ba pháp bảo phòng ngự toàn bộ huyễn hóa thành hộ thuẫn thật lớn, chắn trước người mình.

Động tác của Amanda Lehart đã hoàn thành, hắn quỳ gối giữa không trung, lúc trước Demis khi dùng một chiêu này, không ngừng quỳ xuống xin tha thứ, sau đó rất mất thể diện kêu to:

- Xin lỗi, xin lỗi...

Nhưng cách làm của Amanda Lehart hoàn toàn bất đồng, hai cự chưởng vốn chống xuống thuận thế đưa về sau, hai tay sau lưng chập vào nhau, như là muốn xé rách cái gì đó.

Sự thật cũng là như vậy, mười ngón tay của hắn ta quắp lại thành trảo, hất mạnh ra ngoài, như muốn xé rách hư không, mà mắt thường có thể thấy được, không khí trước mặt hắn thất sự bị vạch ra, một cái khe hở không gian trong nháy mắt hình thành trước mặt Đỗ Trần.

Tiếp đó, cái khe không gian đen ngòm phát ra hấp lực cường đại, hai bên khe, còn có khí lưu bàng bạc có tính đẩy mạnh, hai loại thuộc tính bất đồng, một hút một đẩy nhất thời làm rối loạn cả không gian lưu động, khiến Liên Hoa dưới chân Đỗ Trần suýt nữa cầm giữ không được, suýt nữa tiến vào khe không gian.

Ra sức chống cự hai luồng loạn lưu, Đỗ Trần gấp gáp kêu lớn:

- Lão ngũ đáng chết, tới cùng là làm sao để hợp lại đệ nhị quẻ?

Trong tai chỉ có tiếng “Vi vu” do khí lưu bay loạn, Dịch Cốt thấy Đỗ Trần gặp nạn, đem toàn lực dẫn động đấu khí “Ầm”. Nhưng, không có sự đáp lại của lão ngũ.

Đỗ Trần cực kì hoảng hốt, nhưng cũng không có biện pháp, không thể làm gì hơn là kêu lên:

- Ngũ ca, đến hỗ trợ mau.

- Hay! Rốt cục cũng gọi một tiếng “Ngũ ca”, nói cho ngươi, nội kình của ngươi có ba luồng, mỗi luồng là một luồng lực lượng đấu hồn,.... có việc kêu ngũ ca, đúng vậy....

Đấu hồn? Đấu khí của lão tử bất quá có thực lực tứ cấp, chẳng phải lục cấp đấu thần mới có đấu hồn sao? Đỗ Trần thật nhanh thay đổi tâm tư, giật mình hiểu ra, nguyên lai “Ngũ ca” là tên cao quý dởm đời, gọi Liên Hoa nguyên thần là đấu hồn! Hắn trong lòng phẫn hận mắng lão ngũ tính tình thác loạn, tay lại không chút do dự, y theo biện pháp ngũ ca nói liên tục dụng Liên Hoa nội kình quán chú vào Liên Hoa...

Lão tứ, ẩn hình tấm chắn, mặc dù mắt thường không thể nhận ra, nhưng Đỗ Trần trong lòng rõ ràng, nó là một đóa Liên Hoa có hình dẹt, ở giữa nổi lên mội khối nhỏ bằng nắm tay, sau khi quán chú Liên Hoa nội kình vào, lão tứ chắn trước mặt Đỗ Trần...

Lão lục, Hộ tâm kính, một mặt gồ lên một chút, một mặt lại lõm vào một chút, Liên Hoa nội kình quáng nhập vào, nó đột nhiên nhỏ đi, bay vòng vo vài vòng, xoay quanh phần gỗ lên của lão ngũ, hợp lại vừa khít!

Tiếp đó lão thất tiểu kính cũng giống như một cái bát, tự động bay vào phẫn lõm của lão lục, hợp lại...

Trong nháy mắt, ba kiện phòng ngự pháp bảo liền hợp làm một, nhưng biến hóa còn chưa chấm dứt. Nhu chuyễn, cứng cứng mềm mềm, tiềm chất của ngũ ca như oán phụ nơi khuê phòng từ trong quần áo bay ra, chuyễn động một chút, rồi tự biến mình thành một cái gậy tròn, sau đó ra sức động thân, phốc, tách một bộ phận thân thể bắn ra ngoài, phún lên mặt trên của tổ hợp pháp bảo.

Liền sau đó, chất nhầy bắn ra nhanh chóng trám vào khe hở của tổ hợp, mà tổ hợp Liên Hoa thuẫn nhất thời toàn thần quang hoa đại thịnh, cũng không phân biệt ra đâu là hộ tâm kính đâu ẩn hình tấm chắn nữa.

Quang hoa lóng lánh, trong nháy mắt khi tổ hợp Liên Hoa hoàn thành, thì quang hoa nọ đột nhiên nội liễm, lại phóng ra một mảnh mặt biển màu lam đầy vằn nước, mà pháp bảo mới hình thành với “lão tứ” ẩn hình hộ thuẫn làm trụ cột, đồng dạng hình tấm chắn, nhưng nó rõ ràng nhất, ngoài một tầng là thuẫn diệp hơi nước trong suốt, có thể nhìn xuyên qua. Gần hạch tâm là một vòng tròn như là nhụy của Liên Hoa, uy thế bức người, nhưng lại tản ra lam quang nhàn nhạt.

Mà hạch tâm của tấm chắn, một khối tinh thể màu lam, vừa nhìn, thật là đẹp tuyệt, nhưng nhìn lâu liền phát hiện ra, trong đó tựa hồ ẩn chứa vô tận đạo lý của thiên địa, bao hàm thuần túy tinh hoa của nước...

Xa xa, Dịch Cốt nhìn thấy quang mang màu lam thoáng hiện cả kinh, đây là cái gì? Tại sao nó lại có ba động của thủy hệ, so với bi minh chi lệ do Da Tát thần lưu lại còn thuần túy hơn, còn muốn thần thánh hơn?

Không! Bi minh chi lệ cùng quang mang của thiếu gia căn bản là không có gì để so sánh! Bi minh chi lệ bất quá câu thông với thủy nguyên tố trong thiên địa, lão giáo chủ xưng là thủy chi nguyên lực, nhưng dù sao cũng chỉ là câu thông mà thôi! Mà quang hoa của thiếu gia, tựa hồ có thể... mệnh lệnh thủy nguyên tố.

Câu thông, mệnh lệnh, qua hai chữ có thể thấy, ý nghĩa có khác biệt cực kỳ lớn.

Dịch Cốt nhất thời sững sờ, điếm này khiến cho Hawkins cũng có chút thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn lại không bận tâm tới biến hóa của Đỗ Trần, chuyển mắt thấy Amanda Lehart dụng tới cấm chiêu của gia tộc - Thú Hoàng Tuyệt Bích, Hawkin hét lớn:

- Amanda Lehart, ngươi mới là thất cấp, ngươi muốn chết sao? Mau dừng tay.

Tiếp đó, Hawkin cũng liều mạng, làm động tác giống Amanda Lehart, hắn rống to:

- Cho ngươi kiến thức chính thức cấm chiêu hợp nhất của St. Barton - Thú Hoàng Tuyệt Bích, thú bất diệt thể.

Thánh khí tổ hợp, uy lực của Liên Hoa thánh khí lại bạo tăng lên ít nhất gấp ba, Dịch Cốt trong lòng biết thiếu gia đã nắm chắc phần thắng, liền yên lòng, lạnh lùng cười:

- Ngươi có cấm chiêu, chẳng lẽ ta không có? Dịch hồn kinh phách.

Hai người dây dưa cùng một chỗ, mà Đỗ Trần ở một mặt, sau khi thánh khí tổ hợp cước đạp Liên Hoa, tay trái giơ lên cao, Liên Hoa thủy minh thuẫn tự động rơi vào lòng bàn tay, nhẹ nhàng cầm thuẫn phòng thủ, Đỗ Trần cảm giác một cỗ lực lượng mãnh mẽ từ tấm chắn truyền đến, cùng nguyên thần lực lượng liên hợp, không phân biệt.

Nói thì chậm, khi đó thì rất nhanh! Trong khoảnh khắc hoàn thành, Đỗ Trần tay cầm thủy minh thuẫn bị hút tới bên bờ của khe hở không gian.

Hư không loạn lưu vốn không phải là thực chất, Đỗ Trần bình tĩnh dựa vào thủy minh thuẫn, nhìn qua tấm chắn nước trong suốt có thể thấy một luồng loạn lưu đánh úp lại, tay cầm thuẫn bị chấn động mạnh, trong tiếng “Vi vu” loạn hưởng, thủy minh thuẫn cũng luồng loạn lưu giao nhau, nhưng luồng loạn lưu trong khoảnh khắc hóa thành vô hình, tiếp đó, tinh thể màu lam ở trung tâm thủy minh thuẫn chợt lóe lên, luồng loạn lưu quay ngược lại tấn công Amanda Lehart.

- Ha ha, sảng khoái!

Đỗ Trần cười to, trong tai nghe “Ngũ ca” hướng dẫn, một tay nắm chặt tay cầm thủy minh thuẫn, một tay quán chú Liên Hoa nội kình cùng lực lượng nguyên thần, dùng sức tập trung vào tay, đột nhiên, Liên Hoa thủy minh thuẫn nhất thể nhị diện (1 thể 2 mặt) tựa như Liên Hoa phóng lớn, uốn cong, cuối cùng hóa thành một màng hào quang hình tròn, hoàn toàn vây Đỗ Trần ở xung quanh, toàn thân trên dưới không có một chút sơ hở, tùy ý loạn lưu tấn công.

Loạn lưu đánh vào, rồi lại quay đầu lại, Dịch Cốt cùng Hawkins cũng vận dụng sát chiêu, hết thảy đều hỗn loạn....

Ầm một tiếng nổ vang lên, huyễn tượng hoàn toàn tan nát, thắng bại phân định.

Đỗ Trần cước đạp Liên Hoa, cầm thuẫn mà đứng, đặt một đóa Liên Hoa trên mình Amanda Lehart đang không ngừng ói máu.

Mà Dịch Cốt lại quắp theo Hawkins đi tới, trên người không có chút vết thương, chỉ khinh thường mỉm cười:

- Thiếu gia, ta y theo người phân phó, không có hạ thủ nặng tay, bắt sống hắn.

Nói xong, hắn có chút gật đầu:

- Thiếu gia, ngài bây giờ đã đủ để đánh bại thất cấp đấu thần đỉnh phong, nhìn khắp tam đại lục, coi như là cao thủ rồi.

Đỗ Trần cầm thuẫn chỉ vào Hawkin:

- Hậu duệ của bất diệt tử thần, truyền nhân của gia tộc St. Barton! Các ngươi là hậu nhân của thú hoàng, ta sẽ chừa lại cho các ngươi một chút tôn nghiêm, bất quá ta hi vọng các ngươi cũng phải để ta giải thích! Các ngươi gán cho ta tội danh thật quá lớn, cũng quá sai lầm.

Tôn nghiêm của Vẫn Thần ngũ gia không thể vũ nhục? Hừ!

Hawkin chậm rãi ngước đầu, hừ một tiếng:

- Chúng ta thất bại, bại tâm phục khẩu phục.

Nói xong, hắn đảo mắt nhìn Amanda Lehart đang ói máu:

- Cháu của ta liều mạng dùng Thú Hoàng Tuyệt Bích, bản thân đã phải tổn thọ mười năm, bây giờ lại bị ngoại lực cắn trả, rất nhanh sẽ chết! Hắn không cứu được nữa! Ta yêu cầu cho hắn một tang lễ hợp với thân phận.

Đỗ Trần nhướng mày, liếc mắt nhìn Amanda Lehart, cũng quả nhiên, thú nhân trẻ tuổi này không ngừng ói máu, trên mặt không có chút huyết sắc, đôi mắt mặc dù mở to nhưng đồng tử tán loạn, rõ ràng là thần trí mơ hồ, không lâu ắt chết.

Vừa muốn hành động, đột nhiên, tiếng nước ầm ầm bên tai Đỗ Trần, hắn lúc này mới chú ý tới không gian huyễn tượng đã bể nát, bản thân đang đứng giữa biển rộng mênh mang.

Mà mấy người vừa rồi toàn lực đánh nhau, chẳng những làm vỡ nát pháp trận của Hawkin, thậm chí dẫn động nước biển gầm thét - nhất là Dịch Cốt cùng Hawkin đều phát động cấm chiêu, càng phá hủy hoàn cảnh hải dương vốn bình tĩnh - nơi này không giống Thiên Vương sơn, lại không phải đại hạp cốc Auerbach, không có đấu khí tụ.

Huyễn tượng không gian vỡ nát, trong hải dương đột nhiên một vùng nước dâng lên, nước biển bốn phía nhất thời gào théo mà tới, càng thêm trợ uy cho biển gầm.

Giờ phút này, đáy biển bộc phát động đất thật lớn, hoặc như biển gầm điên cuồng, một cỗ lực lượng cường đại lao đến, đè nén lên bọn người Đỗ Trần.

Đỗ Trần thần sắc biến đổi, Dịch Cốt đã nói:

- Thiếu gia, Hawkin đã hoàn toàn mất đi chiến lực, ngài không cần lo lắng, hắn giao cho ta.

- Ân, đối với biến hóa của Liên Hoa Bảo Giám! Không nên tạo thành thương vong lớn.

Đỗ Trần gật đầu, lại lấy ra một đóa Liên Hoa nhốt Hawkin vào.

Dịch Cốt vừa muốn động thủ, đột nhiên, bốn phương tám hướng vang lên tiếng hô hét:

- Thánh khí chiến đội chuẩn bị, hải triều cự pháo mang theo san hô đá chuẩn bị, phóng.

- Chiến đội thứ hai hoàn thành nhiệm vụ, khu vực biển gầm cùng động đất đã được ổn định.

- Đệ tứ chiến đội hoàn thành nhiệm vụ.

- Đệ lục chiến đội thỉnh cầu tăng thêm san hô đá.

Không bao lâu, nước biển đang gầm thét khôi phục lại sự yên lặng.

Hawkin đặt dưới Liên Hoa, trong lòng nảy ra ý nghĩ, đúng, hổ sa tướng quân có nói qua, phụ cận có tám ngàn hải tộc đại quân! Ta có thể tùy ý gọi về tám ngàn đại quân hải tộc, ha ha, hắn quát lên điên cuồng:

- Ta là Hawkins! Hải vương par Gold, không cần lo cho ta, bắt lấy Francis, giao hắn cho gia tộc của ta, St. Barton vĩnh viễn nhớ kỹ sự hữu nghị của ngươi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.