- Nếu như ngươi không có người yêu, thì điểm tay lên hạt Bồ Đào bên tay trái, nếu ngươi có, điểm hạt Bồ Đào bên tay phải ta.
Mayfair vẻ mặt trịnh trọng, khiến Đỗ Trần không dám chậm trễ, vô cùng hiếu kỳ điểm vào hạt đào bên tay trái:
- Người yêu? Đương nhiên không có, hơn nữa trong thời gian rất lâu đều không có.
- Phốc!
Hạt đào nọ hóa thành giọt nước rơi trên mặt đất, Mayfair hờ hững, nụ cười tràn ngập nhân ái:
- Tiếp tục trả lời vấn đề kế tiếp của ta, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Hai mươi tuổi chưa? Có hưởng thụ cuộc sống tốt không, có hay không còn quyến luyến thế tục này? Có hay không đã thành thục đủ để bước trên còn đường không có lối về?
Tay nàng lại hiện lên hai hạt đào.
- Không có tới hai mươi, điểm Bồ Đào bên trái, nếu có...
Đỗ Trần á khẩu không trả lời được, cách làm của Mayfair thật sự quá....ai! Con mẹ nó đầu óc có phải có chuyện khùng, tại thế giới này, người có thực lực cửu cấp hẳn phải đã hơn năm mươi tuổi, sao lại hỏi ta đã hai mươi tuổi chưa? Nghĩ không ra sao.
Nhưng Đỗ Trần dù sao cũng quá rõ cách làm của Mayfair đại biểu cái gì, nếu không, hắn không phải nghĩ đến sự buồn cười, mà là đáng sợ! Thủy mạc hoa luân của Mayfair thật sự quá mạnh, có thể làm ra kính tượng thông dụng, sợ rằng viện trưởng của đấu thần học viện, phong hào “Vĩnh hằng vinh diệu” Ziege miện hạ trong lúc đỉnh phong cũng phải cố hết sức.
Nhưng Mayfair kia, một mặt ăn đào, một mặt làm...
Đỗ Trần đầy bụng nghi vấn, chậm rãi vươn tay:
- Hai kiếp của ta đều hơn ba mươi, nhưng trên đời này... xem như là mười sáu.
Hắn điểm vào hạt Bồ Đào bên tay trái của Mayfair.
- Tiếp đây là một vấn đề, cũng là cuối cùng, vấn đề trọng yếu nhất. khi ngươi nhìn thấy thủy kính tượng này là trước hay sau ngày 12 tháng 5 năm 1279 Vẫn Thần lịch?
Mayfair cao giọng:
- Vấn đề này phi thường trọng yếu, bởi vì ngày 13 tháng 5 năm 1279, trong ngày này sẽ phát sinh một việc đối với ngươi, đối với ta, đối với gia tộc St. Kain đều phi thường trọng yếu.
Đỗ Trần càng thêm nghi hoặc, hắn lấy ra lịch nhìn một chút, hiện giờ là giờ ngọ tức 11 h đêm ngày 13 tháng 11 năm 1278, khoảng cách thời gian hắn ở chiến thần đại hội cùng trộm lăng mộ còn chưa tới một ngày, vậy theo lời Mayfair là sáu tháng sau.
- Nếu ngươi đã đưa ra lựa chọn như vậy, ta nói cho ngươi nên làm thế nào! Bên cạnh phân kính tượng này hẳn là còn có một mai giới chỉ, mặt trên có một viên đá lửa.
Giới chỉ còn trên tay Đỗ Trần.
- Ngươi cầm lấy mai giới chỉ, đi tìm truyền nhân của gia tộc St. Darke, bọn họ sẽ nói cho ngươi phải làm thế nào.
Trong khi nói những lời này, thanh âm Mayfair càng ngày càng nhỏ. Đáng nói thi rơi xuống đất. “Hoa” một tiếng, hình ảnh của Mayfair biến mất. Trên mặt đất chỉ còn một vũng nước. Rốt cục không phát hiện ra cái gì dị thường?
- Gia tộc St. Darke.
Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào nước chốc lát, nhíu mày rồi tìm Dịch Cốt cùng các lão tổ mẫu:
- Mấy vị, các ngươi đã ai nghe nói tới gia tộc St. Darke chưa?
Mọi người cũng không ai nghe nói qua.
Đỗ Trần chuyển ánh mắt nhìn Dịch Cốt:
- Brook, vậy ngươi đã nghe nói qua chưa, ngày 13 tháng 5 sang năm, gia tộc St. Kain sẽ phát sinh chuyện trọng đại gì không?
Dịch Cốt vẫn không biết như cũ.
Lily nói:
- Francis, đây là đầu mối do mẫu thân ngươi lưu lại sao? Nếu ngươi muốn biết, chúng ta có thể giúp ngươi truy tìm.
Nàng nhiệt tình nói:
- Chúng ta tất cả tỷ muội đều nhanh chóng chuyển hóa thành công, đang muốn tại đại lục đi du lịch một phen, tăng thêm kiến thức. Để thích ứng với thời đại một ngàn năm sau khi chúng ta chết đi.
“Các lão tổ mẫu muốn rời đi? Chẳng lẽ mọi chuyện mình làm bấy lâu này đều đổ xuống sông xuống biển hết sao?”
Đỗ Trần trong lòng khẩn trương, rốt cục bỏ qua chuyện của hắn, bất quá Đỗ Trần trong lòng cũng hiểu, mặc dù hắn cho các lão tổ mẫu chứng minh, quốc tịch cùng thân phận dong binh trong lãnh địa sông New Zealand. Có thể nói tới cùng, Lucy cùng Lily mặc dù có ấn tượng cực kỳ tốt với Đỗ Trần, nhưng cũng không phải thuộc hạ của hắn, càng không phải người hầu của hắn. Do vậy thủy chung Đỗ Trần giúp các lão tổ mẫu phi thường nhiều, nhưng các lão tổ mẫu cũng không phải không từng trợ giúp Đỗ Trần.
Giúp nguời ta sống lại, nhất định có được sự thuần phục của người ta sao? Trên đời tựa hồ không có đạo lý đó.
Tới cùng, bây giờ Đỗ Trần cùng các lão tổ mẫu đã có quan hệ bằng hữu thân mật, nhiều ít bao nhiêu cũng có chút thân bằng cố hữu. Nhưng Hồng Loan vũ trận của người ta là anh hùng vang dội của thời đại Vẫn Thần, là hạ chúc của thần, bằng vào vốn liếng của Đỗ Trần, mặc dù có thể dùng thân phận bằng hữu mời các nàng làm một chút chuyện cực kỳ nguy hiểm, nhưng không thể chiêu lãm các lão tổ mẫu - trừ phi Đỗ Trần đạt tới mỹ danh cùng độ cao như trung tướng Jolie, nếu không, ai nguyện ý gọi con cháu không biết bao nhiêu đời của đại ca mình là chủ nhân?
Suy nghĩ một chút, Đỗ Trần cười nói:
- Các vị tiền bối muốn hiểu rõ thời đại này, ta đương nhiên ủng hộ các ngươi, mặt khác hết thảy tiền tiêu phí của các ngươi ta sẽ lập tức chuẩn bị...
Lily có chút không chịu nói:
- Sao lại như thế được, Francis ngươi giúp tỷ muôi chúng ta được gặp lại cuộc sống thường nhật, chúng tao sao có thể còn lấy tiền của ngươi...
Đỗ Trần khoát khoát tay cắt đứt nàng:
- Lily tiểu thư không nên khách khí, ngài là thống lĩnh thân binh của Jolie thần, cũng hẳn là chúc thần được thánh giáo cung phụng.
Hắn nói giỡn:
- Cho dù ngươi không chịu nhận tiền của bằng hữu, vây... ta xem như hiến tế phẩm cho chúc thần, loại này đươc chứ?
Các lão tổ mẫu đều bị Đỗ Trần chọc cười, nhưng Đỗ Trần lại nói:
- Bất quá, nếu chư vị muốn hiểu rõ các đấu thần ngàn năm qua đã biến thành dạng gì, ta đây thật ra có một đề nghị, muốn hỏi rõ biến hóa của đấu thần, nơi tốt nhất là đấu thần học viện có danh xưng là “Đấu thần diêu lam”.
Lucy hơi khó khăn nói:
- Chúng ta cũng biết đấu thần học viên là nơi tốt nhất để hiểu rõ biến hóa của đấu thần, nhưng ta muốn hiểu rõ thế giới, không thể ẩn trong Liên Hoa của ngươi lẻn vào đấu thần học viện được...
Lily tiếp lời:
- Đúng vậy, ta nghe Pitt (người hầu ở pháo đài Jolie) nói, đấu thần học viện quản lý cực kỳ nghiêm khắc, người không được chứng minh không thể lên đảo. Francis, ngươi không phải muốn cho chúng ta làm “Hắc hộ” trên đấu thần đảo chứ.” nàng cũng bật cười.
Đỗ Trần lộ ra âm mưu, cười thân ái:
- Hai vị tiểu thư yên tâm, nếu các ngươi muốn tiến vào đấu thần học viện, vậy hết thảy đều giao cho ta! Harry, chuẩn bị giấy bút.
Harry kéo thân thể mập mạp chạy tới, lại hô lớn:
- Andy đáng chết, ngươi sao một chút nhãn lực đều không có? Mau tới đây, nằm xuống, làm bàn cho chủ nhân! Nếu không bữa sáng ngày mai cũng bỏ.
Lập tức, Andy lao tới trước mặt Đỗ Trần, nằm xuống.
Đỗ Trần vẽ trên thư một ký hiệu bí mật của thánh giáo, sau đó viết:
- Các giáo sĩ của thánh giáo làm giám khảo, bây giờ là giai đoạn đấu thần khảo thí phải không? Vậy, mặc kệ các ngươi dụng thủ đoạn gì, an bài cho ta 102 nữ đệ tử nhập học, thân phận, bối cảnh, tất cả an bài tốt cho ta, không thể lộ ra một chút sơ xuất - bạch y đại giáo chủ, Francis ra lệnh.
- Tốt lắm, Harry ngươi cầm lấy thư này, chỉ cần tới đại thành thị thì chuyển thư đi.
Đỗ Trần chẳng may rơi bút, đột nhiên phát hiện, các lão tổ mẫu vẻ mặt kinh hãi.
Nhưng Đỗ Trần mặc kệ, có thể để các lão tổ mẫu bên người là được, hắn thở phào nhẹ nhõm, xoay người nhấm nháp khoai tây xắt lát của nhi tử.
Lily thấp giọng nói:
- Tỷ tỷ, chúng ta làm đệ tử sao? Trời ạ, chúng ta là nữ đệ tử hơn một ngàn tuổi?
Lucy gật gật đầu:
- Quên đi, Francis có thể làm ra loại an bài này đã rất không dễ dàng, chúng ta không nên tiếp tục làm khó hắn, bất quá...
Nàng ngẩng đầu nhìn tinh không, khóc cười không được:
- Đệ tử? A! Cách ngàn năm, muội muội, chúng ta lại phải đi học.
Sáng sớm ngày thứ hai, Đỗ Trần thu thập mọi thứ, trong một thôn trang nhỏ của thú nhân ở phụ cận rừng rậm mua được xe ngựa, trên xe đính lên gia huy của Lanning đế quốc, lĩnh chủ sông New Zealand, Francis bá tước - thủy Liên Hoa. sau đó nghênh ngang tiến về phía đại hạp cốc.
Với thân phận ngoại quốc tiến vào thánh địa thú tộc, Đỗ Trần tự nhiên không bị chút cản trở, còn được thú hoàng tiếp kiến, nhưng đại hạp cốc hôm qua vừa mới chịu biến đổi lớn, giờ phút này đã bị phong tỏa, Đỗ Trần chỉ có thể tiếc hận mình “Đã tới chậm”, xa xa đi thăm đại hạp cốc Auerbach.
Thú hoàng tâm tình không tốt rời đi, cuối cùng chiêu đãi Đỗ Trần là sư huynh của hắn, phò mã Mc Allen Sonatta, đại nhân vật “số 4”.
Đỗ Trần dẫn các lão tổ mẫu tới nơi Jolie trung tướng chết trận, danh chính ngôn thuận tế bái. Nhưng trong lúc đó, đáy đại hạp cốc...
Sâu trong lăng mộ, viên nhân trưởng lão dẫn theo hồng y lăng vệ chỉ còn không tới hai trăm người quỳ gối trước phù điêu trên vách đã bị khai mở.
Thú hoàng Basarba Dayton quỳ bên người lão, cả giận nói:
- Trưởng lão, đêm qua hoàng kim bỉ mông chiến trận đã tìm được mục trường của Susanna, toàn bộ mục trang, không còn nguời sống lưu lại! Không tìm được thi thể, đã phát ra thú hoàng truy sát lệnh.
Hắn phẫn hận đấm xuống đất:
- Nhưng, thú hoàng tỷ ở nơi nào? Đáng chết, nhất định là đồng bọn của mãnh thú làm.
Viên nhân trưởng lão sắc mặt rất quái dị, không phải bi thống, cũng không phải phẫn nộ, ngược lại có chút mừng rỡ:
- Người lấy được thú hoàng tỷ, trong sáu tháng sẽ chết! Đây là lời nguyền của chí cao phụ thần! Ta tin, chí cao phụ thần nhất định trừng phạt thiết tặc đáng xấu hổ đã trộm đi thú hoàng tỷ.
Hắn giơ cao song chưởng, phát ra lời hoan hô cuồng tín:
- Một ngàn năm rồi, vô luận đối thủ cường đại cỡ nào, vô luận đối thủ thần bí cỡ nào, lời nguyền của chí cao phụ thần, chưa bao giờ thất bại! Bệ hạ, thú hoàng tỷ nhất định sẽ trở về, bởi vì người có được thú hoàng tỷ, trong vòng sáu tháng hẳn phải chết...