Đỗ Trần mở hộp thánh khí thứ ba lấy được từ mộ huyệt.
Trong hộp này có hai kiện đồ vật, trong đó một cái là tinh thể màu lam lớn bằng ngón tay cái, chẳng biết là làm từ cái gì.
Mà một kiện đồ vật khác là một mai giới chỉ, chỉ liếc mắt nhìn mai giới chỉ một cái, Đỗ Trần liền nghĩ thầm, đồ tốt, hẳn là giá trị không ít tiền.
Vốn Đỗ Trần không coi trọng tiền, nhưng mai giới chỉ này quả thật quá đẹp! Giới chỉ là do tinh thể để tạo thành, tinh thể này lại là của ma tinh của cao cấp dị thú, nhưng có công nghệ cực kỳ xuất sắc, mặc dù ma tinh bị sửa sang khiến thay đổi hình thái ban đầu, nhưng công năng không có gì hao tổn! Có thể tưởng tượng, hủy diệt đi diện mạo vô giá trị của ma tinh lúc đầu, nhưng có thể giữ lại công năng, chỉ bằng thủ nghệ này, mai giới chỉ là vật chí bảo vô giá rồi.
Không chỉ có vậy, trên giới chỉ còn được đính một viên đá quý nhỏ, so với ma tinh, viên đá quý mặc dù không đáng giá, nhưng có thể phối với giới chỉ quý như thế, cơ hồ phá hủy sự hài hòa của chỉnh thể, nhưng viên đá quý này màu đỏ, lại như điểm chút tình.
Vô ý, Đỗ Trần lấy xuống hạng liên (vòng cổ) trên cổ - do Mayfair lưu lại cho hắn hộ thân, cực giống bi minh chi lệ là thánh vật của Da Tát giáo hội, trong đó còn có một giọt nước mắt nữ nhân.
Hạng liên cùng giới chỉ cùng có chung công hiệu, nhìn vào hạng liên tựa hồ thấy một biển nước xanh biếc, mà nhìn vào viên đá đỏ trên giới chỉ, tựa hồ thấy một vùng lửa cháy hừng hực.
Thật không nghi vấn, hạng liên cùng giới chỉ tuy không là cùng loại bảo vật, nhưng trong đó có chỗ đặc biệt giống nhau.
Đỗ Trần rất không tự nhiên đeo giới chỉ lên ngón tay út của bàn tay trái, giơ bàn tay lên. Trong lòng cảm giác hêt sức mất tự nhiên, bất quá nếu là bảo vật, mình đem theo cũng rất tốt - trước kia Đỗ Trần không bao giờ mang theo giới chỉ, hoặc là trang sức gì, đây là quy củ cơ bản của đạo môn, đồ ăn cắp trên tay, tuyệt không được mang theo, ngoại trừ dây thép bí mật giấu trên tay làm dụng cụ mở khóa “Câu cá.”
Nhưng thí nghiệm nửa ngày, Đỗ Trần cũng không có tìm ra chỗ đặc thù của giới chỉ này, bất đắc dĩ, hắn cầm lấy tinh thể màu lam:
- Brook, gọi mấy vị tiểu thư tới, giúp ta nhìn vài món đồ.
Dịch Cốt cùng các lão tổ mẫu cũng không phát hiện tác dụng của giới chỉ. Bọn họ thật ra kinh ngạc nhìn tinh thể màu lam kia, Dịch Cốt tán dương dầu tiên:
- Thuỷ hệ nguyên tố thật kinh người, thiếu gia, đây là bí pháp “Thủy kính tượng” mà thủy hệ cao cấp đấu thần lợi dụng để lưu lại cảnh vật, bên trong nhất định lưu lại đồ vật trọng yếu.
Chẳng lẽ thế giới này có máy quay phim sao? Đỗ Trần lại càng hứng thú, không thể tưởng trong đấu thần thế giới cũng có “Công nghệ cao” như vậy.
- Thứ này mở như thế nào?
- Để cho ta thử một lần.
Lucy tiếp đón mấy vị tỷ muội tới:
- Chúng ta mấy người đều là thủy hệ đấu thần. Đối với “Thủy kính tượng” cũng từng có nghiên cứu chút ít.
Mấy vị lão tổ mẫu ở cùng một chỗ, tay đan lại thành một vòng tròn, mà tinh thể màu lam lại huyền phù ở trung ương, chỉ chốc lát, trên người mỗi lão tổ mẫu đều chậm rãi ngưng tụ một đoàn quang mang màu lam nhạt, quang mang càng tụ càng nhiều, cuối cùng ngưng kết lại trên trán lão tổ mẫu Lucy, chỉ thấy Lucy khép hờ mắt, lại mở mắt ra, hai đạo quang mang từ trong mắt đẹp của nàng bắn ra, quán chú vào tinh thể màu lam.
Hô... trong rừng rậm đột nhiên nổi lên một trận gió nhẹ, khiến cành lá “Lao xao”, đột nhiên, tinh thể màu lam phóng ra một hào quang màu lam, cũng dần dần tụ lại một bóng người.
- Khái! Ai kia... mặc kệ là ai, ngươi thật là muốn làm ta tức chết mà.
Thanh âm rất điềm đạm, cũng rất thâm thúy, thanh âm này cũng là từ bóng người kia vọng lại, Lucy cả kinh:
- Thật mạnh, cũng có thể lưu lại âm thanh trên thủy kính, đây là cao cấp bí pháp khiến nước chấn động, thực lực của đấu thần chế tạo thủy kính này ít nhất so với ta cao hơn hai bậc.
Dịch Cốt gật gật đầu, nhìn chằm chằm vào bóng người nói:
- Thiếu gia, đây là mẫu thân của người thánh nữ Mayfair, bất quá ta không nghĩ, thực lực chính thức của nàng lại đủ để lưu lại thanh âm trên thủy kính, bằng vào điểm này, thực lực của nàng so với ta cũng không kém hơn mấy phân, ít nhất là như thế.
Hắn nói có vài phần tự giễu, đúng vậy, tiềm nhập nhiều năm trong trang viên St. Kain như vậy, Dịch Cốt thánh đồ cũng không biết thực lực chính thức của thánh nữ, đây là một việc thật dọa người.
Thanh âm Mayfair tiếp tục vang lên:
- Mặc kệ chung quanh có ai, nếu không liên quan tới huyết mạch của ta, đều phiền các người rời đi một lát, tiếp theo là gia sự của chúng ta, cho dù ta mời các ngươi nghe, các ngươi cũng không muốn nghe, phải không?
Đỗ Trần tức cười thất thanh, Mayfair này, trong lúc tuổi còn trẻ nhất định là một tiểu nha đầu tâm tư cẩn mật đỏng đảnh. Ân, tiểu Bối Bối lớn lên cũng sẽ hẳn là như vậy.
Dịch Cốt cùng các lão tổ mẫu phi thường tự giác rời đi, Đỗ Trần đánh giá hình ảnh Mayfair.
Ngồi trên ghế gỗ đỏ, Mayfair mặc trường bào màu lam, trên tay bưng một cái khay, tay kia không ngừng cầm lấy quả đào cho vào miệng, nếu Dịch Cốt thấy tình hình này, nhất định kinh ngạc không thôi, bởi vì có thể thích ý hưởng thụ thực vật như thế, một mặt lại chế kính tượng, thực lực phải ra sao?
Bất quá Đỗ Trần càng chú ý tới khuôn mặt Mayfair, dung mạo Mayfair Đỗ Trần đã thấy qua trên bức họa của Tuyết Ny, rất mỹ lệ, nhưng mi vũ cho thấy nữ nhân có vài phần tinh minh, bất quá nữ tử Mayfair trên bức họa, dung mạo chỉ là mười bảy tuổi, mà trong kính tượng Mayfair nhìn qua rất trẻ nhưng cũng có bộ dáng hai bảy, hai tám tuổi - nói cách khác, cái này được chế một đoạn thời gian trước khi Mayfair “Tử vong”.
Hay nói cách khác, hơn mười năm trước, Mayfair đã có thực lực kinh khủng như thế, vậy nếu có thể sống tới bây giờ thì?
Tính toán thực tế, Mayfair thật sự còn sống thì hẳn là hơn bốn mươi tuổi, không tới năm mươi, đúng là lúc một đấu thần có thực lực tiến bộ nhanh nhất.
Trong lòng kinh hãi, Mayfair con mẹ nó thực lực cường đại, Đỗ Trần lẳng lặng nhìn kính tượng, Mayfair lại nuốt vào mấy miếng đào, thở dài, nói:
- Ta lập ra một đầu mối bí mật như vậy cũng bị ngươi khám phá ra, đáng chết, đều là ông trời an bài cho ngươi một đường đi không lối về.
Nàng lắc lắc đầu:
- Không, phải nói là bắt đầu từ khi ngươi tìm được Phá Khí huyền, vận mệnh của ngươi đã bị trời từ bỏ.
Mayfair nhún vai: “
- Nếu ngươi tìm tới đây, vậy nghe ta nói, nhớ kỹ ta mỗi câu ta nói.
- “Phá Khí huyền” ngươi hẳn đã có, ta đầu tiên nói cho ngươi hết thảy, Phá Khí huyền này là tổ tiên chúng ta dùng lực cả đời, tổng hợp trí tuệ của tiền nhân nghiên cứu bí pháp phá giải thánh khí, bí pháp này do hai bộ phận hợp thành, đầu tiên là thực lực đấu khí của ngươi, thứ hai, là thuận theo mật đồ các thánh khí tỏa, cùng với thủ pháp phá giải chúng.
- Nếu ngươi đạt tới phong hào đấu thần. Hơn nữa tu luyện Phá Khí huyền tới cảnh giới cao nhất. Vậy, trên lý luận ngươi có thể hoàn toàn không quan tâm tới khí hồn của thánh khí, phá giải các loại thánh khí từ cửu cấp trở xuống.
Nghe đến đó, Đỗ Trần tâm thần chấn động. Cái gì? Cảnh giới cao nhất mới phá giải cửu cấp thánh khí sao? Còn phải đạt tới cảnh giới phong hào đấu thần sao? Còn phải theo lý luận? Thật buồn cười? Có tác dụng gì sao?
Năm đó phất tay hóa giải cửu cấp vân vụ tỏa liên của Ziege, dùng thuật ngữ chuyên nghiệp của đạo môn thì, bất quá chỉ dùng kỹ thuật “Thập lục trụ”, lại không có dùng tới ngoại lực. Hơn nữa, cảnh giới cao nhất của Đỗ Trần là “Hai mươi bốn trụ”, Đỗ Trần sớm đã hoàn toàn lĩnh ngộ độc môn bí kỹ mở “Hai mươi bốn trụ”, thậm chí còn có đột phá...
Kế tiếp, Mayfair chậm rãi nói đủ loại yếu điểm của Phá Khí huyền, nhưng Đỗ Trần không có bao nhiêu hứng thú nghe tiếp, hắn cầm lấy Phá Khí huyền nghiêng mắt, không ngừng bĩu môi, nhổ một bãi nước bọt.
- Phá Khí huyền xảo đoạt thiên công, nhưng nó dù sao cũng là nghịch thiên mà đi, cho nên ta yêu cầu ngươi đạt tới cửu cấp đấu thần mới có thể mở hộp kia, mới có thể tìm ra đầu mối lưu lại, bởi vì, khi phá giải khí hồn của thánh khí, ngươi cũng gặp phải khí hồn cắn trả.
Mayfair nói dị thường trịnh trọng, thần thái nghiêm túc vô cùng, nhưng Đỗ Trần...
Hắn tiện tay thu hồi Phá Khí huyền, thầm nói:
- Nói như thế nào nhỉ?
Hắn suy nghĩ rồi nói:
- Kỹ thuật mở khóa của ta, dựa theo quy luật bình thường mà mở, trực tiếp để cho khí hồn nhận lầm ta là chủ nhân của nó, từ đó nhận chủ! Mà Phá Khí huyền... nó đích xác hiểu được một bộ phận kết cấu của khóa, nhưng sau đó lại đi nhầm đường... ai, nó không phải dựa theo kỹ thuật mở khóa bình thường, mà là lợi dụng việc hiểu rõ kết cấu của khóa, dùng đấu khí theo kết cấu của khóa, đưa vào trong hạch tâm, trực tiếp câu thông áp bách khí hồn.
Đỗ Trần lắc lắc đầu:
- Vì cái gì mà lý luận phong hào đấu thần mới có thể phá giải cửu cấp thánh khí hả, không biết kết cấu của khóa, dùng mười cấp đấu thần đưa đến khí hồn, bức người ta là cửu cấp khí hồn sao?
Đột nhiên, Đỗ Trần nhớ tới đại ca Steven. Dụng lời tiểu tử đó nói... “Ha ha” Đỗ Trần nhịn không được nở nụ cười, “Nữ nhân chia làm rất nhiều loại, kỹ thuật của lão tử dụng loại thủ đoạn cao nhất, lừa tâm tiểu cô nương nhà người ta, lừa người ta sống chết đi theo mình! Mà Phá Khí huyền là “Cường bạo bắt buộc”, sau khi làm xong, cho dù buộc cô nương người ta đi theo mình, nhưng luôn lo lắng người ta trả thù... đây là chênh lệch a.”
Đỗ Trần nhìn Mayfair vẻ mặt ngưng trọng, còn đang nói, cười nói:
- Mayfair thân mẫu của ta, Phá Khí huyền của các ngươi quá lạc hậu, bất quá, bị hạn chế bởi hoàn cảnh mà nghĩ ra biện pháp dạng này đã là thông minh tuyệt đỉnh rồi, ta là người chiếm đại tiện nghi, nhưng thật ra không có tư cách cười nhạo ngươi.
Một lát sau, Mayfair đã nói hết về chuyện Phá Khí huyền, đột nhiên nhoẻn miệng cười:
- Mặc dù ta không quá tin tưởng Angius có thể tìm ra nơi này, bất quá để ngừa vạn nhất, bây giờ nói cho ta biết, ngươi là Angius hay là nhi tử của ta?
Vấn đề của Mayfair khiến Đỗ Trần sửng sốt hôi lâu, vấn đề còn lại quá đột ngột, quá cổ quái, bây giờ chỉ là hình ảnh của Mayfair, Đỗ Trần dù muốn trả lời, nhưng nàng có thể nghe được sao?
Nhưng Đỗ Trần không nghĩ đến, Mayfair sớm đã giải quyết nan đề này, nàng từ trên khay lấy xuống hai hạt đào, để chúng huyền phù trước mặt mình, cũng là trước mặt Đỗ Trần.
- Thủy kính tượng, nước dao động.. thế nào? Hai bí kỹ này của ta thế nào? Bây giờ, kiến thích một chút bí kỹ chính thức của ta, thủy mạc hoa luân.
Hai hạt đào phân biệt trên hai đầu ngón tay của Mayfair:
- Nếu ngươi là Angius, điểm vào hạt đào bên phải, nếu ngươi là nhi tử của ta, điểm vào hạt đào bên trái.
Một cảm giác hoang đường nổi lên trong lòng Đỗ Trần, Mayfair a, ngươi trong khi nói về trách nhiệm sinh tử, cũng là đùa bỡn như thế sao?
Đỗ Trần cười khổ lắc đầu điểm vào hạt đào bên trái.
Thần sắc Mayfair trở nên ngưng trọng, tựa như đại nguyên soái lâm trận, quyết chiến liên quan đến sinh tử tồn vong của đế quốc:
- Nhi tử của ta, mẫu thân có nhiệm vụ phi thường gian nan cửu tử nhất sanh giao cho ngươi... trước tiên nói cho ta biết, ngươi có thể bỏ qua người yêu hay thê tử, nếu ngươi sợ họ thương tâm, thì hãy xóa phần hình ảnh này đi.