Hạ Tử Hy lắc đầu, nhìn Hạ Tử Dục nghiêm túc nói: “Anh hai, công ty có anh đã đủ rồi, hơn nữa hiện tại em vẫn còn rất nhiều công việc chưa giải quyết hết ở Vân Duệ, Mục Cảnh Thiên sẽ không dễ dàng để em rời đi như vậy, nếu em thật sự quay về Hạ thị mới chính là liên lụy đến nhà chúng ta!”
Nói đến cùng chính là Hạ Tử Hy không muốn quay về Hạ thị.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Hạ Tử Hy, khiến cho Hạ Tử Dục nhớ lại trước đây chuyên ngành cô học là quản trị thương mại, nhưng đột nhiên một ngày kia cô nói muốn chuyển sang học thiết kế; cũng vì chuyện này cả nhà bọn họ đều hoang mang một thời gian dài, nhưng đến cuối cùng đều không thể thuyết phục được cô nên chỉ đành chấp nhận cho cô theo học thiết ké.
Cho đến hiện tại, Hạ Tử Dục cũng không biết lý do tại vì Sao.
Không lẽ nguyên nhân chính là…
Không lẽ chính vì…2 Nghĩ đến đây, hắn lập tức lắc đầu gạt bỏ suy nghĩ này, không thể nào!
Tuyệt đối không thể nào!
Lúc này, Hạ Tử Dục nhìn Hạ Tử Hy nhắn mạnh từng chữ nói: “Được thôi! Anh cũng không muốn miễn cưỡng em, nhưng em phải nhớ kỹ một điều Hạ gia là gia đình của chúng ta, Hạ thị cũng là của cả hai chúng ta!”
Nghe câu nói này của Hạ Tử Dục, Hạ Tử Hy gật đầu: “Được, em biết rồi anh hai!”
“Vậy em tính thế nào? Vẫn không muốn quay về nhà sao?
Ba mẹ đều đã biết chuyện em trở về nước rồi!” Hạ Tử Dục nói.
Hạ Tử Hy suy nghĩ sau đó trả lời: “Em sẽ quay về!”
*Ngày mai em sẽ quay về nhà!” Hạ Tử Hy nói.
“Thật sao?” Hạ Tử Dục nhướng mày hỏi.
Hạ Tử Hy gật đầu: “Tất nhiên, em về nhà của mình còn phải lừa gạt anh sao?”
Nghe câu trả lời của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục tất nhiên ít nhiều cũng có chút yên tâm: “Vậy được, anh ở nhà đợi eml”
“Được!” Hạ Tử Hy gật đầu.
Hạ Tử Dục nhìn thời gian nói: “Cũng trễ rồi, anh về trước đây!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Được!”
Sau đó, Hạ Tử Dục đứng lên bước về phía cửa, Hạ Tử Hy cũng bước ra tiễn anh: “Anh hai, đi đường cần thận!”
“Được!” Hạ Tử Dục gật đầu “Ngày mai anh ở nhà chờ eml”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Em biết rồi!”
Hạ Tử Dục nhìn cô mỉm cười, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi nhìn Hạ Tử Dục rời khỏi, Hạ Tử Hy lúc này mới đóng cửa quay về phòng khách, thả mình nằm trên ghé hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.
Bản thân cô có chút rồi loạn.
Cũng nghĩ đến việc hôm nay cô lén lút chạy trồn, nhất định đã chọc giận đến Mục Cảnh Thiên, hiện tại cần nhanh chóng nghĩ ra biện pháp giải quyết vần đề trước mắt này.
Cô không thể làm liên lụy đến Hạ thị.