Lunar quyết định bắt một chiếc tàu đi đến núi Conifer. Lúc đầu tôi thắc mắc tại sao không đi bằng ma thuật thì cô ấy nói rằng trận giao chiến vừa rồi đã khiến cô ấy bị thương nên không thể di chuyển được. Nhưng tôi cũng không phải lo lắng lắm bởi chiếc tàu này chạy rất nhanh.
Năm giờ ba mươi sáng, cả ba đã đến chân núi tuyết. Trước khi lên núi, Lunar mặc cho tôi chiếc áo khoác làm bằng lông thú:
- Núi này lạnh lắm, nếu không mặc áo là anh sẽ chết cóng đấy.
- Ờ anh biết.
Capheny khá căng thẳng. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ điều gì nữa. Tôi hỏi:
- Em này, giờ chúng ta tìm căn cứ của bọn Conifer như thế nào?
- Ờ nhỉ... Chúng ta cứ đợi ở đây đi, đường lên núi chỉ có một thôi.
Đúng lúc đó, một gã đàn ông bịt kín mặt mũi xuất hiện, tay đẩy một xe hàng. Lunar ra hiệu:
- Chính là hắn.
- Phải. - Capheny lẩm bẩm - Đợi bọn nhận vũ khí ra rồi bắt hết.
Mười lăm phút sau, một tiểu đội khoảng mười hai người xuất hiện. Cầm đầu là một tên tóc trắng đeo mắt kính đen, những tên còn lại mặc đồ bảo hộ chống lạnh.
- Đơn đặt hàng đây.
- OK, tất cả còn tốt. - Tên tóc trắng lẩm bẩm.
- BỌN KIA, CHẾT ĐI! - Tôi băng ra. Lunar hét lớn:
- Khoan đã anh Hùng...
Tên tóc trắng thủ thế, đánh mạnh vào bụng tôi rồi hất lên. Phía bên dưới, bọn lính quèn nhanh chóng nạp đạn bắn liên hoàn. Tôi tạo chiếc khiên vừa đánh vừa lùi.
Capheny hét lớn:
- Lên đi, chị yểm trợ! - Nói rồi cô ấy xả đạn liên hồi..Tôi tự tin băng lên. Lunar rút cung bắn liên tiếp.
Tên Weapo thở dài:
- Bọn này dai thật, dám bám tới tận đây. - Hắn mò trong thùng vũ khí một tấm sắt dày - Chết đi thằng nhãi! - Hắn bổ tấm sắt xuống. Tôi lấy tay đỡ thì hắn dừng lại rồi nhanh chóng tát một phát thật mạnh vào mặt tôi bằng tấm sắt khiến tôi văng ra sau.
- Cho mi này! - Hắn ném tấm sắt về phía tôi.
Văng ra phía sau, lưng tôi đụng vào Lunar khiến cả hai ngã sõng soài. Bọn lính quèn thừa cơ xả đạn liên tiếp. Lunar đỡ được tấm sắt:
- Cái này...
Những tên lính quèn liên tục xả đạn. Lunar tạo một tấm khiên che chắn cho toàn đội.
- Cũng hay đấy, nhưng cái này thì sao?
- Lunar, M79 đấy! - Capheny hét lên.
“VÚT VÚT...“.
- ÁAAAAAAAAAAAAAAAA!!!
Khói nổ tung tóe. Trong màn khói ấy, một cô gái sừng đứng sừng sững nhìn thẳng về phía trước thách thức:
- Sao nào?
- Không... không thể nào? - Tên Weapo lẫn tên tóc trắng há hốc mồm. Lunar sử dụng chiếc quạt thổi bay toàn bộ đạn dược trở lại khiến quân lính chết sạch.
Tên tóc trắng kinh ngạc:
- Làm sao... làm sao ả ta có thể sử dụng “Quạt phong ba” chứ?
Lunar mỉm cười:
- Các ngươi nghĩ ta là ai?
Cây “quạt phong ba” này khá lớn, tôi nhìn thấy nó khá giống với cây quạt của Temari trong truyện Naruto.
- A, tao nhớ ra rồi Weapo. Ả ta là Lunar, nữ thần mặt trăng đấy!
- Sao chứ?
- Dzọt đi, tụi mình gặp đối thủ rồi đấy!
Weapo khảng khái:
- Không sao cả, chúng ta sẽ trừ khử hắn. Hôm qua ta đã đánh nhau với ả ta rồi, không mạnh như ta nghĩ đâu.
- Được. - Tên tóc trắng đáp rồi bắn pháo hiệu. Capheny hét to:
- Cẩn thận, viện binh đến đấy!
- Ồ, con gái của ta cũng đến đây sao? - Weapo cười nham hiểm.
Capheny căm hận nhìn bố của mình. Tôi hỏi:
- Chuyện này là sao?
- Tôi là con gái của ông ta. Khi tôi biết được bố mẹ tôi là người tham gia tổ chức buôn bán vũ khí nhằm mục đích xấu xa, tôi đã bị giam lỏng.
Weapo cười to:
- Vậy là con định tìm viện trợ à?
- ...
- Hôm nay ta sẽ cho các ngươi chết tại đây.
Viện binh của bọn Conifer xuất hiện. Tên tóc trắng hét lớn:
- Các ngươi đã bị bao vây rồi, may giơ tay chịu trói đi.
- Nghĩ sao vậy? - Lunar đáp - Kẻ chết mới là các ngươi đấy.
Một đạo quân lớn bao vây. Chúng tung một loạt lựu vào chỗ tôi.
- Chết rồi...
Nhưng chúng không nổ mà tạo thành một bức tường băng. Tôi giật mình:
- Gì đây?
- Băng này cứng à nha. Hự! - Lunar huých người cố phá.
- XẢ!
Capheny nói lớn:
- M79 đấy.
- Biết rồi, xem uy lực của “quạt phong ba” đây.
Nói rồi cô ấy lùi về tạo thế. Đạn vừa tới, Lunar xoay người thổi bay những quả đạn phóng lựu. Tiếng nổ vang trời, tôi nghe thấy rất nhiều tiếng hét xung quanh. Chắc bọn kia trúng đạn chết hết rồi.
Capheny dùng khẩu shotgun phá tường băng bước ra ngoài:
- May quá, tí nữa thì... ÁAAAAA!!! - Cô ấy hét lên rồi ngã xuống. Tôi xoay người lại thì giật mình khi thấy cô ấy nằm gục bên dưới.
Có tiếng cười của tên Weapo:
- Các ngươi mà bước ra là đạp mìn đấy.
- Toang rồi, làm sao giờ?
- Chuyện nhỏ, anh làm theo em này. - Nói rồi Lunar dùng quạt thổi bay tôi lên. Tên tóc trắng điên tiết xả đạn tiểu liên. Tôi nhanh tay tạo ra một quả cầu che chắn hết toàn bộ sát thương. Nhìn xung quanh mới biết bọn lính viện trợ đã chết sạch, xác chết nằm la liệt.
Lunar bắn mũi tên lên cao để thoát ra khỏi tường băng rồi dùng quạt làm bàn đạp tiếp cận hai tên kia.
Weapo cười nham hiểm:
- Chết này!
- AAAAAAAAAAA... - Lunar hét lên. Một khẩu AWM. Hắn snap một phát trúng đầu cô.
Tôi hét lớn:
- LUNAR!
“BỊCH”, cơ thể Lunar ngã xuống. Tôi định chạy lại thì có tiếng nói trong đầu: “Đừng lại.“.
Tên Weapo cười khẩy:
- Nữ thần mặt trăng à? Tưởng gì hay ho.
- Phải, chúng ta về thôi. Con Capheny chết rồi, về thôi.
- Còn thằng đó?
Weapo đáp:
- Khỏi, thằng đó như sên.
Khi hai người họ đi khuất thì tôi giật mình khi thấy Lunar tỉnh dậy. Tôi ngớ người:
- Em... em chưa chết à?
- Một viên đạn AWM chưa đủ để hạ em đâu.
Tôi gãi đầu:
- Vậy cần nhiêu viên?
- Anh hỏi làm gì?
- Ờ thì hỏi chơi thôi mà... Ha ha...
Lunar bảo:
- Mau cứu Capheny đi, cô ấy chết bây giờ.
Tôi kéo Capheny ra rồi dùng ma thuật sinh mệnh chữa thương. Lunar giúp tôi bằng cách dùng ma thuật mặt trăng làm chất xúc tác làm quá trình chữa thương nhanh hơn. Nửa giờ sau, Capheny tỉnh dậy:
- Chuyện gì đây?
- May quá, chị tỉnh rồi.
- Hình như lúc nãy mình đạp mìn thì phải...
Lunar đáp:
- Đúng vậy.
- Khốn thật, chúng ta mau chóng đánh sập cái băng đảng Conifer này nhanh thôi, nếu không bọn chúng sẽ tác oai tác quái nữa đấy.
- Nhưng rốt cuộc bọn chúng là ai?
Capheny giải thích:
- Conifer là một băng xã hội đen chuyên tổ chức những vụ tấn công quy mô lớn nhằm mục đích trục lợi. Ngoài ra bọn họ còn đánh thuê cho các lực lượng chiến tranh nữa. Tổ chức này theo tôi được biết đã hoạt động từ rất lâu. Bọn họ rất mạnh, từng đánh cho khu rừng Chạng Vạng suýt chút nữa tan nát đấy.
- Kinh vậy.
- Bọn họ là những người chiến đấu phi nghĩa, chính vì thế tôi đã phá hủy xưởng sản xuất Videl nhằm triệt tiêu nguồn cung cấp vũ khí.
- Nhưng như thế liệu có hiệu quả không?
Capheny bảo:
- Có thể hiệu quả.
- Sao lại có thể? Phải chắc chắn chứ. Rõ chán.
Tôi rên:
- Đói quá...!
- À nhắc tới mới nhớ, chưa ăn gì. Có gì ăn không?
- Đợi ta bắn tin cho Lumica ship cho ta một bịch bánh nếp. - Nói rồi cô ấy vẽ ma thuật mặt trăng. Năm phút sau, một bịch đầy ắp bánh nếp được gửi đến.
- Ui da... - Bịch bánh rơi thẳng vào đầu tôi.
Lunar mừng rỡ lấy bánh ra ăn. Tôi hỏi:
- Có món bánh nếp em ăn suốt không ngán à?
- Ngon mà.
Capheny hỏi:
- Giờ thì chúng ta làm sao để bắt được bọn Conifer khi mà chúng ta méo có tí thông tin nào đây.
- Để tôi. - Nói xong Lunar triệu hồi một tên trinh sát. Tôi thốt lên:
- Tên này là tên lần trước ở trận chiến tại khu rừng Chạng Vạng đây mà.
Lunar dặn dò:
- Ngươi hãy đi tìm căn cứ của băng đảng Conifer tại ngọn núi này, quân số, lực lượng thế nào về báo cáo tôi.
- Rõ thưa chủ nhân. - Nói rồi hắn chạy đi.
- Mong mọi chuyện suôn sẻ...