- Chuẩn bị đi!
- RÕ!
Lunar rút tên bắn ba phát theo ba hướng khác nhau. Tôi nhảy sang một bên né mũi đầu tiên thì mũi thứ hai bay ngang sang hông. Tôi nhẹ nhàng xoay người một vòng né đòn rồi nắm thóp lấy mũi tên thứ ba.
Vừa né xong, một cơn mưa tên bay xuống. Tôi dùng “Mộc cầu” bao quanh lấy tôi và Capheny tránh tên.
- Tốt!
Tôi đập tay:
- Được!
Cả buổi chiều, Lunar huấn luyện cho tôi kĩ năng né tránh đòn tấn công đồng thời giảng giải cho tôi hiểu rằng tôi đang là trợ thủ, không phải sát thủ. Đúng là trước giờ tôi cứ hay băng lên ẩu nên mọi việc trở nên khó kiểm soát.
Lunar nói: “Đối với một trợ thủ, kĩ năng né tránh chiêu thức của đối thủ là cực kì quan trọng, nhất là một trợ thủ chữa thương như tôi bởi nếu tôi bị thương thì lấy ai chữa.“. Chính vì vậy nên tôi đã luyện tập cật lực cả ngày.
- Được rồi, ngày mai chúng ta tập tiếp. Giờ thì về nhà nghỉ ngơi thôi.
- Nhà nào? - Capheny ngạc nhiên.
Lunar giải thích:
- Lúc trưa, tôi có tìm được một căn nhà nghỉ trên ngọn núi này. Cách đây khoảng năm trăm mét, đi thôi.
Mười lăm phút sau, cả đám vào trong nhà nghỉ. Vừa vào trong thì có một cơn bão tuyến ập đến. May mắn làm sao, nếu không chắc đi hết cả lũ rồi.
- Trời tuyết như vậy, không biết tên trinh sát về kiểu gì nhỉ. - Tôi lẩm bẩm.
- Em cũng không rõ nữa, nhưng thường thì tên đó thu thập thông tin nhanh lắm mà, sao hôm nay lại lâu thế nhỉ.
Capheny chen ngang:
- Hay là bị bắt rồi?
- Không thể nào, hắn là trinh sát bậc S đấy.
- Sao em không triệu hồi hắn?
Lunar thở dài rồi bảo:
- Em không thể. Lúc em kí hợp đồng với hắn, trong hợp đồng ghi là không triệu hồi khi cả hai cùng một thế giới, tức là nếu em ở Athanor mà hắn cũng ở Athanor thì không được triệu hồi.
- Làm luôn đi! - Tôi thúc.
- Đã bảo là không có được mà!
Tôi nghe vậy chán nản đành rút điện thoại lên g... à mà quên, trên núi làm méo gì có sóng để mà gọi. Thấy được vấn đề, Lunar kêu lên:
- Để em!
Nói rồi cô ấy dùng ma thuật phù phép vào chiếc điện thoại, chẳng biết có tác dụng gì nhưng sau đó đã có thể lên mạng, gọi điện đơn giản.
- Ma thuật này dùng được năm tiếng đồng hồ, nhưng thực ra đối với em thì chẳng quan trọng gì.
- Rồi rồi... Anh gọi cho bọn Hiếu với Hải đã. Alo, bọn mày hả?
Giọng thằng Hiếu vang lên:
- Mày đó hả Hùng? Hình như mày đang tham gia một phi vụ đánh khủng bố đúng không?
- Ờ ờ...
Lunar khều tôi:
- Gọi video call đi, em có chuyện cần hỏi bọn nó.
- Chuyện gì?
- Nhanh đi! - Cô ấy quát. Tôi nhanh chóng chuyển sang video call. Lunar giật chiếc điện thoại, vuốt ve tóc tai các kiểu rồi hỏi:
- Mấy trận bóng hôm qua sao rồi? Tỉ số nhiêu?
- Ờ thì... - Bọn nó nói lại toàn bộ tỉ số. Lunar thở dài không nói gì.
Tôi hỏi:
- Khi nào mình đá?
- 3 ngày nữa đội mình sẽ đá. Tụi bây ráng làm xong nhiệm vụ về cổ vũ tụi này nha.
- Ừ! - Tôi cười. Lunar cũng cười theo.
Capheny lẩm bẩm:
- Chuyện trước mắt không lo, banh bóng gì chứ...
“Cốc cốc”, có tiếng gõ cửa. Tôi ra mở cửa thì ngạc nhiên khi thấy đó là tên trinh sát. Lunar hỏi:
- Ngươi đi đâu mà cả ngày trời vậy?
- Bọn Conifer canh phòng rất nghiêm ngặt, tôi phải rất cố gắng mới có thể thu thập được thông tin.
- Thế ngươi thu thập được gì? - Capheny hỏi.
Hắn ta run cầm cập, vừa run vừa lấy tờ giấy trong áo. Tôi chạy đi lấy cái mền cho hắn trùm cho đỡ lạnh.
- Đây là sơ đồ căn cứ của bọn chúng, những khu vực khoanh tròn trên bản đồ là những nơi đông lực lượng canh gác.
Tôi bảo:
- Thế thì chúng ta đánh vào những nơi không có canh phòng nhiều.
- Phải đó. - Capheny đáp.
- Không thể đâu. - Tên trinh sát bảo.
Tôi lẫn Capheny ngạc nhiên:
- Sao vậy?
- Đường đến nơi đó rất nguy hiểm. Cứ điểm E5 là nơi gần như không có hệ thống phòng ngự bởi đường đi rất nguy hiểm. - Lunar.
- Nguy hiểm sao?
Lunar giải thích:
- Căn cứ của bọn chúng nằm rất cao trên ngọn núi, nhiệt độ trên đỉnh thường là âm mười độ, rất lạnh. Đặc biệt, trên đỉnh ngọn núi là nơi sinh sống của loài cáo Eafox. Loài cáo này có lông màu xanh dương, tai màu trắng, chuyên ăn thịt người.
- Anh khoái cáo lắm.
- Ờ, khoái khi còn có thể đi, nó táp một cái cho đứt xương luôn.
- Ghê vậy?
Tên trinh sát giải thích:
- Đã sống ở nhiệt độ âm mười độ là biết rồi đó.
- Ờ rồi...
- Mà nhắc tới cáo tôi mới nhớ, lúc nãy tôi gặp một con cáo lạ lắm. Bình thường chúng sẽ tấn công, ăn thịt nhưng con này lại đến gạ làm tình với ta.
Lunar hỏi:
- Vậy là ngươi đã?
- Phải... - Hắn gãi đầu. Lunar tát cho hắn một phát rõ đau:
- Điên à? Nghĩ sao vậy?
Hắn vừa gãi đầu vừa nói:
- Mà hình như con cáo đó quen quen... Đúng rồi, Liliana! Liliana!
- HẢ? - Tôi há hốc mồm rồi mở điện thoại gọi điện cho... Fennik.
Ra ngoài phòng thì Fennik bắt máy:
- Alo.
- Fennik đó hả? Liliana đâu rồi?
- À cô ấy đi... A em! Cô ấy mới vừa về luôn.
Tôi hỏi:
- Người cô ấy có ướt không?
- Có, ướt nhẹp luôn.
- Em lạnh quá anh ưi... - Liliana rên.
Nghe vậy, tôi phán:
- Rất có thể Liliana vừa đi chơi với trai đấy. Hắn còn làm tình với cô ấy nữa.
- Sao cơ? - Tiếng của Fennik vang lên trong máy - Vậy là sao? Ẩu đơ, ý lộn ở đâu?
- Tên đó đang ở nhà nghỉ chung với em trên núi Conifer.
Fennik hét lớn:
- CHO ANH GẶP HẮN MAU!!!!
- Ơ dạ dạ... - Tôi chuyển máy cho tên trinh sát. Thế nhưng khi tôi vào thì hắn đã dzọt mất. Tôi hỏi:
- Tên trinh sát đâu rồi em?
Lunar trả lời:
- Cậu ta hết việc rồi nên về, chúng ta sẽ lên kế hoạch từ bản đồ của hắn.
- À rồi... Hắn chạy mất rồi. - Tôi nói vào trong máy.
*
(Mặt trăng - Đội bóng)
Fennik tắt máy, lườm mắt sang Liliana:
- Em dám...
- Gì vậy anh?
- Sao em dám đi với thằng khác?
Liliana trố mắt:
- What? Anh nói gì vậy?
- Cả ngày nay em đi đâu? Nói mau!
- Em đi công chuyện.
Fennik hỏi:
- Đi công chuyện gì?
- Sao hôm nay anh lạ vậy, bình thường em đi đâu anh đâu có hỏi đâu.
- Nói mau! Anh không có thời gian đâu!
Liliana đặt tay lên trán:
- Hôm nay em đi lên núi tuyết Conifer để làm nhiệm vụ.
- Nhiệm vụ gì? Nhiệm vụ chơi với trai chắc?
- LÀM GÌ CÓ! Em đi điều tra về băng đảng Conifer chứ bộ!
Fennik thở dài:
- Thôi, anh hổng tin. Hùng nói không bao giờ sai.
- Giờ anh tin nó hay tin em
- Có chuyện gì vậy? - Tel”Annas và Payna bước ra. Liliana khá mừng khi tìm được cứu viện, cô chạy lại chỗ Tel”Annas:
- Anh ấy nói oan tôi.
Payna hỏi:
- Chuyện gì?
- Cô ấy đi chơi với trai. - Fennik khoanh tay.
- Thế cậu đã có bằng chứng nào để kết tội cô ấy không? Hay là chỉ nghe người ta nói rồi nói hùa theo? Ai nói cho cậu biết?
Fennik trả lời:
- Thằng nhóc Hùng đó.
- Ê... cái này phải xem kĩ lại nha. Thằng Hùng là thám tử, chúng ta...
Tel”Annas xen ngang:
- Không. Cho dù nó là thám tử nhưng chưa chắc nó đã hoàn toàn chính xác. Phải kiểm chứng lại. Nhưng mà giờ tối rồi, không đi đâu được. Mai đi.
- Ơ nhưng...
- Ngày mai tôi sẽ điều tra giúp cô.
Liliana thở dài, cô vào trong phòng, bước ra ban công ngắm cảnh để khuây khỏa. Thành phố về đêm trông thật náo nhiệt, ánh đèn điện làm rạng cả một vùng rộng lớn. Phía bên dưới, tiếng xe chạy vẫn đều đều. Cô thích thú ngắm nhìn những tòa nhà bên dưới, miệng nhâm nhi chiếc bánh quy.
- Thành phố về đêm đẹp thật. Để xem nào, giờ cũng gần bảy giờ chiều rồi, hay là mình ra ngoài làm một bữa đồ nướng nhỉ?
- E... - Fennik ngập ngừng định nói điều gì đó.
- Chuyện gì vậy? Anh kêu em à?
Fennik xua tay:
- Không, không có gì đâu. Haizz...
Cậu ta đặt tay trên trán rồi thở dài. Lúc này cậu ta muốn giảng hòa với Liliana cho không khí đỡ căng thẳng nhưng cảm thấy thật khó khăn.
Đang mải suy nghĩ thì có điện thoại. Một cuộc video call.
- Fennik ơi!
- Nhóc hả? - Fennik thều thào, vẻ mặt đầy chán nản.
- Sao mặt hãm tài quá vậy? Vui lên đi, có tin vui nè.
Fennik hỏi:
- Tin gì?
- Ta đa, tui là Qi đây! - Qi bất ngờ xuất hiện.
- Qi? Sao cô lại có mặt ở chỗ thằng nhóc này vậy?
Liliana ở ngoài ban công nghe Fennik nói chuyện điện thoại với gái liền bước vào:
- Anh nói chuyện với ai đấy? Tên này là...
- Chào, tui là trinh sát của Lunar đây, nhớ tui không? Chuyện tui làm tình với Liliana trên núi chỉ là tui bị ra để troll thằng nhóc Hùng với Lunar thôi. Người tôi gặp trên núi chính là Qi, cô ấy đã giúp tôi vẽ bản đồ căn cứ của Conifer này. - Hắn giơ bản đồ ra.
Fennik thở phào:
- Vậy là được rồi.
- Em cũng xin lỗi nha, lúc nãy đưa tin tầm bậy/
- Không sao, không sao. - Fennik hớn hở đứng dậy rồi quay sang hỏi Liliana:
- Đi ăn đồ nướng không?
Đang thèm, cô reo lên:
- ĐI~~~