Liệp Lộc - Săn Lộc

Chương 68: Chương 68




Tô Trữ Xuyên có cảm giác mê muội, hắn không dám nghĩ cái chạm vào này có ý nghĩa gì. Thậm chí lúc bị Đường Nhạc kéo đi vào bên trong hắn vẫn còn cảm giác vô cùng ngỡ ngàng. Tô Trữ Xuyên không kịp kể lại cho Đường Nhạc biết chuyện gì đã xảy ra, đối phương cũng không hỏi tới.

Đường Nhạc dắt Tô Trữ Xuyên đi thẳng tới bàn tiếp tân, trực tiếp hỏi một y tá: “Ta họ Đường, vừa rồi có liên lạc với viện trưởng, ông ấy hiện đang ở đâu?”

Y tá ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn nam nhân cao lớn anh tuấn trước mặt, lập tức nói: “Đường tiên sinh, viện trưởng nói ông chờ ngài ở phòng họp trên lầu ba.”

Đường Nhạc khẽ nâng cằm, ý bảo cô y tá dẫn đường, một bên vừa nhìn lên màn hình video trên điện thoại, trầm thấp nói: “Vũ Tây, vừa rồi ta nói ngươi liên lạc với bệnh viện Alexander ở tây khu, thế nào rồi, có tin tức gì không?”

Bên kia dường như đang trả lời, Đường Nhạc thản nhiên nghe, sau đó mới gật gật đầu nói: “Hảo, ta lập tức hỏi bên này về chuyện chuyển viện. Ngươi cứ lo chuẩn bị tốt bên Alexander.”

“Thái tử, người….?”

Tô Trữ Xuyên có điểm bối rối, nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía Đường Nhạc, chần chờ mở miệng.

“Trên đường tới đây, ta có nói chuyện với Tống viện trưởng về tình hình của mẹ ngươi, đại khái cũng hiểu rõ tình huống. Trước mắt tốt nhất chuyển tới bệnh viện chuyên khoa ở tây khu làm phẫu thuật TOS, như vậy cần phải nhanh chóng làm thủ tục.”

Đường Nhạc vừa đi theo y tá tới phòng họp, vừa tiếp tục nói: ” Alexander là bệnh viện chuyên khoa tim rất giỏi ở tây khu, Đường gia cũng có hợp tác làm ăn với họ, chuyển qua đó mỗ cũng an tâm hơn.”

Y nói tới đây thì tạm ngưng một chút, đột nhiên nắm lấy bàn tay có chút lạnh của Tô Trữ Xuyên, thấp giọng nói: “Ta sẽ lo mọi chuyện.”

Quá trình trò chuyện với Tống viện trưởng rất ngắn ngủi, nhưng hiệu suất Đường Nhạc đạt được lại rất cao, lúc ấy liền gọi video cùng người bên Alexander xác định thời gian chuyện viện, mà người bên bệnh viện An Sinh cũng toàn lực phối hợp.

Thời gian chuyển viện cụ thể chính là thứ ba tuần sau, chính là còn 6 ngày nữa. Mà ở bên An Sinh, Tô mẫu nhanh chóng được chuyển tới phòng bệnh tốt nhất, tiến hành chăm sóc đặc biệt.

Tống viện trưởng vẫn khúm núm nghe theo sắp xếp của Đường Nhạc, từ đầu đến cuối không hề nhắc tới vấn đề chi phí.

Đối với Đường gia mà nói, đề cập tới món tiền nhỏ như vậy quả thực là chuyện cười.

Mãi đến khi rời khỏi phòng họp, Tô Trữ Xuyên mới có chút bất an nhìn về phía Đường Nhạc, nhỏ giọng nói: “Kia, kia phải chuyển sang bệnh viện ở tây khu sao?”

“Ân.” Đường Nhạc gật đầu: “Ta có hỏi qua, giải phẫu TOS ở tây khu tỉ lệ thành công sẽ cao hơn.”

Tô Trữ Xuyên cúi đầu, không biết nên nói gì nữa. Bên này, hắn còn công việc ở IMAX, chỉ sợ về sau không có biện pháp ở bên cạnh chăm sóc cho mẹ, nghĩ tới đây lại cảm thấy vô cùng lo lắng. Nhưng trong lòng cũng hiểu rất rõ, dù thế nào đi nữa thì sang tây khu trị liệu chính là biện pháp ổn thỏa nhất. Vì vậy Tô Trữ Xuyên cũng không có biện pháp dị nghị.

“Đi thôi.”

Đường Nhạc cũng không nói gì thêm đi về phía đại sảnh. Tô Trữ Xuyên có chút mơ màng cũng nhanh chóng bước theo.

Hắn lâu lắm rồi không gặp Đường Nhạc, mặc dù trong lòng không biết đã có bao nhiêu lần nhớ tới hình dáng anh tuấn của nam nhân này, chỉ là sau khi gặp lại, trong khoảng thời gian ngắn lại có cảm giác trống rỗng.

Hắn không biết việc Đường Nhạc giúp mình có ý nghĩa gì, cũng không biết Đường Nhạc còn nhớ câu nói mình dùng hết dũng khí để nói ra, càng không biết sau này mối quan hệ giữa hai người có phải cứ không rõ ràng như vậy.

Có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, lại không biết nên mở miệng thế nào. Hơn nữa vì chuyện tình của mẹ, lo lắng dồn nén trong lòng, đầu óc trở nên vô cùng hỗn loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.