Life Don't Like Dream

Chương 38: Chương 38




Phần cuối nè

- Phần quyết định nhất, phần thi cuối cùng chính là thể hiện tài năng của mỗi người. Các em hãy tự chọn cho mình một cách thể hiện nào đó đi nhé. 5p sau sẽ từng người lên dự thi

- 5p đã hết, mời em...... lớp 2.5 [nhg~ ng' ko liên quan mình bỏ qua nhé]

- Mời em..... lớp 1.2 [nam ạ]

- Mời em Ken Nguyễn lớp 1.1

- Thưa thầy, tụi em có thể diễn chung ko ạ?

Khoảng 1p sau thì thầy bảo

- Nhà trường cho các em biểu diện. Em muốn biểu diễn cùng ai?

- 3 bạn cùng lớp với em

- Mời bạn Trương Huỳnh Thanh Phong, bạn Vũ Minh Quân và bạn Hoàng Anh Vũ. Ai đồng ý thì lên, nếu ko thì các em có thể diễn tài năng riêng của mình cũng được - Tuy nhiên, cả 3 người đều bước lên sân khấu.

- Các em muốn trình bày bài gì?

- Hạnh Phúc Chết của K.O Band ( Mr.dark,Kido,zero,Yuong kidz)

Ver1: Phong

Đã bao lâu rồi anh ko còn nghe em nói

Những câu chiện bùn em thường kể giờ thật xa em lắm rồi

1 thiên thần nhỏ thường đánh thức anh vào lúc 2 giờ đêm

Ngay lúc này đây khi nỗi nhớ khiến con tim càng đau thêm

Có 1 cảm giác anh thấy vui khi anh có em bên cạnh

Giờ thèm cảm giác đc bên em khi sương mờ phủ xung quanh

Anh ko có tài như em tưởng

Em ko hề đẹp như em mơ

Anh ko giàu san như em đợi ..tại sao em lại yêu chớ

Có 1ng nói với tôi là em sẽ đi , em sẽ đi về nơi thật xa , em ko còn bên tôi nữa mà ..không

Tôi ko chấp nhận nếu điều đó thật sự xảy ra…thà em đang trông tay người ta

Thà ngày đó anh đừng biết là …em

Còn 1 tháng 1 mấy ngày nữa ở bên anh

Anh ko tin..xin sự thật hay cho bik đó là sai

Anh ko thể nào thíu đc em..anh ko thể nào vắng đc em

Anh ko tin vào ngày mai ko còn em….nooooooooooooo oo

Melo : Vũ

Còn đêm cuối anh bên người

Rồi ngày mai em cất bước

Tình anh trao riêng mỗi em thôi người

Đừng quay bước đi nhanh

Giọt lệ rơi hoen ướt đôi mi buồn

Vì tinh anh chưa dám nói

ngày mai em cất bước đi xa rồi

để mình anh với cô đơn …

ver2: Quân

(anh cũng biết là…em sẽ mai ko thuộc về anh …tình cảm đó có cố gắn cũng chỉ là con số 0…như cái tên anh Minh Quân

ng bùn nhất trông đời , là ngày em nói câu chia tay

thứ 2 đầu ..tháng 11 là em để cho tình kia bay

lạc lõng nơi sân trường chỉ có mình anh bước đi về phía hàng cây

anh cũng đâu ngờ sự thật là chính em đã buông đôi bàn tay

nấm mộ , *** đã lạnh lẽo khắc ghi tên em ..đã cho anh biết tất cả mọi chiện xảy ra trông quản kí ức buồn

chết lặng trc cơn gió đông chợt ùa về nước mắt anh lại khẻ tuôn

đối diện với anh là khối nhan phản phất trc nấm mộ của ng con gái anh iu …

hạnh phúc chết….gửi lại những nỗi đau khổ trông lòng anh mang

anh bik em mún nhìn anh h.p để e ra đi thật thanh thản

tử thần cươp em ngay trông vòng tay

anh đang giữ chặc chút hơi thở cuối cùng

mong manh cuối cùng từng quặng tim em đang đang đau thắt

sao ông trời lại trêu tôi…sao em lại cố giấu tôi

nếu như ngày đó bạn tôi là h.p thì giờ đây bạn tôi là nỗi bùn

gạt đi những kĩ niệm vội tan vào trông chiêc hộp ko có ổ khóa

và ở tận nơi thiên đường vẫn có em chờ đợi tôi mà

ver3: Ken

1 khi ta đã iu thì ko thể chia xa

Em còn nhớ buổi hẹn hò , còn nhớ lúc chiện trò

Và em con nhớ những lúc ta còn iu nhau …thì ko có gì là đang lo

Ko mún em vụt khỏi và bay nhẹ như tàn tro

Và cứ thế .. em đi xa anh lại càng lo

Ai sẽ khoác chiếc áo khi em lạnh ..và khi em bùn ai sẽ ở bên cạnh

Anh sợ tình này anh sợ sẽ tan vỡ…vì cấu tạo của nó rất mong manh

Môi cười khi em đi nhưng ai bik đc nỗi đau trông anh

Anh nghĩ mọi thứ diên ra sẽ ko nhanh

Nhưng…nhưng ngày mai là ngày em đi ..ngày mai là ngày biệt li

Vong tay ấp ôm khi xưa ..nụ hông nòng nàn anh trao

Chắc có lẻ lời hát đã thành sự thật há

Và ko lâu nữa em sẽ đi mất, giá như ko có em trên thế gian này

Thì bây giờ anh ko rơi vào tình cảm gian nan này

Có ai trả lời đc câu hỏi sẽ quay về ko

Và biết chắc là ko có ai

Chỉ còn nước mắt đang tràng trề.

Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay của mọi người.

- Mời em Vũ Kiều Ân lớp 1.2

Ân bước lên với một bộ đồ bó sát người màu đen pha màu đỏ. Những điệu nhảy hiện địa, sexy được cô thể hiện. Cùng với bộ đồ bó sát người, cô phô lên những đường cong của cơ thể. Thật hút hồn những chàng trai đứng dưới kia và sự ganh tị về thân hình cô - rất chuẩn

Cô bước xuống trong sự vỗ tay của mọi người. Cô hài lòng với bản thân.

- Mời em Phạm Thanh My lớp 1.1

- Em muốn tham gia cùng 3 bạn trong lớp

- Mời em Phương Vũ Ngọc Lam, Đỗ Khánh Hân và Đỗ Tiểu Vy - Nói đến đây có 4 cặp mắt của 2 cặp vợ chồng chiếu thẳng lên sân khấu. Đó chính là bố mẹ của My và Hân(Vy)

Tiếng nhạc piano nhẹ nhàng. Tuy là một công cụ hiện đại nhưng nó lại thanh thoát như gió mây giống gaya và sáo. Ba nhạc cụ hòa lẫn với nhau thật nhẹ nhàng, nó len lỏi đi vào lòng người. My hôm nay ko đàn mà chuyển sang hát. Ban đầu thì thật nhẹ nhàng du dương nhưng về sau thì......

Sao thổi bỗng nhanh hơn, Hân cũng gẩy dây đàn một cách thuần thục, điệu nghệ. Lam thì điều chỉnh chiếc piano của mình đang chơi, cô đánh nhạc nhanh và gần chuyển sang kiểu hiện đại và hiphop. My đang hát những giai điệu nhẹ nhàng thì dần dần nhanh hơn và chẳng mấy chốc thì ko khác đọc rap là mấy. Mọi người khá ngạc nhiên về phần tài năng mà 4 cô nàng biểu diễn.

Còn Duy, cậu thể hiện tài năng của mình đó là nhảy. Những điệu nhảy mạnh mẽ, dứt khoát tôn lên vẻ nam tính và hút hồn nữ sinh. Sống động

- Chúng ta có 10p để bình chọn cho mọi người.

- Giờ chúng tôi đang cầm trên tay kết quả. Thật ngạc nhiên nha. Tôi sẽ thông bố Queen của trường trước. Đó chính là em Phương Vũ Ngọc Lam - Lớp 1.1 nhảy dựng lên ôm nhau. Lớp 1.2 thì cực kì tức giận. Nhất là 2 mẹ con Kiều Ân và 2 bố con Kim Chi - Tuy nhiên, King thì....Năm nay, chúng ta chọn được đến tận 2 King đó chính là Trương Huỳnh Thanh Phong và Kiwosata Đình Duy - Lớp 1.1 còn vui sướng hơn khi nghe được kết quả này. Lớp 1.2 thì cũng đỡ ngượng vì Duy cứu lớp khỏi 1 bàn thua trông thấy. - Thật lạ phải ko mọi người?

- Một đất nước, ko thể có 2 vua - Phong bỗng lên tiếng, ánh mắt ghim thẳng người Duy như muốn nói lên một cuộc khiêu chiến

- Đúng vậy, một nước chỉ nên có 1 vua - Duy như nhận lời khiêu chiến của Phong. Có lẽ, thứ mà họ muốn ko phải cái danh ''trẻ con'' mà là cô - Phương Vũ Ngọc Lam. Phong ko hiểu sao tự nhiên có ác cảm với Duy sau khi nhìn thấy cảnh đó nên anh mới có hành động này. Làm mọi người khá ngạc nhiên. Tuy nhiên mọi người lại muốn xem họ rốt cuộc làm gì. [Nhưng có lẽ phải chia buồn trước với tất cả các bạn học sinh, thứ họ cần ko phải chức danh đó mà một thứ khác quan trọng hơn nhiều. Họ sẽ chỉ tranh chấp để dành lại thứ đó mà thôi]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.