Life Don't Like Dream

Chương 49: Chương 49




Biết được nhà trường có ý định cho các dãy đi chơi noen riêng, Ân, Chi và Linh đã có rất nhiều dự tính trong đầu, 3 cô nàng có những đối thủ cùng là 1 nhóm vì vậy 3 cô cũng định hợp tác chung. Lúc chuẩn bị bắt tay hợp tác thì Lệ Anh bỗng từ đâu bước ra. Cô xin gia nhập vì cô cũng cảm thấy ghét Vy. 4 con rắn độc nêu ý tưởng và chuẩn bị ''chu đáo'' đến này hôm ấy.

Thứ 6 ngày 23 tháng 12

- Lớp trưởng kiểm sĩ số của mỗi lớp đi nhé - Cô chủ nhiệm lớp 1.1 nói

- Thưa cô, lớp mình đi đủ rồi ạ - Lớp trưởng lớp 1.1 thông báo

- Lớp em đủ rồi ạ - Lớp trưởng lớp 1.2

Vì 2 lớp ko đông nên quyết định thua xe 50 chỗ cho 2 lớp đi cùng. Chỗ ngồi thì Hân với Vũ; Ken với Vy; Lam với My và Phong với Quân ngồi ở 4 ghế cuối [ mỗi bên 2 ghế; ko ngồi ghế cuối]. Duy ngồi hàng ghế cuối - một mình - trông rất cô độc. Ân; Chi; Lệ Anh và Linh thì ngồi ở các ghế phía trên. Lần này đi hình như ko vui bằng lần trước vì bây giờ có thêm sự góp mặt của lớp 1.2. Tuy là bạn học nhưng 2 lớp ko quý mến nhau mấy.

Sau hơn 2 tiếng ngồi xe, cả lớp đến nơi.

- Đáng lẽ ra nhà trường định cho các em tự dựng lều nhưng suy nghĩ lại nên đã thuê nhà trọ cho các em. Mỗi phòng 4 người, sẽ có 1 số phòng có 5 người. Phòng nào rộng hơn 1 tẹo thì sẽ cho thêm bạn. Các em có thể chia phòng như thế nào tùy thích. Cô cho 5p, sau 5 phút các em chọn 1 người lên nhận chìa khóa nhé. - Cô giáo lớp 1.2 nói

Tất nhiên là Lam, Hân; Vy ; My ở 1 phòng và Phong; Vũ; Ken; Quân 1 phòng. Tuy nhiên, phòng của Phong có thêm một người chính là Duy. Còn phòng Lam; một người mới chính là ......cô giáo.

Bên lớp 1.2; Ân; Chi; Linh; Lệ Anh một phòng và cũng có cả cô giáo lớp 1.2.

- Lớp chúng ta đi ăn thôi - Sau một hồi nghỉ ngơi thì cũng đến trưa, lớp 1.1 rủ nhau đi ăn và tầm 5p sau, lớp 1.2 cũng đi ăn nốt. Ra đến ngoài ngõ là một cái chợ cho người dân mua đồ ăn. Nói là rủ nhau đi ăn những chỉ là tập chung ở phòng Lam mà thôi vì phòng Lam có 1 cái cửa thông sang phòng bên cạnh chính là phòng Phong. Lớp trưởng cùng cô giáo và Lam;My; Vy; Hân đi mua đồ ăn. Vì vậy lớp này ngồi chờ ở 2 phòng đợi 6 người đi mua đồ ăn về để nấu. Họ đã quen vì lần trước đi chơi thậm chí họ còn muốn thử những muốn ăn dân dã như vậy nữa.

Lớp 1.2 thì cả lớp đi. Ko khó khăn lắm vì số lượng người ko quá đông, chỉ gần 20 người. Cả lớp khi đi đến chợ thì cố gắng đi làm sao để mình ko chạm vào những cái thứ mà các cô nàng đỏng đảnh coi là bẩn thỉu đó. Họ đi nhanh qua, nhất là chỗ cá. Đến đường cái thì chả biết đi đâu vì số tiền cầm trong tay chỉ là 3 triệu rưỡi, ko đủ 1 bữa nhà hàng. Sau một hồi bàn luận, quyết định mua vài phong mì gói về nấu cùng thêm vài quả trứng nữa.

Lớp 1.1 cũng chả biết nấu gì bây giờ. Bỗng Hân nảy ra một ý tưởng, vừa đơn giản lại nhanh gọn. Đó chính là nấu ......... lẩu. Cô gọi về cho Vũ hỏi xem ở đó có nồi lẩu ko. Nói là nhà trọ nhưng lại khá đầy đủ tiện nghi. Có lẽ là tại nhà trường đã cung cấp hết bát, đĩa, nồi cho mọi người nên vậy. Vậy là họ quyết định mua 2 con cá to, rất nhiều rau, cà chua, đậu,..... tất tần tật các thứ cần cho nồi lẩu và tất nhiên ko thể thiếu mì đi kèm rồi. Một bữa ăn ngon mà ko tốn nhiều tiền. Trong tay cầm 5 triệu đi chợ, đó là số tiền mà họ thu nhập được vào hôm 20/11

Ngoài ra, lớp còn có thêm 5 triệu nữa được nhà trường thưởng khi có Queen và King. Lớp 1.2 cũng có thêm 2.5 triệu nữa vì Quân thắng. Vậy là lớp 1.1 có 10 triệu. Lớp 1.2 có 6 triệu.

- Za ăn thôi - Lớp 1.1 hò reo khi đã được nồi lẩu sôi sùng sục. Cả lớp ngồi khuây thành 2 nhóm. Ăn uống vui vẻ, no nê. Trong khi đó, lớp 1.2 thì đang đói meo vì các bạn nữ muốn giữ eo, ăn mì tôm vào sẽ béo. Vậy là lớp đó gần như nhịn đói cả trưa. Ăn được thì cũng phải từ từ nuốt từng cọng một.

- Chúng ta đi đâu thôi - Sau khi ăn xong, nghỉ trưa cũng đến chiều, lớp 1.1 chuẩn bị đi đâu đó

- Đi đâu bây giờ - Một bạn nam hỏi

- Đúng đó, đi đâu ta? Chúng ta có biết nơi này đâu - Bạn nữ nói. Nói ko biết cũng ko đúng mà biết cũng chả đúng. Vì đây là quê của bà Tuyết Lan. Điều này chỉ có Lam và Quân biết [ko tính ông Tuấn]

- Đi lanh quanh rồi kiếm chỗ chơi - Một bạn nêu ý kiến

- Được đó mọi người - Những người khác đồng tình

- Quyết định vậy nhé. Chúng ta lên đường thôi - Và cả lớp chuẩn bị đi ''thám hiểm đường phố''

Lam giản dị trong một chiếc áo thun ống tay dài kiểu sơ mi màu trắng. Chiếc áo sơ vin gọn gàng trong chiếc quần ngố bò xắn ống quá đầu gối. Một đôi giày đế bệt, tóc thả tự nhiên

Hân mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần legging đen bó dài. Bên ngoài là chiếc áo khoác cánh dơi mỏng kiểu áo len đóng hờ hững 2 cúc cuối. Chân đi một đôi bốt ngắn màu đen.

My mặc một chiếc áo thun cộc tay màu trắng và một chiếc quần short jean ngắn. Bên ngoài khoác một chiếc áo khoác mỏng có mũ màu xanh da trời đạm nhưng bên trong là màu xám. Chân là một đôi giày thể thao cao cổ

Vy mặc một chiếc áo sơ mi rộng màu trắng và một chiếc quần bó đen rách te tua. Chân đi đôi giày thể thao đế cao cao màu trắng. Tóc thả

Hình như hôm nay 4 cô gái, ai cũng mặc áo màu trắng

Phong mặc một chiếc áo thun cộc tay màu trắng, bên ngoài là một chiếc áo kẻ caro to màu đen xám được vắn ống tay. Kết hợp cùng một chiếc quần jean màu đen hơi trắng ở vài chỗ. Chân là một đôi thể thao trắng.

Quân chỉ đơn giản với chiếc áo len mỏng màu đen có hình đầu lâu màu bạc ở mặt trước. Chân là quần jean đen đơn giản với đôi giày thể thao đen

Vũ mặc một chiếc áo thun đen dài tay, bên ngoài là chiếc áo khoác nam ko có ống tay màu xanh da trời ko quá đạm. Mặc cùng chiếc quần jean đen bạc. Chân cũng là giày thể thao.

Trang phục của Ken là một chiếc áo sơ mi bên trong, bên ngoài là áo len nâu cổ tròn có viền cổ đen cùng với chiếc quần jean đơn giản màu đen và đôi giày đen nốt [ko phải thể thao]

Ra khỏi ngõ, họ rẽ phải, 2 bên đường đa phần là nhà ở và chính xác hơn là nhà trọ, thỉnh thoảng là những món ăn và có 1 ít chỗ bán quần áo

Cứ đi, cứ đi chả ai biết là đã đi bao lâu vì họ ko quan tâm đến thời gian. Đôi mắt họ nhìn giáo dác xung quanh. Họ nghỉ chân tại một cái cầu. Đầu cầu có những phượng nhưng nó đã ko còn hoa đỏ như mùa hè. Ở đây chủ yếu là gió, từng ngọn gió nhẹ nhàng lướt qua mọi người, chúng chỉ dừng lại vân vê mái tóc một chút rồi lại lượn lờ đi những chỗ khác. Nghỉ tầm 10p; 20 con người lại đi tiếp. Chỗ dừng tiếp theo là một khu chợ rất nhiều quần áo. Cả lớp cùng cô giáo là xem đồ

- Oa cái này đẹp quá - Đa phần là các bạn nữ thốt lên, họ đã tách ra, đi thành 3 tốp nhỏ. Đến 6h sẽ phải tập chung ở trước cổng chợ. Nói là chợ toàn quần áo nhưng đi dần đàn vào bên trong thì lại có rất nhiều đồ. Trước khi tách, cô giáo và lớp trưởng đã ''phân phát'' tiền cho trưởng mỗi nhóm nên mọi người cũng ko phải lo lắng lắm. Tuy nhiên, mọi người vẫn biết tiêu xài tiết kiệm để dành thừa tiền nhỡ đâu 2 hôm nữa dùng đến. Nói là ko được mang tiền riêng đi nhưng cũng có vài người vượt qua vòng kiểm tra của các thầy cô và mang vào trót lọt, ví dụ như lớp trưởng, bí thư, Phong, Vũ, Lam, Quân, Ken, Hân, Vy, My, Duy. Còn cô giáo thì chỉ được mang tối đa là 3 triệu, ko được mang thêm. Tuy nhiên đó chỉ là mọi người mang đi dự phòng và làm gì đó ko liên quan đến người trong lớp [sau này sẽ rõ]. Mua quần áo xong, đúng 6 giờ, tất cả mọi người đều tập trung ở cổng chợ. Mỗi nhóm vẫn còn thừa tiền đưa lại cho cô. 20 người đi về, tay cầm các túi đồ khác nhau. Đi qua một quán ăn, họ dừng lại và quyết định ăn tối ở đây. Mọi người ăn vui vẻ. Ăn xong, cô giáo còn mời cả lớp đi uống trà sữa. Thành ra hơn 7h cả lớp mới về đến phòng trọ. Còn lớp 1.2 thì vì sợ nắng, sợ đen nên ngồi lì trong phòng nghịch điện thoại. Đến tối khi đói meo mới chịu bước ra khỏi phòng và cô giáo chủ nhiệm lớp đó cũng dẫn cả lớp đi ăn. Vì chả ai muốn vào các quán bình dân nên cô đã quyết định đưa cả lớp vào một quán ăn quần đó, quán này tuy ko sang trọng nhưng cũng hơn mấy quán kia. Họ ăn 1 bữa đã hết nửa số tiền mang đi - 3 triệu. Liệu với 2 ngày nữa thì 3 triệu có đủ cho họ ăn ko nữa. Đúng là bệnh tiểu thư công tử mãi ko rời

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.