Linh Chu​

Chương 1257: Chương 1257: Đối thoại với Kỷ Hạo Thiên. (1)






vipvandan.vn :

Chương 1257: Đối thoại với Kỷ Hạo Thiên. (1)

Mới chỉ một cú va chạm mà mặt đất đã có vô số sinh linh bị trấn chết. Lúc này đây sinh mạng thật yếu ớt, tôn giả hai giới Âm Dương cũng không thể đứng thẳng. Tôn giả quỳ sát đất, run cầm cập.

Mọi người đều biết Kỷ Hạo Thiên cường đại, ba cường giả cái thế còn bị gã đánh thương. Nhưng tồn tại khủng bố này chỉ lộ ra một vuốt quỷ đã đối kháng cùng Kỷ Hạo Thiên, đẳng cấp như thế chưa nghe, chưa thấy bao giờ.

Phong Phi Vân triệu hoán ra Thanh Đồng cổ thuyền, khó khăn chống đỡ, rốt cuộc vượt qua sóng xung kích vòng thứ nhất từ trên trời truyền xuống.

May mắn Kỷ Hạo Thiên và tồn tại bí ẩn chỉ đánh một kích rồi bay đi chỗ khác đấu, thêm vài dư âm chiến đấu thì chưa chắc Phong Phi Vân bào vệ đám đệ tử Kỷ gia được.

Tiếng chiến đấu không ngừng vang lên, không biết hai người đã đi đâu. Mao Ô Quy thò cổ ra khỏi mai rùa, thở phào.

- Ghét loạn thế nhất, đến loạn thế là ngưu quỷ xà thần gì đều chạy ra, có còn cho người ta sống không?

Kỷ Phong đấu tranh tư tưởng dữ dội, rốt cuộc giao mắt phải Diêm Vương cho Phong Phi Vân. Kẻ thù của Kỷ gia quá kinh khủng, nếu không có Phong Phi Vân trợ giúp chắc chắn Kỷ gia sẽ bị diệt tộc, không chừa chút huyết mạch.

- Giếng hoàng tuyền, dương thần thái cực quái.

Thiên Thần ba đầu sáu tay, người ánh vàng phát hiện vị trí đám người Phong Phi Vân ẩn núp, một chưởng phá trận pháp.

Đám người Phong Phi Vân không còn chỗ che giấu, lộ thân hình.

Thiên Thần cười to bảo:

- Không chỉ có dương thần thái cực quái, thì ra song sinh dị Dương Thần Thánh Đài cũng có mặt tại đây, thật là trời giúp ta!

Thiên Thần là cường giả cái thế, thanh âm chấn động chín tầng mây, người lấp lánh ánh sáng như có mặt trời đang rực cháy.

Phong Phi Vân che trước mặt mọi người:

- Ngươi là tà thần cổ xưa trong Âm giới, Thiên Thần?

- Tiểu tử, tu vi của ngươi không tệ, đủ xưng hùng đương thời. Tiếc rằng còn rất non, một ngón tay của ta đủ nghiền chết ngươi. Biết điều thì hãy tránh qua một bên, nếu không sẽ giết luôn ngươi!

Thiên Thần đáp xuống, khí thế đè mấy đệ tử Kỷ gia nằm ấp dưới đất.

Đây là nhân vật cái thế mà mẫu của âm giới cũng không trấn áp được, tuy bị thương trong cuộc chiến với Kỷ Hạo Thiên vẫn có lực lượng cực kỳ cường đại.

Phong Phi Vân được bốn thần y gia cố nhưng hắn còn trẻ tuổi, mới tu luyện gần mười năm, không thể đối kháng cùng tà thần cổ xưa sống hơn vạn năm được. Nhưng Thiên Thần muốn giết Phong Phi Vân cũng khó.

Thiên Thần sợ bị Phong Phi Vân bám dính, khiến dương thần thái cực quái, song sinh dị Dương Thần Thánh Đài rơi vào tay Dị Hình Vương đang rình rập bên cạnh. Nên Thiên Thần mới bảo tha cho Phong Phi Vân một mạng, chờ nó lấy được dương thần thái cực quái, song sinh dị Dương Thần Thánh Đài chắc chắn sẽ giết hắn ngay.

Phong Phi Vân nhìn thấu hết.

Dị Hình Vương đáp xuống, ngọn lửa bốc cháy như thần lô nung đỏ mặt đất.

Dị Hình Vương nói:

- Nói nhảm với tiểu tử kia làm gì? Cướp dương thần thái cực quái, song sinh dị Dương Thần Thánh Đài trước đi, hai thứ này thuộc về ai thì người nào giỏi sẽ có.

Dị Hình Vương công kích ngay, muốn cướp dương thần thái cực quái trong giếng hoàng tuyền trước. Phong Si nổi trong giếng hoàng tuyền đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt không còn trống rỗng mà trong suốt.

Mắt Phong Si sáng như hai ngôi sao, tay chém lưỡi dao vàng hướng chưởng ấn, đẩy lùi Dị Hình Vương.

- Ngươi là ai?

Dị Hình Vương cảm nhận lực lượng sôi sục trên người Phong Si không yếu hơn nó bao nhiêu.

Phong Si bay ra khỏi giếng hoàng tuyền, đứng dưới đất. Từng vòng gió xoáy vây quanh người Phong Si, cuốn tóc dài đen nhánh bay lên, phiêu dật tiêu sái.

Phong Si ngước lên nhìn bầu trời, lạnh nhạt nói:

- Giao nơi này cho ta, mang bọn họ đi ngay.

Phong Si đang nói cho Phong Phi Vân nghe.

- Không ai đi được!

Thiên Thần dựng đứng ba đầu sáu tay, mỗi cái tay lấy ra một linh khí, có ba cái thuộc linh khí tứ phẩm, thuộc hàng trấn thế sát binh, là cổ khí, chiến binh tồn tại từ nhiều năm trước.

Một người có một linh khí tứ phẩm đã rất ghê gớm, Thiên Thần sở hữu ba cái, uy lực cực kỳ đáng sợ, dễ dàng phá hủy đất đai mấy trăm dặm.

Phong Si lướt ngang như gió cuốn ngăn Thiên Thần, Dị Hình Vương lại.

Phong Si thản nhiên nói:

- Ta muốn chia một linh khí tứ phẩm.

Thiên Thần rất tức giận, nó là siêu bá chủ, mẫu của âm giới còn không thể trấn áp được, vậy mà bị một thi tà coi thường, tuyên bố chia một linh khí tứ phẩm.

Dị Hình Vương mới thấy Phong Si ra tay, biết tu vi của gã rất mạnh, hơn nữa có thể luyện hóa hoàng tuyền, tuyệt đối là kẻ thù nặng ký.

Dị Hình Vương nói:

- Bản vương biết ngươi rất mạnh, nhưng ngươi chỉ mới đột phá. Bản vương có thể xưng vương trong Dương giới, dư sức trấn áp ngươi!

Thiên Thần, Dị Hình Vương đều là nhân vật cái thế, tuy bị thương trong lúc đánh nhau với Kỷ Hạo Thiên nhưng tự tin dù vậy vẫn đủ sức trấn áp thi tà mới đột phá đệ tứ biến.

Vù vù vù vù vù!

Trong giếng hoàng tuyền bay ra ánh sáng nóng cháy, ánh sáng cực kỳ nóng bỏng có thể đốt trời bốc hơi biển. Ánh sáng di chuyển, khi nó lật mặt lại thì trở nên tối tăm, lạnh thấu xương, đóng băng phạm vi mấy trăm dặm.

Mọi người kích động kêu lên:

- Dương thần thái cực quái!

Thiên Thần, Dị Hình Vương cùng hành động, muốn cướp dương thần thái cực quái. Nhưng Phong Si ngăn Thiên Thần, Dị Hình Vương lại.

Trong phút chốc Phong Phi Vân dùng cưu cửu quái bào thu dương thần thái cực quái.

Phong Phi Vân siết chặt cưu cửu quái bào, trấn áp dương thần thái cực quái rung bần bật, cõng nó trên lưng.

Phong Phi Vân hét to:

- Đi! Chạy ra Kỷ thành!

Phong Phi Vân biết cường giả đẳng cấp cỡ Thiên Thần, Dị Hình Vương tùy tiện ra tay có thể giết hết mọi người. Lúc này Phong Si ngăn lại Thiên Thần, Dị Hình Vương cho bọn họ cơ hội chạy trốn.

Vì trận đại chiến siêu cường lúc trước nên các sinh linh đã trốn khỏi Kỷ thành. Phong Phi Vân dẫn đám đệ tử Kỷ gia nhanh chóng rút lui, chạy ra hơn hai ngàn dặm.

Tiểu Tà Ma lo lắng hỏi:

- Ca! Lão tổ chỉ mới đột phá, có bị gì không?

- Thiên Thần, Dị Hình Vương đều bị Kỷ Hạo Thiên trọng thương, dù tu vi khủng bố cách mấy thì lực lượng địa ngục thi hoàng tuyền đạo của Phong Si ngăn chặn được.

Phong Phi Vân không mấy yên tâm, dù gì Thiên Thần, Dị Hình Vương là nhân vật cái thế, đỉnh cao nhất trên mảnh đất này.

Đoàn người chạy thêm hai ngàn dặm, Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn ngoái đầu nhìn. Vô số tia chớp giáng xuống Kỷ thành, hoàn toàn hủy diệt mảnh đất đó. Núi cao sụp, sông đảo ngược, đất đai thay đổi.

- Hèn gì Phong Si kêu chúng ta chạy đi, hóa ra là hắn kết xuất đạo quả, sắp độ địa ngục thi kiếp.

- Kiếp lôi hải thật khủng khiếp, Thiên Thần, Dị Hình Vương xui rồi đây.

Đoàn người Phong Phi Vân không dám ở lại lâu, bây giờ còn trong khu vực cơ hội. Thiên Thần, Dị Hình Vương mà nổi khùng lên là cả đám xui.

Đám người chạy một ngày một đêm, không biết cách Kỷ thành bao xa, đi vào khu vực xa lạ, không thấy hai giới Âm Dương truy sát nữa.

Trên đường đi đám người gặp công kích mấy chục lần, Phong Phi Vân với khí thế sấm sét công phá. Đám tu sĩ hai giới Âm Dương không ngăn bọn họ được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.