Linh Chu​

Chương 1807: Chương 1807: Người thứ bốn vào bàn tiệc. (1)




Trước cửa Tiên Hư cung có hai lão nhân trông chừng, mắt sáng ngời, tinh thần phấn chấn, là cường giả thế hệ trước.

Hiên Viên Nhất Nhất, Lưu Tô Tử đưa thiệp mời, đi vào trong.

Tây Môn Xuy Tiêu cười gian:

- Đêm nay bốn tiên nữ nhân tộc mở tiệc mời nhân kiệt đỉnh cao nhất trong thế hệ trẻ nhân tộc. Người nào được mời đều là thiên chi kiêu nữ kinh thiên vĩ địa, thế tử tước phủ Trung Ương vương triều chưa chắc có tư cách đi vào. Sự kiện quan trọng này mấy vạn năm chưa chắc gặp một lần, nay chúng ta đụng trúng, quá may mắn.

Phong Phi Vân nhướng mày nói:

- Tây Môn huynh có thiệp mời không?

Tây Môn Xuy Tiêu xoa hai tay, thật sự hiện ra hai tấm thiệp:

- Lỡ tóm được hai tấm.

Tây Môn Xuy Tiêu đưa một tấm thiệp mời cho Phong Phi Vân, nghênh ngang đi vào Tiên Hư.

Phong Phi Vân có nghe tiếng Tiên Hư, là một hoa gian động thiên truyền thừa cổ xưa, rất nổi tiếng. Không chỉ vì thực lực hoa gian động thiên mạnh mẽ, còn vì nữ nhân đẹp nhất mỗi thời đại nhân tộc đều sinh ra từ Tiên Hư.

Nếu nói có mười nữ nhân đẹp nhất một thời đại thì có ba người rưỡi đến từ Tiên Hư.

Cảnh tượng nhìn thấy bên ngoài chỉ là một góc nhỏ, đi vào Tiên Hư rồi ngươi mới biết cái gì là thiên cung tiên cảnh.

Nơi này được xưng là tiểu tiên giới cũng không quá đáng.

Các đảo tiên lơ lửng xuyên qua sương tiên, các con giao long trắng xẹt qua không trung, mặ sau kéo một chiếc xe xa hoa màu trắng. Có nữ nhân xinh đẹp khuynh thành ngồi trong xe, làm người nhìn một lần khó quên.

Tay Tây Môn Xuy Tiêu cầm ngọc tiêu, anh tư tiêu sái đi đằng trước, dõng dạc giải thích:

- Con người sống trên đời nửa đoạn đầu là rượu gái tiền tài khí thế, nửa đời sau là thê thiếp nhi nữ, cái gì là cuộc đời thành công? Chính là đây. Đối với tu tiên giả thì nên là say nằm gối mỹ nhân, tỉnh nắm kiếm giết người. Còn về truy cầu tiên đạo . . . Ha ha ha, ta muốn hỏi một câu, nếu không cảm nhận được nhân đạo thì sao biết cái gì là tiên đạo?

Vạt áo Phong Phi Vân bay bay, cười nói:

- Nếu không trải qua thất tình lục dục thì làm sao có thể tứ đại giai không?

Tây Môn Xuy Tiêu vỗ tay reo lên:

- Phong huynh đúng là tri kỷ của chúng ta. Đêm nay huynh đệ chúng ta hãy thể hiện hết mình, phải ôm một tiên nữ về mới được, ha ha ha ha ha ha!

Phong Phi Vân, Tây Môn Xuy Tiêu nói cười leo lên một hòn đảo tiên nổi đi vào tiên cung lưu ly. Có mười mấy thiếu nữ xinh đẹp đến hầu hạ. Các thiếu nữ mặc cung trang thải y, môi hồng răng trắng, cơ thể mềm mại, linh khí động lòng người, toàn là nữ đệ tử Thiên Mệnh cảnh.

Tây Môn Xuy Tiêu quen tay làng chơi, chọn đại hai thiếu nữ khoảng mười sáu, bảy tuổi ôm vào lòng. Bàn tay xấu xa luồn vào vạt áo hai thiếu nữ xinh đẹp, bóp thỏ trắng mềm mại.

Hai thiếu nữ không hề thấy ngại ngùng, ngược lại mừng rỡ. Vì tu sĩ tham gia bữa tiệc tối nay toàn là anh tài đỉnh cao của nhân tộc. Nếu các nàng lọt vào mắt Tây Môn Xuy Tiêu, dù chỉ được thu làm nữ phó thì tương lai sẽ rất sáng lạn.

- Đến sớm không bằng đến đúng lúc, không ngờ vừa đến Tiên Hư đã gặp hai người quen, thật tình cờ.

Một luồng sáng trắng xẹt qua không trung đáp xuống đảo tiên nổi, một thiếu niên công tử mặc áo nho màu trắng, nho nhã lịch thiệp, mặt trắng không râu, đầu bới kiểu tóc công tử, hai sợi dây cột tóc màu trắng cột lại, mấy cây bút thanh đồng cắm vào búi tóc.

Là Thiên Toán thư sinh.

Thiên Toán thư sinh giỏi lễ nghi đạo đức, bước chân nhẹ nhàng, tay cầm ống tay áo dài, cười tủm tỉm đi vào tiên cung lưu ly.

Thiên Toán thư sinh chắp tay vái hai người:

- Phong huynh, Tây Môn huynh, đã lâu không gặp.

Tây Môn Xuy Tiêu thầm nghĩ:

- Rõ ràng suy tính ra chúng ta ở đây, cố ý chạy đến quấy rầy lão tử tán gái còn nói như thể rất có duyên phận.

Tây Môn Xuy Tiêu không thích Thiên Toán thư sinh, có thư sinh miệng đầy nho gia đạo đức thì muốn làm chuyện bậy bạ cũng khó.

Tây Môn Xuy Tiêu rút tay ra khỏi vạt áo hai thiếu nữ, nhưng vẫn để các nàng ngồi trong ngực mình. Tây Môn Xuy Tiêu trái ôm phải ấp hai thiếu nữ, hưởng thụ mông mềm ma sát đùi mình, uống rượu truyền từ làn môi thơm, bộ dáng rất là hưởng thụ.

Thiên Toán thư sinh nho nhã lễ độ nhẹ nâng nho màu màu trắng chỉ vào vị trí giữa Phong Phi Vân và Tây Môn Xuy Tiêu.

Thiên Toán thư sinh mỉm cười nói:

- Vừa lúc có ghế trống, ta xin ngồi xuống.

Vẻ mặt Tây Môn Xuy Tiêu khó chịu nói:

- Tiên Hư lớn như vậy cố tình chạy đến chỗ huynh đệ chúng ta chen chân, con người của ngươi không biết khách sáo là gì.

Phong Phi Vân không ngờ Tây Môn Xuy Tiêu và Thiên Toán thư sinh quen nhau, nằm ngoài dự đoán. Phong Phi Vân mặc kệ hai người cãi cọ, hắn tự uống rượu của mình.

Thiên Toán thư sinh xua tay nói:

- Không phải, yến tiệc đêm nay mời tất cả nhân kiệt đỉnh cao nhất nhân tộc, mỗi đảo tiên nổi đều sắp xếp số người. Tám người một đảo, trăm người một núi. Ta thấy đảo tiên này có sáu chỗ trống nên đến chen ghế, ai ngờ gặp Phong huynh và Tây Môn huynh, thế này chẳng phải là duyên phận sao?

Phong Phi Vân lòng máy động lên tiếng:

- Có vẻ đêm nay mời nhiều nhân kiệt đến?

Thiên Toán thư sinh giơ ba ngón tay, cười nói:

- Phát ba ngàn tấm thiệp mời, nhưng đêm nay không có nhiều người đến như thế.

Ba ngàn tấm thiệp mời nhìn như con số khổng lồ nhưng bình quân mỗi giới nhân tộc không đủ hai mươi tấm.

Thử nghĩ xem trong Trung Ương vương triều thứ sáu chỉ có gần hai mươi người có tư cáchdự tiệc, đủ thấy người được mời cao quý thế nào.

Huống chi Phiêu Miểu thần triều chiếm hơn tám mươi phần trăm cường giả nhân loại, nên một nửa ba ngàn tâm thiệp dành riêng cho các đại thế gia, tiên tông, cổ giáo Phiêu Miểu thần triều. Thái cổ Thánh Phật Miếu, nhân tổ động thiên cũng sẽ được danh sách đặc biệt, vậy nên số lượng thiệp mời phát đến các Trung Ương vương triều không đến mười tấm.

Tức là sự thật thì chỉ khoảng gần mười thiên tài tuấn kiệt Trung Ương vương triều thứ sáu có tư cách dự tiệc.

Bất cứ tài tuấn nào được mời đều cao quý không thể tả. Hèn gì các tỳ nữ Tiên Hư hết sức chiều chuộng Tây Môn Xuy Tiêu. Đây là bá chủ đỉnh cao nhất nhân tộc trong tương lai, ôm chân được ai là các nàng siêu may mắn.

Tây Môn Xuy Tiêu nói:

- Tiên giả từ vạn cổ luô nhưng thịnh cũng vì quan hệ nhâm mạch rộng lớn của bọn họ. Yến hội lần này là ván cầu để bọn họ và các đại thế lực nhân tộc liên nhân. Yến hội này đồ sộ trước giờ chưa từng có. Chờ xem đi, tối nay qua đi các mỹ nhân tiên nữ trong Tiên Hư sẽ xuất giá tập thể.

Thiên Toán thư sinh cười nói:

- Nếu được vị tiên nữ nào để mắt cũng là rất giỏi rồi, sau này sẽ truyền ra giai thoại thần tiên quyến lữ.

Tây Môn Xuy Tiêu nhìn Thiên Toán thư sinh như ngó quái thú:

- Không ngờ lời này thốt ra từ miệng thư sinh đọc sách thánh hiền nhà ngươi.

Thiên Toán thư sinh lắc đầu, quay sang nhìn Phong Phi Vân:

- Ta không có phúc lớn như vậy, ngược lại Phong huynh . . . Hì hì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.